Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 19: Cho Và Nhận

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 19: Cho Và Nhận


Cô nhận thấy trong ánh mắt của cả hai đều ẩn chứa sự ưu ái dành cho đối phương, một sự thiên vị rõ ràng nhưng đầy tự nhiên.

Acheron đảo mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, trong lòng tự hỏi.

Galen ngồi đằng sau chiếc bàn làm việc lớn được đặt ở giữa văn phòng, khéo léo điều chỉnh từng hình ảnh ba chiều lơ lửng trên bàn tạo thành một mô hình Bản Đồ Hành Tinh.

"Đừng... Xin đừng kháng cự… hãy để tôi dựa vào một chút."

Randolph gật đầu, ngón tay vuốt nhẹ quanh miệng ly, một nụ cười ấm áp hiện lên trên gương mặt cậu.

“Bởi vì ly trà này chứa đựng những ký ức về cách mà cô đã tỉ mỉ chuẩn bị nó cho chúng ta. Với tôi chỉ cần như thế thôi cũng đủ khiến nó trở nên đặc biệt rồi.”

“Trà rất ngon.”

. . .

Trong mắt của Acheron, cô cảm nhận được một sự ưu ái nào đó mà Randolph luôn dành riêng cho mình. Nhưng bản thân Acheron lại không muốn mãi đứng ở vị trí được ưu ái như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đáp lại Randolph là giọng nói bình thản của Acheron, sau đó cô lại trở về với sự yên lặng quen thuộc của mình.

Cô biết Randolph luôn dành cho mình một sự ưu ái đặc biệt, và chính điều đó khiến cho cô cảm thấy áp lực.

“Cô đã từng đi qua nơi này chưa?”

Một ngày làm việc mới đã bắt đầu, tiếng bước chân dồn dập của các nhân viên vang vọng khắp hành lang của trạm không gian.

‘Tín hiệu cầu cứu khẩn cấp?’

Dù vậy nhưng một sự khó chịu mơ hồ vẫn dâng lên trong lòng Acheron - cô không biết phải đáp lại như thế nào.

Trong tâm trí ông hiện lên hình ảnh về một buổi tiệc mà Galen đã từng có dịp tham dự từ cách đây rất lâu, ở trong buổi tiệc đó có một cô bé không ngừng tranh cãi kịch liệt với gia tộc về ước mơ trở thành một nhà thiên văn học của mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Theo như trên Bản Đồ Hành Tinh hiển thị, hiện tại có ba trạm không gian có khoảng cách gần với toạ độ của Aurora nhất: Grinnell, Wynward, và Herta."

[Trạm không gian được thành lập bởi thành viên số 83 của Câu Lạc Bộ Thiên Tài - Cô Herta, là điểm đến mà bất cứ nhà nghiên cứu nào ngưỡng mộ Cô Herta đều khao khát được một lần đặt chân đến.]

“Cảm ơn ngài rất nhiều, ngài cũng vậy, có duyên chúng ta ắt sẽ gặp lại.”

Chương 19: Cho Và Nhận

Giữa khung cảnh đầy màu sắc ấy, cô bất chợt chú ý đến một vài người trong số đó. Bầu không khí mà bọn họ toả ra dường như ấm áp hơn nhiều so với những người khác ở xung quanh.

Acheron lại trở nên im lặng, đôi mắt thoáng chút đăm chiêu nhưng cũng không có quá nhiều phản ứng, có lẽ vì cô đã quen với những câu trả lời như thế này từ Randolph.

“Hy vọng rằng bọn họ có thể trở thành bạn của nhau.”

[Nhưng điều khiến Trạm Không Gian Herta trở nên nổi tiếng không chỉ nằm ở danh tiếng của người sáng lập. Nó còn là một Bảo Tàng Vũ Trụ, nơi chứa đựng vô số những vật thể quái dị giữa những vì sao.]

"Dựa theo lộ trình nguyên bản của hai vị, chỉ có một trạm không gian nằm trên quỹ đạo nhảy vọt đến Penacony - Trạm Không Gian Herta." (đọc tại Qidian-VP.com)

Galen mỉm cười lẩm bẩm.

“Được rồi, nếu vậy thì Trạm Không Gian Herta sẽ là điểm đến tiếp theo của chúng tôi. Cảm ơn ngài vì đã tiếp đãi chu đáo trong thời gian qua, Trạm Trưởng Galen.”

Galen nhíu đôi lông mày lại, nhanh chóng chấp nhận kết nối với cô gái trước mặt.

Randolph nhìn lá thư trong tay mình, cậu khẽ gật đầu mỉm cười nói:

Randolph ngồi dậy rồi đưa tay lên vuốt mái tóc rối bù, đôi mắt mơ màng hướng về phía cánh cửa kính lớn ở chính giữa phòng, trên ghế sô pha có một bóng người xinh đẹp đang yên tĩnh ngồi ở nơi đó.

Dòng người tấp nập di chuyển như những dòng chảy không ngừng, tiếng cười nói và âm thanh của động cơ phi thuyền vang lên từ xa hòa quyện vào nhau tạo nên một bức tranh sống động.

Acheron khẽ lắc đầu đáp lại:

Cậu cố gắng nhấc người dậy khỏi chiếc giường, nhưng cơ thể vẫn còn cứng đờ sau giấc ngủ chập chờn.

Nghe vậy Randolph từ từ thả lỏng cơ thể, cậu nhấp một ngụm trà và cảm nhận sự ấm áp lan tỏa đến từ nhiệt độ cơ thể của người bên cạnh.

“Mục tiêu của tôi chỉ là đến được Penacony.”

Bên trong văn phòng cao nhất ở trên đỉnh ngọn tháp điều khiển Trạm Không Gian Aurora, hiện tại đang có ba người ngồi thảo luận với nhau.

"Dù cho chẳng cảm nhận được bất kỳ hương vị nào sao?"

Randolph chậm rãi tiến về phía cửa kính và ngồi xuống kế bên Acheron. Trên cái bàn gỗ nhỏ trước mặt, cậu nhìn thấy hai ly trà vẫn còn bốc lên hơi nước nghi ngút, như thể vừa mới được chuẩn bị không lâu trước đó.

Randolph bất chợt cảm nhận được một thứ gì đó mềm mại đang tựa lên bả vai mình, theo sau đó là mái tóc dài màu tím sẫm buông xuống cánh tay cậu, mang theo hương thơm nhè nhẹ.

Cậu quay sang nhìn Acheron, gương mặt lộ ra vẻ tò mò hỏi:

Không ai cảm thấy gượng ép hay bất tiện, bởi vì giữa họ không hề có sự ưu ái đơn phương.

Hình ảnh ba chiều của một cô gái trẻ hiện lên, vẻ mặt lo lắng của cô cùng với một cuộc gọi khẩn cấp khiến tim ông đập nhanh.

“Từ quan điểm của tôi, Trạm Không Gian Herta là một sự lựa chọn không tồi để làm điểm dừng chân tiếp theo.”

‘Trao và nhận… tạo ra bình đẳng…’

Acheron không giỏi bày tỏ bằng lời nói, nhưng cô hiểu rằng đôi khi hành động có thể nói lên tất cả.

“Trạm Không Gian Herta… từng có người nhắc đến nó với tôi, nhưng tôi chưa bao giờ đặt chân tới.”

Randolph chạm nhẹ vào hình ảnh ba chiều của Trạm Không Gian Herta đang lơ lửng trước mặt, hình dạng của nó trông giống như một chiếc phi thuyền hơn là một cái trạm không gian. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đó là một mối quan hệ của "trao" và "nhận".

Randolph kinh ngạc quay đầu sang nhìn Acheron, nhưng trước khi cậu kịp nói gì thì cô đã khẽ lên tiếng.

Randolph từ từ mở mắt, một cảm giác nặng nề bao trùm toàn bộ cơ thể cậu.

Nhưng cô nên làm như thế nào để cân bằng mối quan hệ của cả hai?

Một nụ cười khẽ thoáng qua trên gương mặt, có lẽ là do cảm giác bình yên hiếm hoi mà Randolph đang trải qua, hay có lẽ chỉ đơn giản là do cậu đã quen thuộc với sự hiện diện của cô.

“Đã có chuyện gì xảy ra, Asta?”

Sau đó Galen ngẩng đầu lên hai người ngồi trước mặt, hai bàn tay đan chéo vào nhau và nói:

Acheron suy tư một lúc.

“Chớp mắt một cái mà con bé đã trở thành Trạm Trưởng của một trạm không gian rồi.”

Cô cũng khao khát một mối quan hệ bình đẳng, một thứ mà cả hai có thể cùng nhau xây dựng, thay vì để Randolph cứ mãi là người gánh vác trách nhiệm này.

Ngồi trong văn phòng vắng người, Galen nhấp một ngụm cà phê nóng hổi, đôi mắt lướt qua ô cửa kính lớn trên tường, quan sát toàn cảnh trạm không gian.

Đột nhiên một cảnh báo xuất hiện trên bàn làm việc, ánh sáng màu đỏ phản chiếu lên gương mặt của Galen.

Acheron khẽ cúi đầu, ánh mắt dừng lại trên ly trà đang bốc lên những làn hơi nước mong manh trong tay Randolph, cô nhẹ nhàng hỏi:

Đọc xong những dòng thông tin, ánh mắt cậu hướng về phía Acheron, chờ đợi một câu trả lời từ cô.

. . .

Bàn chân cậu khẽ chạm xuống sàn nhà, tiếng bước chân vang lên nhẹ nhàng trong không gian yên tĩnh của căn phòng.

Randolph gật đầu, hiểu được Acheron đang để cho cậu tự quyết định.

Khi những hình ảnh ba chiều được sắp xếp hoàn chỉnh, một tuyến đường nối liền với các điểm dừng chân khác nhau trong dải thiên hà hiện lên.

Randolph chăm chú đọc những dòng thông tin hiện lên.

Một nụ cười mơ hồ thoáng qua trên gương mặt Randolph khi cậu cảm nhận được hơi ấm đang từ từ lan tỏa trong lòng bàn tay.

Acheron từ trên cao nhìn xuống, thấy được một chàng trai và một cô gái trẻ đang ngồi dưới một cái mái hiên trong suốt, bọn họ cùng chia sẻ với nhau một ly nước, đôi vai tựa vào nhau, những ngón tay khẽ chạm trong lúc trò chuyện say sưa.

“Đây là thư giới thiệu của tôi. Khi đến Trạm Không Gian Herta, hãy đưa nó cho Trạm Trưởng Asta, cô ấy là một người đáng để kết giao. Nguyện bảo hộ sẽ luôn đồng hành cùng hai vị trên chuyến hành trình."

Chính xác hơn thì trong số ba người, có hai người sôi nổi thảo luận, trong khi người thứ ba chỉ lặng lẽ ngồi một bên lắng nghe.

Đưa ly trà lên môi, Randolph nhấp một ngụm rồi nghiêng đầu sang nhìn cô vui vẻ nói:

Thế nhưng hiện tại Acheron chợt nhận ra rằng nếu như mình cũng đáp lại Randolph bằng chính sự ưu ái mà cậu đã trao, thì gánh nặng khi được nhận lại trong lòng cô sẽ nhẹ đi.

‘Cảm giác này…nếu nó cứ như thế này thì… cũng thật tốt.’ (đọc tại Qidian-VP.com)

Ánh sáng dịu dàng từ đèn chùm rọi lên những bức tường của căn phòng khách sạn tạo nên một sự ấm áp khó tả.

Galen phóng to hình ảnh ba chiều của Trạm Không Gian Herta lên, một cái bảng chứa những thông tin tổng quan về trạm không gian cũng xuất hiện kế bên.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 19: Cho Và Nhận