Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 25: Đội Tàu Astral
Arlan lấy ra một chiếc hộp nhỏ, cậu mở nó ra rồi cẩn thận trao từng tấm thẻ phòng cho mọi người, vừa phân phát vừa hướng dẫn:
Randolph nhận lấy hai tấm thẻ từ tay Arlan. Ngay trước khi rời đi cậu chợt quay lại nhìn Asta, ánh mắt có chút ngập ngừng trước khi chỉ vào hộp bánh ngọt chưa khui.
"Phải đó, nhưng March như vậy mới dễ thương mà."
"Himeko, hóa ra anh ta cũng thích ăn đồ ngọt! Tôi nghĩ chúng tôi sẽ hợp nhau lắm đó!"
March 7th lập tức phồng má, đôi mắt ánh lên vẻ bướng bỉnh, cô lắc đầu nguầy nguậy, giọng nói đầy bất mãn.
Dan Heng và Welt ngồi ở một bên liếc nhìn nhau, rồi cả hai cùng lắc đầu.
Vừa định mở cửa bước vào bên trong, cậu nhìn thấy Arlan có vẻ như vẫn còn đang lưỡng lự muốn nói điều gì đó nên bèn lên tiếng hỏi:
"Cảm ơn, Asta."
"Cái gì chứ! Tôi không có ngây thơ đâu! Thiếu nữ xinh đẹp như tôi sẽ không bao giờ ngây thơ!"
"Thực ra chúng tôi cũng không có ý định xuất hiện như vậy, chỉ là do phi thuyền gặp sự cố trong quá trình nhảy vọt, cho nên mới dẫn đến lệch khỏi điểm đến ban đầu."
March 7th lập tức vui vẻ vẫy tay, mỉm cười nói:
Ngay sau đó March 7th cũng bước tới và bắt lấy tay cả hai và lắc mạnh với vẻ mặt hồn nhiên, cô nở một nụ cười tươi rói như thể truyền tất cả năng lượng thiếu nữ trong cơ thể vào cái bắt tay này.
Arlan có vẻ vẫn còn chưa quen thuộc trước sự niềm nở của March 7th, cậu có hơi xấu hổ mỉm cười, gãi đầu nói:
Gương mặt mỹ lệ như tranh vẽ cùng thân hình lung linh tinh tế của cô toát lên một chút nét hồn nhiên của một thiếu nữ, nhưng ẩn chứa trong đôi mắt màu vàng kim là một vẻ điềm tĩnh và chững chạc, đậm chất trí thức của một vị học giả.
"Xin tự giới thiệu, tôi là Randolph Lanchester." (đọc tại Qidian-VP.com)
Đợi đến khi cả hai đã rời khỏi phòng, March 7th liền quay sang nhìn Himeko, đôi mắt sáng lấp lánh như chứa đựng hàng ngàn ngôi sao.
Randolph ho khan một tiếng rồi từ tốn rút tay lại, cậu nhìn Asta với ánh mắt cảm thông và gật đầu đáp lại:
Nhận lấy lá thư từ tay Randolph, ánh mắt của Asta thoáng chút nhẹ nhõm khi nhận ra con dấu quen thuộc in trên phong bì.
“Còn đây là chú Yang! Chú Yang có thể làm rất nhiều thứ, vừa là thầy giáo lại còn vẽ hoạt hình rất cừ nữa. Những chuyến khai phá thành công trước đây của tôi đều nhờ chú Yang hết đó!”
Nhưng thay vì đi vào phòng mình thì Acheron lại rẽ vào hành lang bên cạnh.
"Phòng của Đội Tàu Astral đều nằm ở dãy hành lang này. Tôi đã sắp xếp chúng dựa trên sở thích cá nhân của mỗi người."
Welt đẩy nhẹ cặp mắt kính trên sống mũi, gật đầu đồng ý với Himeko, bên trong đôi mắt biểu lộ một chút đồng cảm.
Câu hỏi của Dan Heng dường như phản ánh đúng điều mà tất cả các thành viên Đội Tàu Astral muốn biết, bọn họ đồng loạt chuyển ánh mắt chờ đợi về phía Randolph và Acheron.
“Tôi là Dan Heng, thành viên của Đội Tàu Astral, đảm nhận trách nhiệm bảo vệ đoàn tàu.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Welt ho nhẹ rồi gật đầu với Randolph, giọng nói trầm ấm đặc trưng cất lên:
Sau khi đọc qua và xác nhận lá thư, cô liền nắm lấy tay cậu và Acheron, áy náy nói:
“Tôi hiểu, Trạm Trưởng Asta, đó là trách nhiệm của cô và tôi hoàn toàn thông cảm cho điều này."
Randolph lấy ra lá thư có con dấu của Trạm Không Gian Aurora từ trong ngực áo và đưa nó cho Asta như để củng cố thêm lời nói của mình.
Randolph đáp lại Dan Heng bằng một nụ cười.
Acheron có vẻ như không quan tâm đến vấn đề này lắm, cô chỉ lặng lẽ nhìn hộp bánh ngọt ở trên bàn.
“Giờ thì, hai vị… có thể cho chúng tôi biết danh tính của mình được rồi chứ?”
"Tôi là Welt Yang, hân hạnh được gặp."
“Thật xin lỗi vì đã khiến cho cả hai khó xử. Tôi thực sự rất cảm kích vì sự hỗ trợ kịp thời trong lúc nguy cấp. Chỉ là vì trạm không gian vừa trải qua một đợt khủng hoảng, việc kiểm tra kỹ lưỡng thân phận của những vị khách mới đến là rất cần thiết… nhất là với những vị khách, ừm... xuất hiện đột ngột như hai vị.”
"Xin chào, tôi là March 7th! Tôi biết một quán đồ uống rất tuyệt ở đây, hy vọng chúng ta có thể cùng nhau ghé qua để chụp vài tấm ảnh nhé!”
Chương 25: Đội Tàu Astral
“Lý do chúng tôi có mặt ở đây là do một người bạn đã đề cử Trạm Không Gian Herta làm điểm dừng chân tiếp theo cho chuyến hành trình của chúng tôi. Còn đây là thư giới thiệu của người bạn đó.”
"Còn đây là bạn đồng hành của tôi. Mọi người có thể gọi cô ấy là… Acheron.”
Cậu dừng lại nhìn thoáng qua Acheron một chút trước khi nói tiếp:
Khác hẳn với vẻ hồn nhiên của March 7th, Dan Heng chỉ lặng lẽ bắt tay Randolph và Acheron và tự giới thiệu, giọng nói của cậu điềm tĩnh nhưng không kém phần thận trọng.
“Arlan, anh đã đi đâu vậy? Tôi tìm anh nãy giờ mà không thấy đó.”
“Thỉnh thoảng dừng chân nghỉ ngơi một chút cũng tốt.”
Bên trong căn phòng nghỉ sang trọng của Trạm Không Gian Herta, đang ngồi ở trên chiếc ghế sofa mềm mại ở chính giữa phòng là một người phụ nữ có mái tóc gợn sóng màu đỏ rực, cô dựa người về phía sau để tìm kiếm một chỗ thoải mái để đặt lưng, sau đó nhẹ nhàng duỗi eo của mình và thở dài một hơi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Acheron khẽ nở một nụ cười và gật đầu, sau đó cô cẩn thận đóng lại cửa phòng lại và xoay người rời đi.
Sau một khoảng thời gian im lặng ngắn, Dan Heng mới chậm rãi lên tiếng:
Himeko khẽ vuốt mái tóc của mình, ánh mắt thoáng vẻ lo âu khi cô quay sang nhìn Welt nói:
Randolph vỗ nhẹ lên vai Arlan, lắc đầu ra hiệu rằng cậu không cần phải cúi người như vậy.
Trong lúc Đội Tàu Astral vẫn còn đang trò chuyện rôm rả, Randolph đã bước đến trước cửa phòng nghỉ của mình.
“Cô cũng nên nghỉ ngơi đi, tôi sẽ ngủ một giấc đây, nếu có chuyện gì không xử lý được cứ việc đánh thức tôi dậy.”
"Xin tự giới thiệu, tôi là Himeko, hoa tiêu của Đội Tàu Astral, hân hạnh được gặp."
"Xin lỗi vì để mọi người đợi lâu. Tôi vừa chuẩn bị xong phòng nghỉ ngơi cho mọi người, đây là thẻ phòng."
Nghe được Randolph nói như vậy, Himeko cũng gật đầu đồng tình với cậu.
Sau khi tiễn Arlan rời đi, Randolph đưa hộp bánh ngọt trên tay cùng tấm thẻ phòng của mình cho Acheron trước khi bước vào trong phòng.
Himeko bỗng nhiên bật cười, tiếng cười trong trẻo tựa như chuông bạc ngân, cô sau đó đưa tay chọc nhẹ vào trán March 7th nói:
“Chúng ta có thể nói chuyện một chút được chứ, cô Acheron?"
"Trạm Trưởng, không biết tôi có thể lấy một hộp được không?"
“Lần đụng độ vừa rồi với Quân Đoàn Phản Vật Chất đã khiến Đội Tàu Astral chịu một ít tổn hại. Có lẽ chúng ta sẽ cần dừng lại một thời gian ngắn để tu sửa.”
Sau đó cô chậm rãi tiến trước mặt Randolph và Acheron, đặt một tay lên ngực, cúi nhẹ người một cách vô cùng ưu nhã và nói:
Dan Heng vẫn điềm tĩnh như mọi khi, cậu yên tĩnh ngồi xuống ghế sô pha, ánh mắt bình thản nhìn vào hai người đang ngồi trước mặt.
Còn Randolph thì vươn tay bốc một chiếc bánh ngọt rồi nhẹ nhàng đặt nó vào tay Acheron, sau đó hướng đôi mắt về phía Dan Heng, mỉm cười nói:
Asta giả vờ làm vẻ mặt lưỡng lự, cô đưa một ngón tay lên cằm suy nghĩ một chút rồi nhẹ nhàng gật đầu.
Sau đó, Arlan quay sang Randolph và Acheron, cậu hơi nghiêng người và vươn cánh tay về phía trước, thái độ rất nghiêm túc muốn được dẫn đường cho cả hai.
Arlan lập tức lắc đầu nguầy nguậy, cậu nhanh chóng cúi gập người một góc 90 độ rồi chân thành nói:
"March bé bỏng của chúng ta vẫn còn ngây thơ quá, đúng không, Asta?"
Ở trong hành lang đang có một người đứng đợi.
Khi mọi người đang trao đổi thông tin với nhau thì một tiếng gõ cửa nhẹ vang lên, tiếp theo đó là một thiếu niên có làn da ngăm đen, dáng người hơi thấp bé và mặc trên người một chiếc áo màu be cùng quần dài màu xanh bước vào.
“Không cần phải làm thế đâu. Mọi người đều đã làm hết sức mình rồi. Về nghỉ ngơi đi, tôi thấy anh cũng b·ị t·hương không nhẹ, đừng suy nghĩ nhiều nữa.”
Nghe được câu hỏi làm cho Asta thoáng ngạc nhiên, nhưng rồi cô nhanh chóng gật đầu và đưa hộp bánh ngọt cho cậu.
Ngay lúc đó March chen vào rồi chỉ tay về phía Welt, cô nói với một vẻ mặt tự hào: (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô mặc trên người một chiếc váy dài không tay màu trắng, được tô điểm bằng những vòng nguyệt quế vàng quanh eo làm nổi bật lên những đường cong quyến rũ của cơ thể, cùng với một đường xẻ cao bên phải váy, để lộ ra đôi chân dài và thon gọn.
Không thể nghi ngờ đây là một người phụ nữ xinh đẹp đến mức sẽ quyến rũ người khác khái ngay từ cái nhìn đầu tiên. (đọc tại Qidian-VP.com)
. . .
“Anh còn chuyện gì muốn nói với chúng tôi sao?”
"Còn phòng của hai vị sẽ nằm ở tầng trên. Xin mời đi theo tôi."
“Chiến đấu với Quân Đoàn Phản Vật Chất suốt thời gian qua làm tôi cạn kiệt sức lực luôn rồi! Giờ tôi cần phải được nghỉ ngơi ở một căn phòng nào đó thật thoải mái. Nếu như có thêm quán đồ uống cực ngon cùng phong cảnh siêu đẹp để chụp ảnh nữa thì càng tuyệt!”
March 7th thì ngả dài người xuống ghế sô pha kế bên Himeko, đôi mắt sáng bừng đầy hứng khởi, mỉm cười nói:
Randolph khẽ mỉm cười nhận lấy hộp bánh rồi xoay người theo Arlan rời đi.
“Cảm ơn hai vị đã cứu nguy cho Trạm Không Gian Herta và bảo vệ tiểu thư an toàn. Tôi mặc dù là người phụ trách bộ phận an ninh nhưng lại không thể làm tròn trách nhiệm của mình, thực sự vô cùng cảm tạ.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.