Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 26: Thăm Dò
Khi trở về căn phòng của mình, Welt nhìn thấy một người phụ nữ tóc đỏ đang ngồi trên ghế sofa ở chính giữa phòng.
Cậu bối rối cầm lấy cây gậy từ tay Stelle, rồi quay sang nhìn March 7th với một vẻ mặt đầy thắc mắc.
Các tia sét màu đen đột nhiên phát ra từ cây gậy chống trong tay Welt, một trường trọng lực nặng nề từ từ lan tỏa ra xung quanh.
Đứng trước cửa một căn phòng, March 7th hào hứng giơ tay lên gõ cửa, gương mặt ngập tràn vẻ mong đợi.
Đặt ly cà phê trên tay sang một bên, ánh mắt của Himeko có đôi chút trầm xuống, cô dựa người về phía sau và suy tư một lúc, từng ngón tay thon dài gõ nhịp đều đặn trên mặt bàn.
Cô im lặng một vài giây, con ngươi hình thoi khẽ co lại khi lướt qua cây gậy chống trong tay Welt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chỉ sau một lát cánh cửa phòng liền bật mở, Randolph ló đầu ra ngoài và ngay lập tức bắt gặp hai cô gái đang đứng ở trước cửa phòng.
Đôi mắt trong veo pha giữa sắc hồng và xanh, toát lên vẻ ngọt ngào đầy năng lượng. Nụ cười tươi luôn nở trên đôi môi hồng, cùng gương mặt bầu bĩnh và chiếc mũi nhỏ xinh, khiến cho người tiếp xúc với cô dễ dàng cảm thấy sự ấm áp và dễ chịu.
“Không cần phải tỏ ra nghiêm trọng như vậy, tôi thấy cô ta cũng không hẳn là một mối nguy hiểm. Để chuyện đó sang một bên, thay vào đó tôi nghĩ rằng… thanh niên có lẽ sẽ dễ dàng hòa nhập với nhau hơn, chúng ta chỉ cần đứng từ xa và quan sát là được.”
“Trực giác rất nhạy bén.”
Thường ngày hai thiếu nữ chỉ đi dạo quanh trạm không gian, ngắm cảnh và chụp hình, đôi khi xử lý tàn dư còn sót lại của Quân Đoàn Phản Vật Chất.
Cậu chậm rãi bước đi trên hành lang, trong miệng lẩm bẩm.
“Tôi tìm thấy một ngọn lửa, chỉ nhỏ bé thôi, nhưng có lẽ nó mang trong mình thứ ánh sáng có thể khiến cho thế giới của tôi trở nên tốt đẹp hơn.”
Welt nhíu mày, đưa tay đẩy nhẹ gọng kính, giọng nói bắt đầu trầm xuống:
Cả hai im lặng nhìn nhau một hồi lâu nhưng không một ai mở lời.
Tuy nhiên Welt và Himeko là một trong số những người hiểu rất rõ về cấu tạo của Đội Tàu Astral. Cho nên dù không có người trợ giúp nhưng với tình huống được cung cấp đầy đủ vật tư, cả hai vẫn có thể tiến hành sửa chữa đoàn tàu một cách hiệu quả mà không gặp vấn đề gì cả.
“Tôi nghĩ mình đã đủ chân thành. Suy cho cùng những điều kỳ lạ vẫn luôn xảy ra trong vũ trụ này mà không phụ thuộc vào mong muốn của bất cứ ai... nhất là với sự hiện diện của [Chúa Tể Niềm Vui]. Tôi tin anh hiểu điều này, Khách Vô Danh.”
Acheron không có ý định dừng chân, cô vừa bước đi vừa đáp lại:
“Dù anh có tin hay không, nhưng Acheron vẫn luôn là cái tên mà tôi sử dụng cho đến ngày hôm nay. Mục đích ban đầu của tôi chỉ đơn giản là đi đến Penacony để thực hiện ‘tâm nguyện cuối cùng’ của một người bạn cũ, nhưng mà hiện tại…”
Acheron thì tựa người vào bức tường ở phía sau lưng, hai tay khoanh lại trước ngực, trên gương mặt không biểu lộ ra một chút cảm xúc nào, chỉ lặng lẽ quan sát Welt.
“Không cần thiết phải làm như vậy. Nhưng nếu anh muốn một câu trả lời, tôi sẽ nói những gì mà mình biết.”
Từng mảnh kim loại tách ra, xoay tròn rồi kết hợp lại thành một lớp giáp bao quanh mặt dây chuyền trên cổ Randolph.
Dường như nhận ra điều gì đó, Acheron hơi nghiêng đầu, khóe miệng nhếch lên một góc rất nhỏ, gần như không thể nhận ra được trước khi nói tiếp:
“Tôi nghĩ chúng ta đều có mục đích giống nhau, Khách Vô Danh. Nhưng vượt qua bờ bên kia của biển c·hết cũng không phải là một quyết định khôn ngoan.”
“Tên của tôi có gì đó khiến cho cô chú ý sao?”
. . .
Sau khi đã hiểu được vấn đề, cậu lập tức phì cười rồi trả lại cây gậy lại cho Stelle, lắc đầu nói:
"Mọi chuyện vẫn ổn cả chứ?"
Acheron lắc đầu, đôi mắt lạnh nhạt nhìn thẳng vào Welt, bình thản nói:
Welt chậm rãi ngồi xuống đối diện với Himeko, anh trầm ngâm trong giây lát rồi mới đáp lại:
Stelle ỉu xìu nhận lấy cây gậy bóng chày, nhưng rồi cô nhanh chóng quay sang ghé vào tai March 7th và thì thầm điều gì đó.
Nguy cơ tại Trạm Không Gian Herta đã được giải quyết, nhưng cuộc tập kích của Quân Đoàn Phản Vật Chất vẫn gây ra những thiệt hại đáng kể, buộc trạm không gian phải ngừng hoạt động một khoảng thời gian ngắn.
Cùng thời điểm đó, ở phía bên kia hành lang, tại một góc khuất không bị camera an ninh quét tới, một bộ cơ giáp từ từ hiện lên từ trong không khí, màu sắc của nó từ trong suốt chuyển sang màu đen nguyên bản.
Đôi mắt của March 7th lập tức sáng bừng lên, cô lấy từ chiếc túi đựng máy ảnh đeo bên hông ra một tờ phiếu giảm giá, hào hứng chìa ra trước mặt Randolph nói:
Bàn tay phải của Acheron khẽ nắm lại, giọng nói bỗng chốc trở nên dịu dàng:
“Cô vẫn không định tiết lộ danh tính thật của mình sao?”
Sau vài giây im lặng, Himeko khẽ mỉm cười nói:
Randolph vừa nghe March 7th giải thích vừa đảo mắt nhìn sang Stelle, chỉ thấy cô đang ngượng ngùng gãi má, lắp bắp nói một câu:
Nâng ly cà phê lên miệng và nhấp một ngụm, Himeko mỉm cười hỏi: (đọc tại Qidian-VP.com)
March 7th chỉ tay vào cây gậy bóng chày, che miệng lại cười khúc khích:
Gương mặt của Welt lộ ra vẻ ngạc nhiên trong giây lát, nhưng ngay sau đó anh nhanh chóng lấy lại dáng vẻ nghiêm túc của mình, đáp lại cô một cách lạnh lùng và ngắn gọn:
Một người trong đó có mái tóc màu xám bạc mềm mại, trên người mặc một chiếc áo trắng giản dị kết hợp áo khoác xắn tay gọn gàng, để lộ ra hai cánh tay mảnh mai. Chiếc váy bó màu đen kết hợp với chiếc vòng xanh nhạt đeo trên đùi trái tạo điểm nhấn cho bộ trang phục.
Khác với Dan Heng sẽ thường xuyên hỗ trợ sửa chữa đoàn tàu hoặc thống kê vật thể lạ trong Trạm Không Gian Herta, March 7th và Stelle thì hoàn toàn không có thiên phú hay hứng thú gì đối với công việc sửa chữa cơ khí.
Người còn lại là một cô gái có mái tóc màu hồng nhạt mềm mại được cắt dài ngang vai và rũ xuống bờ vai tạo thành những gợn sóng nhẹ nhàng.
Khi Acheron sắp rời khỏi hành lang, Welt bỗng nhiên lên tiếng:
"Cảm… cảm ơn."
Không để cho Randolph kịp lên tiếng, Stelle đã vội vã bước tới và đưa cho cậu cây gậy bóng chày đang cầm ở trên tay, đôi mắt cô ánh lên vẻ lấp lánh như chứa đựng hàng ngàn ngôi sao.
“Sự hiện diện của cô là một mối đe dọa tiềm ẩn, không chỉ với Đội Tàu Astral mà còn với cả trạm không gian này. Cô… vốn dĩ không nên tồn tại.” (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tôi biết một tiệm đồ uống rất ngon gần đây, phong cảnh ở đó cũng đẹp nữa. Anh có muốn đi cùng bọn tôi không?"
Đôi mắt màu vàng nâu toát lên vẻ điềm tĩnh và thoáng chút vô tư, gương mặt xinh đẹp được tạo nên bởi những đường nét mềm mại, thỉnh thoảng lại toát lên vẻ lạnh lùng và nghiêm nghị tạo nên một nét tương phản kỳ lạ và cuốn hút khó cưỡng.
Nhưng hôm nay bọn họ có một kế hoạch khác.
Welt bước đến gần trước mặt Acheron, trong giọng nói lộ rõ sự căng thẳng. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Stelle muốn cảm ơn anh vì lần trước, nhưng vì không biết tặng gì nên cô ấy quyết định tặng… chiếc gậy bóng chày này."
“Tôi không tin rằng sự xuất hiện của hai người ngày hôm nay chỉ là ngẫu nhiên, nó không thể kết thúc chỉ bằng một câu nói đơn giản như vậy được. Thế nên… tiết lộ danh tính và mục đích thực sự của cả hai đi, nếu không…”
“Nếu đã như vậy, cô nên biết… tiến sâu vào hố đen là một quyết định không khôn ngoan, cô Acheron.”
Welt không nói gì thêm, anh chỉ im lặng nhìn theo bóng lưng của cô.
“Trước mắt có thể xem như tạm ổn, nhưng chúng ta biết quá ít về cô ta, cần phải có thêm thời gian để quan sát.”
“…Welt.”
“Vậy... anh có điều gì cần nói với tôi? Hay anh thực sự tin rằng thanh đao trong tay tôi sẽ nguy hiểm hơn… “hố đen” trong tay anh?”
“Là [Aha] sao...”
Chiếc áo trắng với nút vàng thanh lịch kết hợp cùng vòng cổ đen và áo khoác rộng màu hồng xanh làm nổi bật nét đáng yêu của cô.
"Nếu tôi nhớ không lầm thì thứ này cũng là vật thể lạ trong nhà kho của Cô Herta. Tôi không muốn dính vào rắc rối với cô ấy đâu."
Nhiều phòng ban và khoang tàu gặp sự cố nghiêm trọng, khiến bộ phận bảo trì bận rộn đến mức không có thời gian để nghỉ ngơi, cho nên số nhân lực có thể hỗ trợ sửa chữa Đội Tàu Astral cũng vô cùng hạn chế.
Chương 26: Thăm Dò
Ở bên trong hành lang, Welt lúc này đang đứng đối diện với Acheron, ánh mắt chăm chú nhìn người phụ nữ trước mặt.
“Không... Đừng bận tâm, chỉ là một vài gương mặt quen thuộc thoáng qua thôi.”
Bỗng nhiên Acheron khẽ cất tiếng, phá vỡ đi bầu không khí gượng gạo ấy.
Bàn tay của anh dần siết lấy phần tay cầm của cây gậy.
Sau khi Acheron đã khuất dạng, Welt liền nhắm mắt lại thở dài một hơi mệt mỏi, anh đưa tay lên vuốt sống mũi, lẩm bẩm:
Cô sau đó xoay người bước ra khỏi hành lang, trong một khoảnh khắc khi lướt qua người Welt, mái tóc của Acheron dần chuyển sang màu bạc, thời gian xung quanh như ngừng lại, và giọng nói của cô là thứ duy nhất còn đọng lại trong không gian.
Acheron nhắm mắt lại và lắc đầu, không hề tỏ ra nao núng, giọng nói vẫn bình thản như mọi khi.
“Mình không còn trẻ cho những chuyện như thế này nữa rồi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Anh ấy chỉ là một đứa trẻ đang chập chững tìm hiểu vũ trụ, và tôi sẽ không để ai dập tắt ngọn lửa đó.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.