Nam tử thoại âm vừa rơi xuống, thì đám người ở đây trong lòng không khỏi cháy lên hoả nhiệt, cũng không chờ đợi được nữa, thoáng chốt bọn hắn nhao nhao lấy tốc độ cực nhanh lao lên bậc thang đá.
Tên nam tử thấy vậy cũng không nói gì thêm, sau đó hắn quay người thản nhiên rời đi.
Dương Hàn cũng không để ý đám người này, rồi chậm rãi sải bước đi đến trước bậc thang, trong lòng hắn cũng không mấy xem trọng khảo hạch này.
Vì đối với nhục thân hiện tại của hắn không cần dùng hỗn độn lực trong người, cũng có thể dễ dàng đi l·ên đ·ỉnh, mà không có chút khó khăn gì.
Dương Hàn vừa đặt chân lên bậc thang thứ nhất, thì hai đầu lông mày bắt đầu hơi hơi nhíu lại, vì khi vừa bước lên, thì hắn liền cảm nhận được trên cơ thể mình phải gánh chịu một cổ lực lượng thần bí đè xuống, nhưng cũng không quá nhiều.
Thấy vậy Dương Hàn trên môi không khỏi kéo lên nụ cười nhạt, vì nhiêu đây đối với hắn cũng không có chút trở ngại gì.
Sau đó hắn vẫn bắt đầu tiếp tục leo lên.
Bất tri bất giác nữa ngày thời gian đi qua.
Dương Hàn trên mặt không có chút mệt mỏi nào, đang ung dung sải bước leo lên bậc thang, trên đường đi lên hắn cũng gặp không ít người, vì không thể chịu nổi áp lực mà bỏ cuộc.
Dương Hàn cũng không để ý đến bọn hắn vẫn tiếp tục đi, càng lên cao áp lực cũng tăng lên không ít, nhưng vẫn không thể tạo ra trở ngại cho hắn, cũng không gây khó khăn gì.
Thoáng chốc Dương Hàn đã vực qua hết đám người bên dưới, phía trước cũng không còn ai, đi một hồi lâu rồi hắn bắt đầu dừng lại, không đi nữa, sau đó ngồi xếp bằng xuống đất nhắm mắt dưỡng thần.
Vì Dương Hàn tới đây cũng chỉ muốn trở thành đệ tử nội môn, nên không muốn thể hiện quá nhiều.
Ngồi dưỡng thần một lúc lâu cũng có vài người đã đi qua, nhưng hắn vẫn không tiếp tục đi mà cứ ngồi đó.
Thoáng chốc một ngày thời gian sắp hết, Dương Hàn mới bắt đầu mở mắt ra, thân thể chậm rãi đứng dậy, sau đó hai chân hắn phát lực lấy tốc độ cực nhanh phóng đi.
Gần lên đến được đỉnh thần sơn, Dương Hàn bắt đầu giảm tốc độ lại, rồi chậm rãi sải bước đi, vừa lên tới nơi thì đập vào mắt hắn là một cổng đá uy nghi, bên trên khắc họa những hoa văn cổ, rồng phượng uốn lượn, trên đỉnh có tấm bản khắc chữ Huyền Thiên Kiếm Tông.
Phía dưới cổng đá đang đứng một lão nhân, thân mang đạo bào, trên người toát lên vẻ tiên phong đạo cốt, phía sau lão nhân thì có một nam tử đang đứng, người này là người lúc trước xuống núi thông báo.
Lúc này trước cổng đá đã có hơn một trăm người đang ngồi thở hồng hộc trên đất, Dương Hàn thấy vậy cũng là tìm một chỗ ngồi xuống.
Sau một hồi lâu thì có thêm mấy người nữa leo lên, khi lên đến nơi thì bọn hắn liền nằm xuống đất không ngừng hít vào thở ra.
Bên trên lão nhân thấy vậy, cũng là bắt đầu cao giọng lên tiếng.
“Lão phu tên là Hồng Thanh Tuyền, tại Huyền Thiên Kiếm Tông đảm nhiệm chức vị ngoại môn trưởng lão”
“ Tất cả những người thông qua khảo hạch thứ nhất, hiện tại đã trở thành đệ tử của Huyền Thiên Kiếm Tông ta”
“ Sang vòng tiếp theo là kiểm tra thiên phú của các ngươi, để quyết định trở thành đệ tử gì, tạp dịch, ngoại môn hay nội môn, nếu tư chất các ngươi càng cao thì sẽ có cơ hội trở thành đệ tử chân truyền”
“Hiện tại ta sẽ dẫn các ngươi đi kiểm tra thiên phú”
Nói xong Hồng Thanh Tuyền liền quay người thản nhiên bước đi, tên nam tử đằng sau cũng là đi theo.
Phía sau đám người thấy vậy cũng vội vàng đứng lên, mang theo cơ thể mệt mỏi của mình đuổi theo lão nhân.
Dương Hàn đang ngồi trên đất bắt đầu chậm rãi đứng dậy, sải bước đi theo đám người, càng đi vào trong hắn càng thêm kinh ngạc.
Vì ở đây vô cùng rộng lớn, có vô số tòa lầu các cao lớn thiết kế vô cùng tinh xảo được xây dựng, cùng những ngọn tháp cao v·út, nhọn hoắt, xung quanh thì có không ít ngọn núi hùng vĩ cao trọc trời.
Trên bầu trời có vô số đệ tử của Huyền Thiên Kiếm Tông đang cưỡi trên linh thú, pháp khí bay qua bay lại.
Dương Hàn không khỏi rung động bởi khung cảnh ở đây, nơi này còn rộng lớn, tráng lệ hơn cả Dương gia của hắn.
Sau một lúc đi theo lão nhân, thì đám người liền xuất hiện trong một quảng trường rộng lớn, tại trung tâm quảng trường được xây dựng một lôi đài rộng hơn mười mét, còn bên cạnh lôi đài thì là một tản đá màu xanh lam cực lớn đứng sừng sững ở đó, bên dưới có hai bóng người, là một nam một nữ đang đứng, trên thân hai người bọn hắn đều mang trang phục để tử nội môn của Huyền Thiên Kiếm Tông.
Phía xa thì có một cái bậc thang, bên trên thì có bảy chiếc ghế đá được thiết kế vô cùng tráng lệ, mà sáu chỗ thì có sáu đạo thân ảnh đang ngồi, khí tức trên người bọn họ cực kỳ khủng bố, là sáu vị trưởng lão của Huyền Thiên Kiếm Tông.
Còn một chỗ còn trống, cũng là chiếc ghế nằm chính giữa, được thiết kế tinh xảo nhất trong những chiếc ghế ở đây, có thể là chủ vị của tông chủ.
Bên này Hồng Thanh Tuyền đi đến tảng đá lớn bên cạnh lôi đài rồi dừng lại, còn tên nam tử phía sau thì tiến về hướng hai đệ tử nội môn kia, rồi đứng bên cạnh bọn hắn.
Hồng Thanh Tuyền bắt đầu quay người lại nhìn đám người trầm giọng nói.
“ Đây là trắc linh thạch, có thể kiểm tra thiên phú tư chất của tu sĩ”
“ Các ngươi chỉ cần đặt tay lên Trắc Linh Thạch, sau đó điều động một luồng năng lượng đưa vào.”
“Đến lúc đó căn cứ hiện ra quang mang màu sắc, liền có thể đại khái nhìn ra thiên phú tư chất như thế nào.”
“Xích chanh hoàng lục thanh lam tử, nếu như có thể đạt tới lục cấp trở lên thì các ngươi sẽ có cơ hội trở thành đệ tử của các vì trưởng lão trên kia, lúc đó thân phận sẽ là đệ tử chân truyền”
Thoại âm của lão nhân vừa rơi xuống, thì đám người ở đây trong lòng không khỏi kích động, dù sao trở thành đệ tử chân truyền cấp bậc sẽ cao hơn những đệ tử khác rất nhiều, vừa có sư tôn truyền dạy, vừa có nhiều tài nguyên để tu luyện.
Đây là chuyện tốt ai mà không muốn a!
Nhưng bọn hắn cũng chỉ biết ao ước, vì chính bọn hắn biết rõ tư chất của mình ở mức độ nào.
Sau đó đám người tham gia khảo hạch rất tự giác xếp thành một hàng, bắt đầu thiên phú khảo hạch.
Rất nhanh nam tử hàng trước nhất bắt đầu đi đến trước Trắc Linh Thạch.
Chỉ thấy hắn vừa đến nơi thì liền đặt tay lên bia đá, sau đó điều động linh lực đưa vào.
Thoáng chốc bia đá liền phát ra một tia ánh sáng màu vàng nhạt.
Hồng Thanh Tuyền đứng bên cạnh mở miệng nói.
“Thiên phú chanh cấp, tu vi khai mạch cảnh tam trọng, trở thành đệ tử ngoại môn”
“ Ngươi đi đến sau lưng nam đệ tử kia chờ một lúc đi”
Nghe vậy nam tử trên mặt cũng không lộ ra vẻ thất vọng, vội vàng hướng về vị trí đối ứng đi qua.
Tên đệ tử bên kia thấy vậy cũng là mở miệng hỏi.
“ Ngươi tên gì?”
“ Ta tên là Lý Sơn”
Nghe vậy tên nam đệ tử kia liền lấy quyển sách ra viết lên, rồi gật đầu với Lý Sơn ra hiệu cho hắn ra sau chờ.
Có người mở đầu, những người đằng sau cũng là thay nhau tiến lên.
Hồng Thanh Tuyền đứng bên cạnh cũng là không ngừng hô lên.
“Thiên phú hoàng cấp, tu vi nguyên đan cảnh nhất trọng, trở thành đệ tử nội môn”
“Ngươi đi đến sau lưng nữ đệ tử kia chờ một lúc đi”
Nữ đệ tử bên này cũng là hỏi tên, rồi ghi chép lại.
0