Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 101: Hồ Trai Chí Dị (6).
Để tới được hòn đảo đó bắt buộc phải đi qua một cầu nối vô hình vô sắc.
Lâm mỉm cười, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Huohuo và cùng cô bước vào chiếc gương đồng.
Huohuo: "Nhưng chúng tôi vẫn chưa tìm kiếm được Guinaifen tiểu thư, không biết cô ấy đã đi đâu rồi..."
Lâm thở dài, đặt tay lên đầu Huohuo: "Mọi chuyện ổn thôi, ca sẽ đồng hành cùng muội"
Phù Yên dành cho Xueyi một lời tán thưởng rồi lộ diện ra, lơ lửng trên bờ vai Lâm.
Không nghĩ ngợi gì thêm, Lâm nắm chặt bàn tay của Huohuo rồi chui vào.
Với lại, có điều cậu phải thừa nhận rằng, cái Mê Trận Ảo Cảnh này đúng là làm cho con người ta khó chịu vì độ chóng mặt cả trong game lẫn hiện tại.
???: "Giọng nói này...Huohuo, mau qua đây nào!"
Sau khi đã hành thành, cả bọn lại bước qua tiếp một cánh cửa. Phía sau cánh cửa vẫn là khung cảnh đó, nhưng khác ở chỗ là ải lần này có một cái gương đồng cổ.
Lâm: "Ba chiếc gương trước mắt đều là giả"
Lâm: "Ảo Cảnh đang biến hoá"
Vừa nói, cậu vừa đưa tay chỉ về hướng của chiếc gương đồng nằm trên một hòn đảo nhỏ khác cách đó không xa.
Cả bọn bước tới trước cái gương đồng nằm sát mép đảo bên trái, ngay tức khắc bên trong liền phát ra tiếng nói của Xueyi.
Chương 101: Hồ Trai Chí Dị (6).
Lâm: "Trực giác"
Lâm: "Ừm, vậy đi thôi" (đọc tại Qidian-VP.com)
Phù Yên và Lão Đuôi liếc nhìn nhau, dù hai kẻ vốn không ưa nhau gì mấy nhưng hai tên Tuế Dương vẫn đồng loạt gật đầu đồng ý với ý kiến của Huohuo đưa ra.
Lâm mỉm cười, ánh mắt nhu hoà nhìn vào đôi mắt Huohuo: "Muội không yếu kém đâu, Huohuo"
Huohuo đôi chân run run vì sợ khi đạp lên cầu nối, hai tay thì ôm chặt lấy cánh tay Lâm.
Huohuo: "Chúng ta...trở lại rồi?"
Huohuo cúi gầm mặt xuống, hai tay nắm chặt mép áo cố thốt ra từng chữ một. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đây chính là cái gương đồng mà cậu chui vào để tới đây. (đọc tại Qidian-VP.com)
Huohuo: "Hả, sao ca biết?"
Huohuo vẫn dùng câu hỏi ban nãy để xác phân biệt thật giả, và rất nhanh đã nhận được lại câu trả lời.
Đó là trong một căn phòng của mê trận này có rất nhiều chiếc hộp và bắt buộc phải chọn chiếc hộp rẻ nhất. Kết hợp với manh mối của phần trước câu chuyện là đập vỡ bình xanh, bình đỏ giữ nguyên thì đã cho ra được cách vượt qua ải này.
Khung cảnh vẫn vậy, nhưng dựa vào trí nhớ từng chơi qua của cậu thì cậu biết rõ được ải cuối cùng này có một điều khác biệt lớn.
Dù cặp đôi Lão Đuôi, Phù Yên có hơi ồn ào suốt trên đường đi, nhưng Lâm chẳng quan tâm gì mấy tới hai cái tên này, miễn sao đừng có đánh nhau để ảnh hưởng tới cậu và Huohuo là được rồi.
Huohuo: "Xueyi đại nhân!?"
Đó là ba chiếc gương đồng ở trước mắt đều là giả cả.
Cậu và Huohuo dắt tay nhau đi về chiếc gương đồng nằm ở mép phải hòn đảo.
Dù nghi hoặc là vậy, Xueyi vẫn lựa chọn không hỏi gì mà nói: "Đừng từ đánh giá thấp bản thân. Tuế Dương sẽ không thể chiếm đoạt được thể xác đã có Tuế Dương khác nhập vào, đây là lợi thế tuyệt đối của cô"
Huohuo: "Xueyi và Hanya là quan hệ gì?"
Xueyi: "Việc cấp bách trước mắt chính là cứu cô ra khỏi mê trận. Đến đây nào, đi xuyên qua chiếc gương"
Lâm: "Chúng ta chọn cái này đi, Huohuo"
Trải qua một phen nói chuyện thì Lâm, Huohuo cùng với hai vị Tuế Dương là Lão Đuôi và Phù Yên tiếp tục đồng hành trên những hành lang âm u của ảo cảnh.
Giọng nói của Xueyi phát ra từ trong gương tuy lạnh nhạt là thế nhưng ngập tràn sự lo lắng cho Huohuo.
Xueyi: "Hai người trở lại rồi"
Xueyi: "Phụng lệnh Thập Vương: Sứ Giả linh hồn Huohuo, tài nghệ tinh thông, chăm chỉ chuyên cần, đầy đủ tư cách, có thể đảm đương chức trách. Từ hôm nay đề bạt làm Phán Quan"
Xueyi đầu hiện dấu chấm hỏi, cô hoàn toàn không hiểu tại sao cách xưng hô của hai người là như thế.
Huohuo: "Nếu ca nói vậy thì...chúng ta đi thôi"
Xueyi ánh mắt nghiêm trọng nhìn Huohuo, nói: "Huohuo, nếu tôi và Hanya ra trận vẫn không thể thu phục được yêu vật đó, vậy trọng trách đối phó với nó sẽ giao lại cho cô"
Lâm: "Chúng ta hãy qua kia"
Huohuo đã xác nhận được điều mình càn biết, cô quay sang Lâm: "Ca, đây là Xueyi đại nhân thật" (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâm: "Hừm..."
Lâm: "Muội còn nhớ những điều ca nói với muội lúc còn trong Mê Trận Ảo Cảnh không?"
Huohuo giật thót nói: "Ơ, tôi...tôi không làm được đâu. Tôi không có bản lĩnh như hai vị đại nhân...tôi chỉ biết núp ở một bên mà run rẩy trong khi chiến đấu..."
Huohuo: "Ca..."
Nghe vậy, Lâm lắc đầu rồi nghiêng đầu ra hiệu cho Huohuo qua bên chiếc gương khác.
Huohuo: "Ca..."
Huohuo im lặng trong chốc lát rồi nói: "Vậy chúng ta phải làm sao?"
Còn Huohuo thì nhanh chóng kể lại mọi chuyện đã xảy ra.
Từ trong tấm gương phát ra giọng nói quen thuộc của một thiếu nữ.
Xueyi: "Hanya...là ai?"
Lão Đuôi: "Nói không sai, nhóc con, nơi này đang không ngừng biến hóa để ngăn cản chúng ta thoát ra"
Huohuo: "Xueyi đại nhân, may mà cô không sao!"
Xueyi: "Huohuo, bên này..." (đọc tại Qidian-VP.com)
Xueyi: "Cô đã trở lại bình an, xem ra Sở Thập Vương hôm nay cũng không quá xui xẻo"
Lâm gật đầu và cho Huohuo thời gian để hỏi những câu để xác định thật giả.
Huohuo: "Nhưng trong những chiếc gương này chắc chắn có lối ra, chúng ta...thử từng cái xem?"
Huohuo: "Ca ca, ở phía trước có một cái gương kìa..."
Vì vậy để không mất nhiều thời gian, Luân và Huohuo chia nhau ra hành động, cậu sẽ là người đập vỡ bình còn Huohuo thì sẽ mở chiếc rương rẻ nhất.
Huohuo hiểu ý và cùng cậu chuyển sang cái gương đồng nằm ở giữa.
Sau khi bước qua, khung cảnh xung quanh đã tha dổi rõ rệt. Không còn là mê cung lúc trước nữa, mà thau vào đó cậu cùng Huohuo đang đứng trên một hòn đảo lớn lơ lửng trên không trung.
Xueyi: "Hanya là em gái của tôi. Nhưng điều này không đủ để chứng minh thật giả, hãy đổi câu hỏi khác đi"
...
Cậu cười thầm trong lòng và từ từ từng bước một đi qua cầu nối.
Huohuo: "Tại sao Huohuo có thể làm Phán Quan Sở Thập Vương?"
Thế giới thực, Khu Vườn Tĩnh Mịch.
Lâm: "Muội không cần phải hỏi để xác định thật giả đâu, ca cam đoan chiếc gương đồng này là thật"
Cả hai tiếp tục sánh vai nhau mà bước qua.
Sau khi bước vào, khung cảnh xung quanh vẫn vậy nhưng khác ở mỗi chỗ là có thêm nhiều hình nhân giấy hơn.
Nhận ra giọng nói thông qua tấm gương, Huohuo không khỏi lộ ra vẻ vui mừng.
Dù sao đối với Phù Yên, muốn thoát ra được khỏi mê trận để lấy lại tự do cho riêng mình thì bắt buộc phải chấp nhận mạo hiểm.
Trên hòn đảo chẳng có gì cả ngoại trừ 2 cái cây cùng 3 chiếc gương đồng được đặt ở vị trí khác nhau.
Phù Yên: "Không hổ là Phán Quan của Sở Thập Vương, giác quan rất nhạy bén"
Xueyi: "Tôi đã hiểu tình hình, nhưng không phải là lúc lo lắng về Phù Yên. Khu Vườn Tĩnh Mịch hiện tại đã bị một Tuế Dương mạnh mẽ nào đó kéo vào ảo cảnh, những Sứ Giả Linh Hồn đi thu phục nó đã bị bật vô âm tính"
Huohuo: "Đây là...bầu trời trong Khu Vườn Tĩnh Mịch?"
Lâm: "Chúng ta đi thôi, Huohuo"
Huohuo mở to mắt ra, cảm giác những hành trình ban nãy chỉ như là một giấc mơ ngắn vậy.
Xueyi: "Tình hình của Khu Vườn Tĩnh Mịch càng nghiêm trọng hơn rồi, sao các người con chưa ra? Chẳng lẽ trong đó có chuyện gì sao?"
Nhưng may sao, nhờ Huohuo có những hình nhân giấy để lại nhằm đánh dấu con đường nào đã đi qua thì mọi thứ cũng nhẹ nhõm hơn hẳn.
Xueyi nheo mắt nhìn về phía Lâm, thứ mà cô nhìn không phải là cậu mà là thứ ẩn mình bên trong người cậu.
Nhìn thấy bóng hình tiền bối của mình, Huohuo không giấu nổi sự vui mừng.
Xueyi: "Mọi người không gặp phải chuyện gì đặc biệt đó chứ?"
Giọng nói lạnh lùng, không một ngữ điệu vốn có của Xueyi. Lâm nghe thế thì biết bản thân đã chọn đúng chiếc gương đang cần rồi.
Nhờ vậy, cả bọn đã tìm được cách để vượt qua cái ải lần này thông qua phần sau của [Chuyện Về Đêm Khu Vườn Tĩnh Mịch]
Huohuo: "Ca, cho muội hỏi một chút nhé?"
Xueyi: "Khu Vườn Tĩnh Mịch đã bị một nguồn sức mạnh k·hông r·õ n·guồn g·ốc nuốt chửng rồi...nhất định phải cẩn thận!"
Lâm: "Ừm, ca thấy rồi"
Huohuo: "Sao thế ạ...?"
Phù Yên: "Ố, ở đây nhiều gương đồng thật, chẳng lẽ..."
Huohuo: "Xueyi và Hanya là quan hệ gì?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.