Hỗn Độn Tiên Đế
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 69: Dương Hàn giao phong với Thiên Huyền
Bên trong đám người của Huyền Thiên Kiếm Tông, Vũ Diệu Diệu vừa quét mắt qua đám người, thì thấy Phương Hàn Tuyết đang b·ị t·hương bên dưới, nàng trên mặt liền lộ ra vẻ lo lắng, nhanh chóng bay xuống dưới.
Thấy Thiên Huyền chuẩn bị tung ra chiêu thức, Dương Hàn thể nội kiếm khí cũng là điên cuồng sôi trào mãnh liệt lan tràn ra, khẽ động ý niệm, kiếm khí bên ngoài cũng là bắt đầu hội tụ lại, hiển hóa ra vô số hư ảnh thanh kiếm nhỏ sáng chói quang huy.
Nương theo lấy vô số đạo thanh âm của kiếm và nước v·a c·hạm, ngay tức khắc giọt nước trực tiếp xuyên thủng hư ảnh thanh kiếm nhỏ được ngưng tụ từ kiếm khí, khiến chúng không ngừng nổ ra sóng khí, tựa như pháo hoa.
Nghe thấy lời nói của Vệ Minh Hà, Phương Hàn Tuyết cũng không nói gì, mà chỉ di dời ánh mắt lên hư không.
Nhưng không bao lâu, kiếm quang của Dương Hàn bị kiếm quang của Thiên Huyền chém ra làm hai, trực tiếp nổ tung ra sóng linh khí.
Trong thấy Dương Hàn cùng Thiên Huyền không ngừng giao phong, đám người bên dưới trong lòng không khỏi chấn kinh, cũng không ai nói gì.
Một bên đám người Phương gia khi thấy Phương Hàn Tuyết b·ị t·hương cũng là lập tức không do dự bay tới.
Nhưng một giây sau, hai luồng lực lượng trực tiếp nổ tung, tạo ra một cơn sóng linh khí hùng hồn quét qua, lập tức đẩy Thiên Huyền cùng Dương Hàn ra xa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thấy một màn này, Vệ Minh Hà trong lòng cũng có chút kinh ngạc cùng xen lẫn một chút nghi hoặc, hắn cũng không biết tại sao hai người này lại chiến đấu với nhau.
Chỉ thấy Dương Hàn trên mặt cũng không thay đổi, sau đó nhẹ nhàng đưa năm ngón tay trước người, ngay tức khắc hắn nắm tay lại thành đấm.
“ Thật không hổ là không gian pháp tắc, quả thật rất mạnh”
“ Hinh như hắn tên là Dương Hàn, ta sẽ nhớ kỹ”
Theo động tác của Dương Hàn về sau, không gian xung quanh vô số giọt nước đang bay tới lấy mắt thường cũng có thể nhìn thấy, đang bắt đầu méo mó vặn vẹo, một chốc giọt nước lập tức nổ tung ra thành bọt nước.
Một chốc lại có vài đám người đến, là những người của thế lực lớn.
“ Hàn Tuyết, ngươi không sao a”
Thoáng chốc, hắn trực tiếp biến mất tại hư không, lần nữa xuất hiện là ngay trước người Thiên Huyền, chỉ cách trong phạm vi một mét.
Bởi vì mới đến đây nên hắn cũng không biết chuyện sảy ra ở đây.
Nghe thấy Long Đại Vĩ hỏi, Dương Phong cũng không đáp lại, tâm tình của hắn lúc này đang chấn kinh không gì sánh được.
“ Hàn Tuyết, muội có thấy sư đệ Dương Hàn sao”
Đúng lúc này, có thêm vài đám người tới đây, khi thấy tình cảnh nơi này bọn hắn cũng không hiểu chuyện gì sảy ra.
“ Là thật! Mà đại sư huynh đang chiến đấu với ai a?”
Dương Hàn năm ngón tay nắm chặt lấy chuôi kiếm, thoáng chốc hắn đưa kiếm chém xuống.
“ Lúc nãy ta nghe tên kia gọi ngươi là đại ca, vậy ngươi là đại ca của hắn sao?”
Keng!
Thấy một màn này, Dương Hàn trong lòng cũng không khỏi kinh ngạc, hắn thật không nghĩ kiếm ý lại mạnh như vậy, nhưng đúng lúc này vô số giọt nước đã công kích tới.
Bên dưới, Thiên Huyền cũng không do dự nhanh chóng đưa ngang thanh kiếm lên trên đón đỡ.
Nghe thấy Vũ Diêu Diêu hỏi, Phương Hàn Tuyết trên miệng cũng là nở ra nụ cười nhẹ, rồi nhẹ giọng trả lời.
Chương 69: Dương Hàn giao phong với Thiên Huyền (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng sau một lúc được người ở đây giảng giải, thì bọn hắn cũng là đứng một bên quan sát trận chiến.
Trông thấy Dương Phong trên mặt một bộ kinh ngạc, Long Đại Vĩ cũng không hỏi nữa, hắn lại di dời ánh mắt lên quan sát trận chiến phía trên, rồi mở miệng lẩm bẩm.
“ Ta không sao?”
Ba thế lực Dương Gia, Thanh Vân Thánh Địa cùng Vãn Sơn Tông thì cũng là chia ra bay xuống người nhà mình.
Ngay lập tức, Dương Hàn nắm chặt nóng bỏng một quyền vung ra, quyền này mang theo khủng bố khí phách hoành áp lao tới.
“ Đại sư huynh?”
Chỉ còn lại Lăng Gia, Trần Gia cùng Huyền Thiên Kiếm Tông là không có động tác gì.
“ Ai đã làm ngươi thành ra như vậy a, nói cho ta biết ta sẽ đi sử hắn”
Thoáng chốc hai đạo kiếm quang mãnh liệt v·a c·hạm, trực tiếp tạo ra hai luồng khí lưu kiếm khí kinh khủng không ngừng dằng co tại hư không. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thấy vậy, Vệ Minh Hà cũng là nhìn theo, lúc đầu cũng không nhìn rõ là ai, nhưng khi nhìn kỹ lại, hắn mới là nhận ra Dương Hàn đang giao phong với Thiên Huyền.
Nghe vậy, Phương Hàn Tuyết cũng không biết nói gì, trên miệng thì cười cười.
Thiên Huyền thấy một màn này, trong lòng cũng không khỏi kinh hãi, sau đó mở miệng nói.
Bởi vì hắn không thể nghĩ chỉ hơn một năm không gặp, mà Dương Hàn lại có thể mạnh như vậy.
Bên kia, vừa đáp xuống bên cạnh Phương Hàn Tuyết, Vũ Diệu Diệu liền lo lắng hỏi.
Nương theo lấy đạo thanh âm của kiếm chạm nhau, Dương Hàn cùng Thiên Huyền trực tiếp bị lực phản chấn đẩy ra, cách nhau một khoảng.
Bởi vì lúc đầu bọn hắn cũng không thể nghĩ là Dương Hàn có thể cứng đối cứng, trực tiếp giao phong với Thiên Huyền như vậy.
Hắn trong lòng khẽ động, thân thể lập tức biến mất khỏi vị trí, tránh khỏi phạm vi công kích của kiếm quang, lần nữa xuất hiện là ngay phía trên Thiên Huyền. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thấy một quyền này, sắc mặt của Thiên Huyền lập tức biến đổi, không do dự mà điều động thủy pháp tắc tạo ra một tấm màn nước, trong người kiếm khí cũng là điên cuồng lan tràn ra, không ngừng xoay quanh, rậm rạp chằng chịt lớn cỡ bàn tay phi kiếm, tại hắn trước người, nhanh chóng chồng chất, tựa như mai rùa, chồng chất lại với nhau!
Theo lấy Thiên Huyền cùng Dương Hàn điên cuồng giao phong, tiếng leng keng của kiếm v·a c·hạm không ngừng vang vọng khắp thiên địa, vô số đạo kiếm quang sáng chói không ngừng chớp tắt tại hư không, quang mang ngút trời.
Trông thấy kiếm quang đang lao đến, Dương Hàn hai đầu lông mày không khỏi hơi hơi nhíu lại.
“ Cái kia tựa như là đại sư huynh?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Thoáng chốc vô số hư ảnh thanh kiếm cùng vô số giọt nước lấy tốc độ cực nhanh lao vào nhau.
Vừa xuất hiện, khí huyết trong người Dương Hàn điên cuồng sôi trào mãnh liệt lao nhanh đến tay trái, toàn thân khí thế tăng vọt, tay đang nắm thành quyền sáng chói huy hoàng, tựa như đem vô số quang huy áp chế tại một quyền này, xung quanh hắn một hư ảnh cự long vàng kim sáng chói nhanh chóng thành hình.
“ Từ lúc tới đây ta cũng chưa gặp hắn lần nào”
Bên cạnh, ba người Vệ Minh Hà, Mộng Thi Ngôn cùng Giả Chương thấy vậy không do dự bay theo, đám đệ tử phía sau cũng là nhanh chóng bay xuống.
Đây là kiếm ý sao?
Phía trên, Thiên Huyền cùng Dương Hàn đang dằng co tại hư không, kiếm cùng kiếm v·a c·hạm ở giữa liền sinh ra khí lãng đáng sợ hướng bốn phương tám hướng khuếch tán ra, xung quanh tầng mây bị cỗ linh khí cuồng bạo như thủy triều này tách ra xé mở.
Kiếm quang của Thiên Huyền thế đi không giảm, tứ ngược phá không, chém đôi cả sóng linh khí tiếp tục lao đi
Dương Hàn đứng tại hư không, bạch bào tung bay theo gió, hai mắt lãnh đạm nhìn qua Thiên Huyền cũng không nói gì.
Đúng lúc này, Vệ Minh Hà bên cạnh cũng là mở miệng hỏi.
Thiên Huyền hai mắt gắt gao nhìn Dương Hàn, trong lòng khẽ động, không khí xung quanh bắt đầu không ngừng hội tụ thành vô số giọt nước óng ánh sáng long lanh, bên trong tựa như bị kiếm ý xâm nhiễm, ẩn ẩn lại có tiếng rít lên thanh âm lạnh lẽo.
Lúc này, đám người của Huyền Thiên Kiếm Tông đang chăm chú nhìn lên trận chiến phía trên.
Hai người hai mắt chạm nhau, sau đó cả hai liền lấy tốc độ cực nhanh lao tới.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.