0
Huyền Vũ Thiên giới.
Đông Thần vực, Dương gia!
“ Đột phá !”
Trong động phủ thiếu niên ung dung mở mắt ra, trên mặt tỏ vẻ vui mừng.
“ Cuối cùng cũng bước vào Nguyên Đan cảnh ngũ trọng.”
Dương Hàn bước ra ngoài động phủ.
Ánh trăng chiếu xuống mặt thiếu niên để lộ ra khuôn mặt dị thường tuấn mỹ, mày kiếm mắt sáng, mái tóc đen dài tự do tản mát xuống hai đầu vai phía trên.
Thiếu niên đứng dưới ánh trăng chiếu sáng khắp người, một bộ áo trắng theo gió tung bay.
Như thế ý cảnh, để cả người hắn lộ ra càng thêm xuất trần phiêu dật, phối hợp kia tuấn mỹ ngũ quan, giống như từ trên trời giáng xuống trích tiên.
Huyền Vũ giới, người người tu tiên,lấy thực lực vi tôn.
Tu luyện đến cảnh giới nhất định sau.
Bên trên có thể tay không hái minh nguyệt, phía dưới có thể lật gian trấn sơn hà.
【 Luyện Khí cảnh, Khai Mạch cảnh, Nguyên Đan cảnh, Tử Phủ cảnh, Thần Tàng cảnh, Động Thiên cảnh, Sinh Tử cảnh, Thánh Cảnh, Chí Tôn cảnh, Chuẩn Đế Cảnh, Đại Đế Cảnh】
Mười tám năm trước, hắn xuyên việt đến thế giới này, từ cất tiếng khóc chào đời hài nhi, cho đến hiện tại.
Hắn luôn chờ đợi bàn tay vàng của người xuyên không trong suốt thời gian qua, nhưng cho tới bây giờ mười tám năm vẫn không thấy xuất hiện.
Dương Hàn cũng dần chấp nhận mình không có bàn tay vàng, hắn cũng không để ý, vì hắn xuyên qua là nhi tử của đại trưởng lão Dương gia.
Dương gia là một trong bốn gia tộc lớn nhất đông vực.
Gia tộc này truyền thừa lâu đời, nội tình thâm hậu, tồn tại lâu đời tại vô số kiếp nạn bên trong sừng sững không ngã, vô số thiên kiêu sinh ra ở đây.
Đúng lúc này.
【 Đinh! Hệ thống vô thượng đánh dấu ban thưởng khoá lại thành công.】
Một đạo băng lãnh máy móc thanh âm tại Dương Hàn não hải vang vọng.
Dương Hàn vẻ mặt mờ mịt cùng kinh hỉ lộ ra.
“ Bàn tay vàng của ta cuối cùng cũng xuất hiện a. “
【 Đinh! Túc chủ có một lần đánh dấu ban thưởng.】
Nghe vậy, Dương Hàn hai mắt tỏa sáng, khi nghe tên của hệ thống hắn cũng đoán ra phần nào công dụng của nó, nên cũng không vội hỏi, đầu tiên hắn phải đánh dấu trước đã.
“Đánh dấu.”
【 Đinh! Đánh dấu thành công, chúc mừng túc chủ thu hoạch được 20 năm tu vi.】
【 Xác nhận dung hợp.】
Dương Hàn không chút do dự.
“ Xác nhận “
Lúc này, khí thế quanh người Dương Hàn bắt đầu kéo lên
Nguyên Đan cảnh lục trọng
Nguyên Đan cảnh cửu trọng
Tu vi liên tục đột phá đến Nguyên Đan cảnh viên mãn vẫn không giảm, liên tục kéo lên đạt tới Tử Phủ cảnh ngũ trọng mới đình chỉ.
Dương Hàn cảm nhận được linh khí sôi trào trong đan điền đang cọ rửa nhục thân cùng gân cốt.
“ Thoải mái a !”
Theo hệ thống thoại âm rơi xuống, một màn ánh sáng tại Dương Hàn não hải chậm rãi hiển hiện.
【 túc chủ giao diện thuộc tính đã tạo ra! 】
【 túc chủ: Dương Hàn. 】
【 huyết mạch thể chất: Bẩm sinh Kiếm Linh Thể. 】
【 công pháp thần thông: Cửu Tiêu Kiếm Quyết, Huyền Thiên Kiếm Kinh...】
【 tu vi: Tử Phủ cảnh ngũ trọng thiên. 】
【 v·ũ k·hí: Thái Sát Kiếm】
Nhìn xem hệ thống tạo ra giao diện thuộc tính, Dương Hàn trong lúc nhất thời coi như hài lòng.
“Hệ thống, ngươi có cái gì công năng sao?”
【 Đinh! Mỗi ngày túc chủ có thể đánh dấu một lần sẽ được phần thưởng ngẫu nhiên. 】
Dương Hàn nghe vậy miệng càng là giương lên.
Hắn đoán cũng không sai biệt lắm, đây chẳng phải là nói, chỉ cần mỗi ngày hắn chăm chỉ đánh dấu thì liền vô địch.
Dương Hàn hít sâu một hơi, cố gắng bình phục tâm tình kích động.
“ Hệ Thống có gói quà tân thủ sao?”
【 Hiện tại túc chủ không có gói quà tân thủ, gói quà tân thủ chỉ dành cho tân thủ. 】
Dương Hàn trên mặt mờ mịt không hiểu.
“ Không phải ta cũng là tân thủ sao?”
【 Khi hệ thống khoá lại túc chủ đã là Nguyên Đan cảnh nên không phải tân thủ. 】
Dương Hàn trầm mặt sắc mặt trở nên khó coi, cái này cũng không phải lỗi của hắn a.
“ Không phải do ngươi giờ mới xuất hiện sao.”
【 Hệ thống giờ mới xuất hiện là do túc chủ chưa đủ điều kiện để kích hoạt .】
Dương Hàn tỏ vẻ ngạc nhiên, cũng thắc mắc là điều kiện gì mà hắn mười tám năm qua vẫn không đủ a.
“ Hệ thống, điều kiện kích hoạt là gì?”
【 Đinh! Túc chủ phải tròn mười tám tuổi và ở Luyện Khí cảnh trở xuống】
Dương Hàn trên mặt tỏ ra ngạc nhiên chi sắc,Mười tám tuổi Luyện Khí cảnh, chẳng phải nói là một tên phế vật sao.
Đây là muốn hắn trở thành một tên phế vật người người khinh bỉ, trở thành sĩ nhục của gia tộc, giống như mọi kịch bản của nhân vật chính.
Rồi hệ thống sẽ xuất hiện, trở giúp hắn tu luyện, quay lại trang bức, vả mặt.
Nhưng Dương Hàn không theo sáo lộ, hắn là thiên kiêu thế hệ trẻ của Dương gia, không phải phế vật a.
Dương Hàn hai đầu lông mày nhíu càn sau, hắn điều chỉnh tâm tình hỏi.
“ Không phải là ngươi chờ ta trở thành phế vật, bị mọi người khinh bỉ, sĩ nhục rồi mới xuất hiện đi”
【 Hệ thống chỉ làm theo thiết lập, cũng không muốn túc chủ trở thành phế vật!】
Dương Hàn khuôn mặt càn thêm khó coi, vậy là thiết lập là muốn hắn trở thành phế vật a!
“ Vậy giờ ta cũng không phải phế vật tại sao ngươi vẫn xuất hiện?”
【 Hệ thống là bàn tay vàng của túc chủ nên không thể không xuất hiện, cũng không thể tách ra】
Dương Hàn lông mày dãn ra, thở ra một hơi dài, cũng không nói gì thêm, sinh thần mười tám tuổi của hắn cũng qua lâu rồi mà hệ thống giờ mới xuất hiện, hiện tại hắn cũng lý giải được.
Hiện tại có nói gì cũng không có tác dụng gì!
Hắn sải bước hướng tiểu viện của mình mà đi.
Sáng hôm sau.
Đông đông đông ——
Đúng lúc này.
Ngoài phòng truyền đến một tràng tiếng gõ cửa.
Một đạo ân cần thanh âm từ ngoài cửa truyền đến.
“Nhị thiếu gia, đại trưởng lão cho gọi ngài đến gặp.!”
Sau đó.
“Kẽo kẹt ~ “
Dương Hàn mở ra cửa phòng.
Lúc này liền thấy một cái nam tử, tuổi có chừng 20 tuổi, vẻ mặt cung kính đang cúi đầu về phía hắn.
“ Ta biết rồi, ngươi lui ra đi.”
Dương Hàn nhanh chân hướng phía tiểu viện của đại trưởng lão mà đi cũng là cha hắn.
Vừa mới bước vào trong sân.
Thì nghe được giọng của một nam tử vang lên, có vài phần vui vẻ cùng hưng phấn.
“Hàn nhi, ngươi đến rồi!”
Dương Hàn theo tiếng kêu nhìn lại mới phát hiện.
Mà người nói chuyện, thì là một cái chừng bốn mươi tuổi trung niên nam tử, đang ngồi trên ghế bên dưới góc cây thưởng thức trà, sắc mặt thoạt nhìn có chút t·ang t·hương, nhưng vẫn không che lấp được vẻ anh tuấn.
Cái này mở miệng nam tử.
Chính là bản thân kiếp này tiện nghi phụ thân, Dương Văn Minh!
Thu hồi bản thân ánh mắt sau.
Dương Hàn hướng về Dương Văn Minh đi đến.
“Phụ thân!”
Nhẹ giọng chào hỏi một tiếng sau, Dương Hàn rất tự nhiên hướng đối diện ngồi xuống.
Dương Văn Minh lộ ra một cái mỉm cười, nhìn về phía Dương Hàn trong đôi mắt tràn đầy yêu chiều.
“ Phụ thân, người gọi con là có chuyện gì sao?”
Nghe vậy Dương Văn Minh sắc mặt nghiêm nghị lại, bình tĩnh nói.
“ Hàn nhi, ta biết được hai ngày nữa, Thiên Huyền sẽ ra ngoài Tông môn làm nhiệm vụ”
Dương Hàn trên mặt lộ vẻ mờ mịt cùng không hiểu.
“ Hắn ra ngoài làm nhiệm vụ thì liên quan gì đến chúng ta?”
Dương Văn Minh sắc mặt nghiêm nghị, ngồi đó không nói gì, nhìn chằm chằm vào Dương Hàn.
Dương Hàn chợt nhận ra, lúc này liền lộ ra vẻ kinh ngạc.
“ Người là định đào chí tôn cốt của hắn sao?”
Thiên Huyền là con trai của một gia tộc nhỏ trong phạm vi thế lực của Thiên Nguyên Kiếm Tông.
Năm đó đối phương khi mới xuất thế, bởi vì Chí Tôn Cốt đưa tới trên trời rơi xuống dị tượng quá mức khổng lồ.
Tin tức này lập tức kinh động khắp Đông vực các thế lực lớn đều tỏ vẻ tham lam, muốn đào cốt về cho thiên kiêu nhà mình.
Nhưng Thiên Huyền và Thiên gia được Huyền Thiên Kiếm Tông che chở, nên không ai giám động thủ.
Thiên Huyền năm tuổi, thì bước vào Thiên Nguyên Kiếm Tông tu luyện, nhờ có Chí Tôn Cốt trợ giúp và thiên tư yêu nghiệt, nên mười tám tuổi đã có tu vi Tử Phủ cảnh thất trọng, còn cảm ngộ được một tia kiếm ý, từ đó trở thành đại sư huynh của Thiên Nguyên Kiếm Tông.
Hắn được xếp vào hạng bốn trên bản xếp hạng mười đỉnh cấp thiên kiêu đông vực.