Bên kia Phương Hàn Tuyết nghe xong, sắc mặt càng là trắng bệch, kiếp trước nàng cũng không biết chuyện này.
Phương Hàn Tuyết chợt nhận ra, tên tán tu kiếp trước tại sao lại có thể trốn tránh được vô số cường giả vay quét, và thiên phú của hắn cũng không cao, có thể nói là bình thường, mà vẫn có thể tu luyện tới cảnh giới chuẩn đế cảnh đỉnh phong.
Phải biết một tu sĩ có thiên phú bình thường muốn tu luyện tới chuẩn đế cảnh là điều không thể, trừ khi gặp được cơ duyên lớn!
Kiếp trước có lẽ tên tán tu kia đã bị lão già này cho đoạt xá đi!
Phương Hàn Tuyết nhìn về phía Dương Hàn, trên mặt lộ ra vẻ áy náy, nếu không phải tại nàng, Dương Hàn cũng sẽ không bị đoạt xá.
Dương Hàn khẽ liếc mắt về phía sau, thấy trong mắt Phương Hàn Tuyết lộ ra vô cùng tự trách nhìn về phía mình, hắn biết cô cũng không biết chuyện này.
Dương Hàn cũng không trách cô, vì đây cũng là do hắn tham lam, bị đế binh làm cho mờ mắt.
Đúng lúc này Phương Hàn Tuyết giọng nói từ phía sau vang lên.
“Ta sẽ cho ngươi đoạt xá, nên hãy tha cho Dương Hàn một con đường sống”
Dương Hàn nghe vậy thì là ngay người ra nhìn Phương Hàn Tuyết, thấy trong hai mắt cô lộ ra vẻ kiên định đang nhìn lên hư ảnh lão già.
Dương Hàn không nghĩ vì cảm thấy có lỗi với hắn mà Phương Hàn Tuyết có thể hi sinh mình.
Bên trên hư ảnh lão già liếc mắt về hướng Phương Hàn Tuyết một cái, trong mắt liền lộ ra vẻ khinh bỉ.
“Chuyện ta muốn đoạt xá ai, một con nhóc như ngươi không có quyền quyết định”
Sau đó hư ảnh lão già di dời ánh mắt xuống Dương Hàn.
“Tiểu tử trước khi đoạt xá ta sẽ nói cho ngươi biết danh tự của ta, để ngươi biết ai sử dụng cơ thể mình đi l·ên đ·ỉnh phong của thế giới này”
“ Danh tự của ta là Thiên Kỳ Đại Đế, ngươi nên cảm thấy kiêu ngạo khi được ta đoạt xá a”
Nói xong Thiên Kỳ Đại Đế cũng không muốn tiêu tốn thêm thời gian nữa, liền bay xuống xâm nhập vào thức hải của Dương Hàn.
Dương Hàn chưa kịp phản ứng thì đã bị Thiên Kỳ Đại Đế cưởng ép tiến vào thức hải, khiến trên mặt hắn liền trở nên ngốc trệ.
Trong thức hải Dương Hàn, Thiên Kỳ Đại Đế trên mặt chấn kinh không gì sánh được.
Chỉ thấy ở đây giống như một mảnh tinh không vô cùng rộng lớn.
Làm sao lại có một thức hải rộng lớn như vậy!
Thật là nhặt được bảo a!
Chỉ cần đoạt xá thành công tên tiểu tử này, thì tất cả mọi thứ đều là của ta!
Với cơ thể này thì thành tựu sau này của ta sẽ không thể đo lường được, còn vượt xa cả thời kì đỉnh phong!
Nghĩ đến đây trên mặt Thiên Kỳ Đại Đế liền cực kỳ kích động, nhưng đúng lúc này, một cổ lực lượng khủng bố áp bách không gì sánh được từ phía sau hắn truyền tới.
Khiến tia tàn hồn của Thiên Kỳ Đại Đế hiện tại không ngừng rung rẩy sợ hãi, khi hắn quay lưng lại thì trước mặt liền xuất hiện một hư ảnh cự nhân cao hơn trăm trượng, đứng sừng sửng vắt ngang tại hư không, tựa như một vị thần, toàn thân cự nhân đen như mực, hai mắt vô cùng sáng chói giống như vì sao nhìn xuống hắn, như thể đang nhìn một con kiến hôi.
Cự nhân cũng không có động tác, nhưng chỉ đứng im lặng tại đó, khí tức khủng bố không ngừng phát ra cũng khiến Thiên Kỳ Đại Đế vô cùng sợ hãi, toàn thân hắn không ngừng rung rẩy cũng không dám có động tác gì.
Phía xa xa, Dương Hàn cũng bị kéo vào thức hãi của mình, khi thấy nơi này trong lòng hắn không khỏi chấn động, trước mắt là một mãnh tinh không vô cùng vô tận.
Đây là thức hải của ta sao?
Từ lúc khôi phục lại tu vi Dương Hàn chỉ chú tâm vào việc tăng cường thể chất của mình, nên cũng không để tâm đến thức hải.
Khi Dương Hàn nhìn xuống dưới thì thấy một hư ảnh cự nhân đen như mực thân hình cao hơn trăm trượng, trên người khí tức cực kỳ khủng bố không ngừng phát ra, hai mắt sáng chói quang huy nhìn xuống một tia tàn hồn của Thiên Kỳ Đại Đế bên dưới.
Thấy cảnh này trái tim Dương Hàn không ngừng chấn động, trên mặt liền lộ ra vẻ sợ hãi không gì sánh được.
Đó rốt cuộc là thứ gì?
Nhưng đúng lúc này một đạo thanh âm máy móc băng lãnh vang lên.
【 Cảnh báo! Phát hiện có một ý thức khác đang ở trong thức hải của túc chủ, xác nhận xoá sổ】
Nghe được đạo thanh âm này, Dương Hàn mới lấy lại tinh thần, nhìn về màn sáng của hệ thống trước mặt.
Ý thức khác, không lẽ là tàn hồn của Thiên Kỳ Đại Đế!
Nghĩ đến đây Dương Hàn cũng không do dự nữa.
“ Xác nhận”
Theo thoại âm của Dương Hàn vừa rơi xuống, thì bên kia Thiên Kỳ Đại Đế trên mặt đang sợ hãi đứng tại chỗ không dám cử động, bất chợt liền cảm nhận được một cổ lực lượng kinh khủng từ bốn phương tám hướng không ngừng đè ép tới.
Cổ lực lượng này quá mức khủng bố khiến Thiên Kỳ Đại Đế cũng không thể phản kháng, hắn chưa kịp kêu lên một tiếng thì đã bị cổ lực lượng này trực tiếp cho xoá sổ.
Thấy tình cảnh này Dương Hàn trên mặt vô cùng kinh ngạc.
Đây là một vị đại đế a!
Cho dù là tàn hồn cũng là một vị đại đế hàng thật giá thật, mà cũng bị hệ thống dể dàng cho giải quyết!
Dương Hàn lấy lại tinh thần nhìn về hướng cự nhân kia, trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc.
“ Hệ thống đó là thứ gì”
【 Đinh! Đó là hỗn độn thần nhân, cũng là pháp tướng của túc chủ.】
Nghe hệ thống nói, Dương Hàn trong lòng không khỏi chấn động, cùng kinh hỉ.
Cự nhân khủng bố đó là pháp tướng của hắn a!
Dương Hàn mang theo tâm tình hưng phấn tiếp tục hỏi hệ thống.
“ Hệ thống, làm sao để ta có thể triệu hồi nó ra”
【 Đinh! Chỉ cần túc chủ sử dụng ý niệm để câu thông với pháp tướng thì sẽ có thể triệu hồi nó ra】
Dương Hàn trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, liền bắt đầu thử sử dụng ý niệm để câu thông với cự nhân.
Bên kia hư ảnh cự nhân khi nhận được ý niệm của Dương Hàn thì bắt đầu cử động.
Dương Hàn thần sắc liền lộ ra vẻ hài lòng, sau đó hắn cũng không ở đây nữa, liền thối lui ra khỏi thức hãi.
Bên ngoài tế đàn, trên mặt Dương Hàn bắt đầu trở lại bình thường, nhưng khi vừa lấy lại tinh thần không lâu, thì sau một khắc có vô số mảnh vỡ kí ức xa lạ điên cuồng tràn vào trong đầu, khiến đầu hắn như muốn nổ tung.
Dương Hàn trên mặt không ngừng vặn vẹo, nằm lăn trên mặt đất.
Phương Hàn Tuyết bên dưới hiện tại trên tay đang cầm kiếm, trên mặt lộ ra vẻ cảnh giác, trong lòng thì không khỏi tự trách mình, tại vì nàng mà Dương Hàn mới bị đoạt xá.
Phương Hàn Tuyết trên tay nắm chặt lấy thanh kiếm hơn, nếu Thiên Kỳ Đại Đế đoạt xá thành công, thì nàng sẽ nhân lúc hắn chưa khôi phục hoàn toàn, mà toàn lực chém ra một kiếm.
Nhưng trên mặt Phương Hàn Tuyết lộ ra một chút do dự, nàng cũng không biết mình có xuống tay được không.
Sau một lúc cơn đau đầu cũng biến mất, Dương Hàn bắt đầu mở hai mắt ra, chậm rãi đứng dậy, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ kinh hỉ.
Đây là ký ức của Thiên Kỳ Đại Đế a!
Thật đúng là một thu hoạch không nhỏ!
Sau đó Dương Hàn liếc mắt qua Phương Hàn Tuyết trên miệng kéo lên một nụ cười.
“ Là ta Dương Hàn”
Bên kia Phương Hàn Tuyết nghe vậy, thì tay liền thả lỏng kiếm ra, tâm thần liền là kích động cùng vui mừng chạy tới chỗ Dương Hàn, nàng cũng không nghi ngờ.
Vì từ lúc gặp mặt Thiên Kỳ Đại Đế, Phương Hàn Tuyết cũng hiểu được lão già này là một người rất kiêu ngạo, nên nếu hắn muốn g·iết nàng, thì cũng sẽ không bao giờ giả dạng thành Dương Hàn, mà là trực tiếp động thủ.
0