Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 350: Âm Mưu

Chương 350: Âm Mưu


Sau khi trở về từ Nhất Mộng Quỳnh Lâu, Mục Xích Thành liền đi đến Diêu gia để gặp Uông Chính như ước hẹn.

Uông Chính gấp gáp hỏi tên họ Mục.

- Sao rồi?

Mục Xích Thành nở một nụ cười âm hiểm, hắn nói:

- Uông huynh đoán xem?

Uông Chính nở một nụ cười tà, hắn nói:

- Chỗ này không tiện trao đổi!

Mục Xích Thành khẽ gật đầu xác nhận, nơi này là bên trong Diêu gia, bàn chuyện ở chỗ này khó tránh khỏi tai vách mạch dừng.

Bởi vì các gia tộc luôn cài cắm nội gián vào bên trong các gia tộc đối thủ để thu thập tình báo.

Cho nên có khả năng, nơi ở của Uông Chính bên trong Diêu gia cũng có nội gian của kẻ địch.

Bọn họ đi khỏi Diêu gia, đi đến một tiểu viện nằm ở ngoài thành.

Khu tiểu viện này thuộc sự quản lý của Mục gia, được cấp cho mẫu thân hắn dùng để nghỉ ngơi khi rời thành.

Bên trong mật thất bên dưới lòng đất, Mục Xích Thành khởi động trận pháp đem không gian bên trong mật thất này tách biệt khỏi thế giới bên ngoài, rồi hắn mới mở lời.

- Uông huynh, ta biết huynh có dự định gì, nhưng mà ta ...

Uông Chính khẽ cau mày nói:

- Chuyện này Mục đệ không phải lo, ta đã tính toán rất kỹ, lần này xuất hành Vũ Phàm không có sự bảo hộ của Nhậm gia chúng ta hoàn toàn có thể hợp lực cùng ra tay.

Mục Xích Thành không tránh khỏi trầm ngâm.

Thấy hắn lưỡng lực, Uông Chính liền biết mình đã có cơ hội làm lung lay hắn, chuyện gì chứ chuyện xúi giục kẻ khác, tá đao sát nhân, tên họ Uông này cũng không phải hạng xoàng xĩnh.

- Mục đệ, đây là cơ hội hiếm hôm để đệ trả thù Tư Phương Chính, đệ nghĩ xem, nhục nhã ngày trước hắn tạo ra cho đệ, nào có thể dễ dàng như vậy ... hơn nữa, nếu bây giờ không g·i·ế·t hắn, chẳng lẽ đợi hắn thành tựu Nguyên Anh, bỏ ra cái giá lớn để thuê Hóa Thần kỳ cao thủ g·i·ế·t hắn hay sao? Thiệt hơn ở chỗ này, đệ là người biết rõ hơn ta!

Mục Xích Thành vẫn còn chút lí trí, hắn nói:

- Nhưng mà!

Uông Chính nói:

- Ta biết đệ đang suy nghĩ cái gì! Ta cũng không phải là muốn lấy mạng của hắn, chỉ phế một tay của hắn mà thôi. Còn đệ, bất quá g·i·ế·t một tên tùy tùng của hắn, Khương Chính Hạo hay là Nhậm gia có biết cũng không thể làm gì được. Cho nên nếu bị phát hiện cũng không có gì quá nguy hiểm, đệ nghĩ xem, ta nói có đúng không? Một mình đệ hay ta, đều không đủ khả năng thuê sát thủ của Ám Hồn Điện, nhưng nếu hợp lực lại, chuyện này không phải dễ dàng sao? Hơn nữa, sát thủ Ám Hồn điện ra tay vô cùng kín kẽ, không một dấu vết làm sao truy ra chúng ta đây? Lần trước vũ nữ ám sát hắn ở Gia Viên Liễu gia, không phải đến bây giờ cũng là thúc thủ vô sách sao?

Lời nói này của hắn đã hoàn toàn phá vỡ phòng tuyến cuối cùng của Mục Xích Thành, hắn nói:

- Được rồi, huynh không cần nói nữa, hãy bàn về kế hoạch ...

Uông Chính mừng rỡ mà cắt ngang lời hắn:

- Ha ha, Mục đệ, quyết đoán vậy mới là nam tử hắn chứ.

Uông Chính nhìn Mục Xích Thành như thể con lừa bị hắn dắt mũi vậy, lần trước mượn tay sư huynh hắn giáo huấn Vũ Phàm thất bại, lần này hắn lại mượn tay Mục Xích Thành mà trả thù Vũ Phàm.

Chuyện này nếu có đổ bể, hắn sẽ có cách để đổ cái nồi đen này lên đầu tên họ Mục.

Nói một hồi, Uông Chính vỗ vai Mục Xích Thành mà tỉ tê:

- Mục đệ, ta không có thân tín tận trung như đệ, việc liên lạc với Ám Hồn điện chỉ có thể trông cậy vào đệ rồi! Ta cũng có thể giao cho thủ hạ bên dưới, nhưng có điều không được an tâm cho lắm.

Mục Xích Thành đương nhiên hiểu rõ, lý do vì sao phải thông qua thân tín, vì sau khi liên lạc với Ám Hồn điện, kẻ thân tín này sẽ bị chôn vùi cùng với bí mật này của hai người bọn họ.

Mục Xích Thành càng nghĩ càng thấy việc này tốt nhất nên để hắn phụ trách, ít nhất hắn sẽ không bị tên họ Uông nắm thóp.

- Được, việc liên lạc với Ám Hồn điện cứ giao cho đệ!

Uông Chính cười gằn trong lòng, bên ngoài vui vẻ nói:

- Nào, chúng ta đi tửu lâu ăn mừng cho sự hợp tác của chúng ta!

...

Đang là mùa đông, nhưng càng đi về phương nam, cái lạnh lại càng giảm dần, đến nội giới Thiên Hỏa Đế Quốc, Lý Trường Ca không còn cảm nhận được cái lạnh của mùa đông nữa.

Thay vào đó là tiết trời mát mẻ, giống như mùa thu ở Côn Luân sơn vậy.

"Chà, nhớ cái thời tiết ở địa cầu ghê!"

Lý Trường Ca dừng lại một chút, hít vào thở ra thật sâu để cảm nhận cái không khí mát mẻ 23 độ C này.

- Lý sư huynh, thời tiết ở phương Nam thật là dễ chịu a!

Lý Trường Ca khẽ gật đầu, tuy hắn không quá nổi trội như Vũ Phàm và Tống Thư Liễu, nhưng ở Côn Luân sơn mà nói, hắn cũng là đệ nhất thiên kiêu.

Cho nên lần này ra ngoài hành động, chưởng môn phái Côn Luân đã quyết định để hắn dẫn đoàn, mọi sự do hắn toàn quyền định đoạt.

"Chậc, truyền nhân của Bàn Cổ Diệm Quân, nếu như Mục gia biết được việc này liệu bọn họ sẽ phản ứng như thế nào nhỉ?"

Lý Trường Ca quả thực vô cùng tò mò về chuyện này, nhưng hắn cũng không thể nói ra chuyện của Thanh Liên, vì những thông tin hắn biết được đều là do có hệ thống cung cấp.

Lý Trường Ca thúc giục phi kiếm bay nhanh về phía Hoàng Đô thành, Thiên Hỏa Đế Quốc, hắn rất mong chờ cuộc gặp gỡ với Vũ Phàm sắp tới đây.

Mỗi lần gặp Vũ Phàm, hắn đều cảm giác thích thú kỳ lạ, bởi vì Vũ Phàm là một kẻ khó nắm bắt, và rất thú vị.

Một con tước chao liệng trên bầu trời, rồi xà nhanh xuống bờ vai của tên họ Lý.

[Điều tra dấu vết Âm Thi Tông!]

[Đinh! Kích hoạt nhiệm vụ phụ - Truy vết Âm Thi Tông!]

[...]

[Phần thưởng: Kỹ thuật chế tạo Khôi Lỗi 1 phần (tổng cộng có 3 phần) điểm tu vi 100 vạn, nguyên liệu chế tạo Khôi Lỗi 1 phần ( tổng cộng có 10 phần)]

"Không tồi! Khà khà, thần tài đến thần tài đến!"

Hắn mở Mini Map lên, rồi kích hoạt chức năng quét tự động của hệ thống.

Với cái này hắn có thể thu thập tất cả các điểm bất thường trên Mini Map một cách tự động.

Chẳng mấy chốc, toàn bộ thông tin trong trăm dặm xung quanh vị trí hắn đứng đã được hiển thị trên bản đồ.

"Âm Hoàng Thảo? Đại bạo kích may mắn a, một lần quét liền phát hiện ra manh mối của Âm Thi Tông, chậc, không thể không nói ngay cả lão thiên cũng phù hộ anh tài đẹp trai như ta!"

Hắn không ngừng tự sướng về kết quả thu được này, nhưng chưa được ba giây, hắn liền giật mình nhìn lại.

"Dược Sơn, Tang gia, ... khoan đã, đây là gia tộc cung cấp dược liệu cho Nhậm gia và Thanh Vân tông mà!"

Chuyện này nhất định không đơn giản như vẻ bề ngoài của nó, dựa theo kinh nghiệm của hắn trước khi xuyên qua đây, có thể Tang gia là một vùng trũng như IS ngày trước mà Mỹ lợi dụng.

Cho nên việc lật tẩy Tang gia có thể là hành động gây chiến với Nhậm gia.

"Hầy dà, lại tiện nghi cho tên đó a!"

Nghĩ vậy, hắn chỉ có thể bỏ qua Tang gia, mà tập trung vào những dấu vết bên ngoài Tang gia.

Tuy hắn là người của Côn Luân, nhưng chọc vào tổ ong như Nhậm gia, hắn không chắc là Côn Luân cổ phái sẽ chịu bỏ ra một cái giá lớn để bảo mạng cho hắn.

Hắn không muốn chạy đông chạy tây trốn truy sát như những nhân vật chính có kim chỉ thủ trong tay giống tiểu thuyết tiên hiệp hiện đại.

- Sư huynh, là nhiệm vụ từ tông môn?

Tiểu sư muội lên tiếng hỏi hắn, sau khi thấy sự xuất hiện của con tước truyền tin.

Lý Trường Ca chỉ nhẹ gật đầu, hắn nói:

- Là một nhiệm vụ truy vết! Cũng không quá khó ...

Đương nhiên là hắn đã giấu nhẹm đi việc phát hiện Âm Hoàng Thảo ở bên trong Dược Sơn của Tang gia.

Đây là một cái thông tin vô cùng giá trị mà hắn có thể đem đi trao đổi với Vũ Phàm.

Lý Trường Ca nghiên cứu bản đồ, sau một lát, hắn nói với toàn đội:

- Đi theo ta!

- Vâng, sư huynh!

Chương 350: Âm Mưu