Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 237

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 237


“Ngài có thể thêm Wechat của chúng tôi, chúng ta sẽ nói chuyện trên Wechat, Wechat cũng là số này.” Chuyên gia ôn tồn nói.

“Vậy Lôi tổng có cao kiến gì?” Trì Ngữ Mặc hỏi lại.

“Vậy nếu tôi cho cô ấy được tự do nhiều hơn, cô ấy sẽ không bài xích tôi nữa phải không?” Lôi Đình Lệ tiếp tục hỏi.

Sắc mặt Lôi Đình Lệ càng thêm khó coi: “Em không thích sự an bài của anh?”

Lý Hạo không dám trả lời a, “Lôi tổng, tôi nghe nói gần đây xuất hiện một chuyên gia tình yêu rất tài giỏi, có thể chẩn đoán bệnh yêu đương rồi đưa ra phương pháp giải quyết rất hiệu quả, anh có muốn tôi giúp anh liên hệ không, có thể dùng tên nặc danh để hỏi.”

“Khách sạn người đông dễ lộ chuyện, không cần đâu, tôi có thể đến ở chỗ của Lâm Miễu, cậu ấy sẽ chăm sóc cho tôi, dù sao cậu ấy cũng biết chuyện tôi mang thai.” Trì Ngữ Mặc vừa cười vừa nói.

Lôi Đình Lệ bất đắc dĩ đi làm, anh sợ nếu tiến quá nhanh ngược lại sẽ làm cô chán ghét, càng thêm bài xích anh.

“Thành ý của ngài chúng tôi đã nhận được, mời ngài đặt câu hỏi?”

Lôi Đình Lệ c*̃ng hắng giọng một cái.

Người cổ đại, không có dụng cụ hiện đại như bây giờ, nhưng bắt mạch rất giỏi, người hiện đại biết bắt mạch đã ít, đừng nói chi là giỏi.

Lý Hạo: “...”

Cô tự cho là mình thông minh, nhưng cô có thông minh như thế nào thì trong mắt anh cũng chỉ là con tôm con tép, hoàn toàn bị anh nắm giữ trong tay.

“Lôi.” Lôi Đình Lệ đơn giản một chữ.

Cô trái một câu Lôi tổng, phải một câu Lôi tổng, anh cho cô cái gì cô cũng không cần.

Trì Ngữ Mặc đưa tay ra, bác sĩ cầm cổ tay của cô, Lôi Đình Lệ nhướng mày: “Không phải có thể dùng dây hay sao?”

“Vậy cậu sắp xếp đi, họp xong, giữa trưa tôi tìm cậu.” Lôi Đình Lệ tiếp tục nhìn vào màn hình đánh chữ.

Bác sĩ kiểm tra tầm 5 phút, nói: “Mạch tượng xem ra đã bình thường, nhưng vẫn còn khá yếu, có thể xuất viện, nhưng phải tịnh dưỡng nghỉ ngơi nhiều, sau 49 ngày quay lại tái khám.”

Anh nơm nớp lo sợ đi vào phòng của Lôi Đình Lệ.

Trì Ngữ Mặc thở dài, đúng là tuyệt đối không được đấu với Lôi Đình Lệ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nét mặt của anh rất mất tự nhiên, nhíu nhẹ lông mày, nhưng cũng gật đầu nhẹ, “Bây giờ anh đưa em đi.”

Anh cũng nhìn ra được tâm trạng Lôi Đình Lệ đang không tốt, gọi anh vào, chắc chắn là chuyện không tốt lành gì.

“Tôi không có hành lý, chỉ cần chở tôi qua đó là được rồi, cám ơn Lôi tổng đã quan tâm.”

Cô cảm thấy có chút thất bại, ngồi ở trên ghế sa lon.

Bác sĩ đứng ở trước mặt của cô, hỏi: “Bụng còn đau không?”

Lý Hạo nghe xong điện thoại của Lôi Đình Lệ, mặt buồn rười rượi.

Lôi Đình Lệ nhíu mày, không hiểu sao anh luôn cảm thấy Lâm Miễu sẽ gây bất trắc cho Trì Ngữ Mặc: “Hôm nay em ở tạm chỗ của anh, ngày mai anh mướn một căn phòng tốt hơn, sẽ tìm người tới chăm sóc cho em.”

“Có mấy tình huống khác nhau, hoặc là cô ấy đã có người khác, nên muốn chia tay với anh, hoặc là anh đã làm gì khiến cô ấy thất vọng, cô ấy cảm thấy anh không phải lựa chọn hợp lý của cô ấy nữa, hoặc là cô ấy làm vậy để được anh quan tâm nhiều hơn, để anh phải dụng tâm nhiều hơn, nhưng hai tình huống trước có khả năng lớn hơn.” Chuyên gia nói.

Lôi Đình Lệ nhăn mặt, nhìn về phía Lý Hạo: “Có phải phụ nữ nào cũng muốn được tự do không?”

Trì Ngữ Mặc nhân lúc Lôi Đình Lệ không nói gì, tranh thủ trốn ra ngoài, hít thở được bầu không khí trong lành, tâm trạng cũng nhẹ nhàng đi rất nhiều.

Người gác cổng chặn cô lại, tỏ ra rất có lỗi, nói: “Xin lỗi, Lôi tổng nói là cô cứ ở trong phòng, lát nữa ngài ấy sẽ quay lại.”

Trì Ngữ Mặc lắc đầu, “Không đau.”

“Cô ấy cảm thấy không thích hợp phải không?” Lôi Đình Lệ ý thức được tình huống này là có khả năng nhất, bất giác cảm thấy tim đau nhói.

Trở lại công ty, anh làm ppt, nhớ lại hình ảnh bóng lưng lúc trốn đi của Trì Ngữ Mặc, anh rất không vui, bấm gọi điện thoại nội bộ: “Lý Hạo, cậu vào đây.”

Chương 237

Anh suy tư, “Gần đây em có gặp bà nội anh, chắc bà đã phát hiện ra em mang thai rồi.”

Lý Hạo lập tức ra khỏi phòng Lôi Đình Lệ, thở dài một hơi.

Anh cũng không rõ lắm, chỉ nghe theo sự căn dặn của Lôi Đình Lệ, tìm chuyên gia tình yêu gì đó.

“Xin chào, có thể tư vấn một chút không?” Lôi Đình Lệ lên tiếng hỏi trước. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Bây giờ em ở chỗ mẹ em cũng không thích hợp, ở chỗ bà nội anh cũng không thích hợp, ở chỗ của anh cũng không thích hợp, ở khách sạn em có ngại không?” Lôi Đình Lệ hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trì Ngữ Mặc gật đầu: “Tôi ở chỗ Lâm Miễu là được rồi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Anh...không phải anh nói sẽ để tôi tự do hay sao? Tôi không cần Lôi tổng sắp xếp.” Trì Ngữ Mặc nói một cách cẩn thận.

“Vấn đề trước đi.”

Trì Ngữ Mặc: “...”

“Xin chào, Lôi tiên sinh, là như vậy, tư vấn bên chúng tôi có thu phí, có 2 loại, 1 là theo số lượng vấn đề, 200 đồng 10 vấn đề, 2 là 400 đồng 1 tiếng, xin hỏi ngài cần loại dịch vụ nào?”

“Có hai loại tình huống, một là cô ấy thông tình đạt lý, khéo hiểu lòng người, không muốn anh quá mệt mỏi, xem anh như chồng, không muốn anh tốn kém, hai là cô ấy không muốn tiến tới, dùng cách cự tuyệt lạnh nhạt để từ chối anh.” Chuyên gia nói.

Trì Ngữ Mặc: “...”

“Ừm.” Lôi Đình Lệ lên tiếng, “Tôi có một người bạn gái, tôi cho gì cô ấy cũng không nhận, cũng không muốn tôi đưa về nhà, cũng không muốn ở cùng với tôi.”

“Tôi cũng không phải có kinh nghiệm yêu đương lắm, nhưng lần gần đây nhất, vì đối phương chê tôi nghèo nên mới chia tay.” Lý Hạo thành thật nói.

Trì Ngữ Mặc nhìn về phía Lôi Đình Lệ, “Tôi có thể xuất viện rồi.”

Anh lập tức có loại cảm giác bị thất bại, nhưng cũng không thể làm gì hơn, không hỏi gì thêm, trực tiếp cúp điện thoại.

Trì Ngữ Mặc lập tức đứng dậy.

Bác sĩ: “...”

“Nếu như cô ấy đối xử lạnh nhạt với tôi, nguyên nhân là gì?” Lôi Đình Lệ nhíu mày, hỏi.

Nhất thời Lôi Đình Lệ không mở miệng được, loại chuyện này, dù gì anh cũng chưa từng làm qua.

Chỉ chốc lát, Lôi Đình Lệ dẫn theo viện trưởng tới.

Chuyên gia gọi lại bằng Wechat, Lôi Đình Lệ bắt máy.

Sắc mặt Lôi Đình Lệ lập tức khó coi: “Không phải của anh thì của ai?”

Thứ mà cô ấy không thích, là cả con người anh.

Lôi Đình Lệ sau khi họp xong liền tìm Lý Hạo lấy số điện thoại, hết cách, tâm trạng có chút căng thẳng, cảm xúc lẫn lộn, gọi điện thoại qua đó.

“Trợ lý Lý, là Lôi tổng hả? Hôm nay tôi thấy tâm trạng Lôi tổng không được tốt, anh nên cẩn thận một chút a.” Thư ký nhắc nhở. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Xin chào, ngài còn đó không?” Chuyên gia hỏi.

Anh luôn có cảm giác, mối quan hệ của họ không còn được như lúc đầu nữa?!

Lôi Đình Lệ có chút bực bội rồi, cúp điện thoại, suy nghĩ một chút, nhưng vẫn thêm số Wechat của chuyên gia, gửi 200 đồng qua đó.

“Cho tôi xem mạch.” Bác sĩ nói.

Anh chưa từng yêu, cũng không biết yêu như thế nào, từ trước đến nay chỉ biết có bản thân mình, chưa bao giờ nghĩ đến cảm nhận của cô, thậm chí chuyện chia tay cũng dùng lý trí để phân tích, rồi thông báo một tiếng là xong.

“A a, có thể, xin hỏi ngài họ gì?” Chuyên gia ở đầu dây bên kia khách khí hỏi lại.

“Tôi có thể nói không phải của anh.” Trì Ngữ Mặc nhanh trí đáp lại.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 237