Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 27: Những Người Bạn Mới
March 7th giống như là nghĩ đến cái gì đó, cô vỗ tay vào trán một cái rồi thốt lên:
“Có vẻ như mấy người cũng đã thân với nhau rồi nhỉ?”
Bỏ qua Stelle đang ngồi thu lu một góc, ánh mắt của Asta chăm chú quan sát bộ cơ giáp mà Stelle đang mặc trên người với vẻ mặt thích thú.
March 7th gật đầu liên tục, giơ ngón tay cái nói:
Không thể phủ nhận nụ cười là một thứ rất dễ l·ây l·an, tiếng cười khanh khách vang lên không ngừng của March 7th lần lượt lan tỏa đến những khách hàng xung quanh, khiến cả tiệm đồ uống tràn ngập trong không khí vui vẻ.
Stelle cũng tò mò ngả người lại gần March 7th, nghiêng đầu hỏi Asta:
"Tuyệt lắm, cứ giữ nguyên tư thế đó Stelle!"
Stelle mặc một bộ cơ giáp màu đen đạp chân lên thành ghế, cánh tay giơ cây gậy bóng chày chỉ thẳng về phía vũ trụ, giọng nói đầy thích thú của cô vang lên:
“Hai người bọn họ dễ ở chung hơn tôi tưởng.”
“Thiết kế này thực sự rất hợp với thẩm mỹ của tôi. Trông nó không giống như những bộ cơ giáp sản xuất hàng loạt mà tôi thường thấy trên thị trường vũ trụ, tính năng cũng vượt trội hơn rất nhiều, hẳn là phiên bản giới hạn được chế tạo riêng? Không biết nó được sản xuất ở hành tinh nào, liệu anh có thể giới thiệu cho tôi được không?”
Tuy nhiên câu nói vừa rồi của cậu đã cung cấp một mảnh ghép đủ để Asta lần tìm ra đáp án.
“...Nhưng nó vốn dĩ không phải là của cô mà.”
“Có thể coi là như vậy, nếu như vẫn còn gia sản để tôi trở về kế nghiệp.”
Sự vui vẻ của hai cô gái khiến cậu không kìm được mà mỉm cười.
Thò đầu ra từ sau lưng March 7th, đôi mắt Stelle sáng rực lên và nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe đến đây, biểu cảm của Asta đột nhiên có chút thay đổi.
Asta vốn rất thích chia sẻ với người khác về những món đồ mình đặt mua, nhìn thấy Stelle không biết Diệt Tinh Hạm là gì thì cô lại càng phấn khởi giải thích.
Đang đắm chìm vào trong bầu không khí ấm áp của tiệm đồ uống, một cô gái có mái tóc hồng bất ngờ xuất hiện và nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh Randolph.
Ngón tay cô lướt nhanh trên màn hình điện thoại, tìm kiếm tư liệu về các gia tộc từng được ghi chép trong hồ sơ vũ trụ.
Một đôi mắt hình viên đ·ạ·n ngay lập tức liếc nhìn cậu từ bên cạnh, Asta bóp nhẹ ly nước ép trái cây trong tay, bâng quơ nói:
Ngồi ở một góc khuất bên trong tiệm, Randolph lặng lẽ quan sát Stelle và March 7th đang thay nhau tạo dáng trước ống kính, vừa chụp ảnh vừa cười đùa không ngớt.
Stelle vẫn đang chìm trong cảm giác mất mát vì bị March 7th đâm lưng và hụt hẫng do Randolph thu lại bộ cơ giáp, nhưng khi nghe thấy cuộc trò chuyện của bọn họ thì cô ngay lập tức bị hấp dẫn sự chú ý.
Ngoài một món di vật chứng minh thân phận Cảnh Binh Thiên Hà của bọn họ ra, không có bất kỳ thông tin nào được ghi chép trong hồ sơ vũ trụ: không quê quán, không hoạt động trong quá khứ, không lệnh truy nã.
Randolph bất giác nhớ tới hình ảnh Stelle hào hứng như trẻ con khi cầm xấp ảnh chụp cảnh một bộ cơ giáp đang chiến đấu với Quái Thú Tận Thế đặt trước mặt cậu, trên gương mặt như in đậm một dòng chữ: ‘Tôi cũng muốn thử!’. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghiến răng nhìn người nào đó đang lảng tránh trách nhiệm, Asta lấy ra điện thoại, bấm mạnh ngón tay lên màn hình tìm kiếm thứ gì đó.
“Quả thực như Stelle nói, điều khiển chiến hạm cũng không phải là một chuyện dễ dàng, còn cơ giáp thì tiện lợi vô cùng, chỉ cần trang bị là có thể ngay lập tức chiến đấu.”
Chương 27: Những Người Bạn Mới
“Diệt Tinh Hạm? Nó là thứ gì vậy?”
Stelle ưỡn ngực tự tin, vỗ tay lên bộ cơ giáp đang mặc trên người, cô hếch mũi lên trời một cách đầy kiêu ngạo.
'Một gia tộc chế tạo cơ giáp đã lụi bại sao? Biểu tượng này…' (đọc tại Qidian-VP.com)
“Trên mặt tôi có dính thứ gì sao?”
Câu nói của March 7th khiến cho Stelle như b·ị đ·ánh trúng tim đen, cô lập tức ngồi thụp xuống ghế, quay lưng lại với March 7th, trong miệng lẩm bẩm gì đó như tự an ủi.
Cậu nhìn Asta một lần nữa rồi lắc đầu đáp:
“Không, chỉ là không nghĩ tới trong khoảng thời gian này mà cô lại có chút thời gian rảnh để ngồi đây thư giãn thôi.”
Randolph đưa tay lên sờ cằm suy tư, trông như thể đang thực sự cân nhắc lời cô vừa nói, nếu như bỏ qua việc cậu cố ý không nhìn vào mắt Asta.
“Địa điểm sản xuất thì tôi rất sẵn lòng chia sẻ, còn về việc có thể tạo thêm một bộ cơ giáp như thế này nữa không thì tôi cũng không biết chắc được, dù sao thì nó cũng được chế tạo dành riêng cho người thừa kế của gia tộc tôi.”
Suốt thời gian qua cô đã cố gắng xác minh sơ bộ thân phận của Randolph và Acheron nhưng thông tin thu được lại quá ít ỏi.
“Oa, số tiền này… Đây là cảm giác mà người bình thường cả đời cũng không chạm tới được sao? Đúng là tiểu thư của Công Ty Hành Tinh Hòa Bình.”
“Hừ, chờ đến khi Diệt Tinh Hạm tôi đặt hàng được giao đến trạm không gian đầy đủ, nếu Quân Đoàn Phản Vật Chất dám t·ấn c·ông vào đây một lần nữa, tôi sẽ cho bọn chúng thấy cái giá phải trả đắt đến mức nào.”
Bắt gặp ánh mắt kỳ quái của Randolph vừa mới nhìn xem mình, Asta khẽ chớp mắt rồi nhanh chóng lấy một chiếc gương bỏ túi ra kiểm tra lại gương mặt, bối rối hỏi:
“Đúng vậy, tôi cũng không nghĩ mình sẽ có thời gian rảnh khi phải xử lý hậu quả của việc một nửa khoang chi viện bị phá hủy bởi “ai đó”. Một "ai đó" chỉ biết vung tay múa chân mà chẳng đoái hoài chút nào đến... TÀI SẢN CỦA TÔI!”
Đôi mắt màu xanh nhạt cong lên thành vầng trăng khuyết khi cô mỉm cười nói:
Không biết từ nơi nào March 7th bất ngờ thò đầu vào, nhìn chằm chằm vào chuỗi số 0 nối dài trên màn hình, không tự chủ được mà nuốt nước bọt một cái.
“Chiến hạm có thể thổi bay cả một hành tinh sao?”
Sau khi nghe xong Asta thao thao bất tuyệt về Diệt Tinh Hạm, đôi mắt của Stelle sáng rực lên, hào hứng nói:
Asta hừ nhẹ một tiếng, ánh mắt sắc bén liếc qua Randolph trước khi nghiêng màn hình điện thoại, cho cậu thấy một loạt danh sách Diệt Tinh Hạm với đủ loại hình dáng và kích cỡ hiển thị trên thị trường vũ trụ.
Randolph trầm tư một lúc, sau vài giây suy nghĩ thì cậu bưng ly nước trái cây lên uống một ngụm rồi đáp:
Hôm nay Asta mặc trên mình một chiếc áo sơ mi trắng cổ điển với tay áo rộng, phối với một chiếc nơ đen và váy đen viền vàng tạo điểm nhấn nổi bật.
Randolph đưa tay sờ nhẹ lên sống mũi, khóe miệng thoáng nở một nụ cười thầm, ánh mắt lơ đãng lướt qua bên ngoài tiệm đồ uống.
Một tiếng cơ khí nhẹ nhàng vang lên, từng lớp giáp kim loại tách ra rồi trượt khỏi người Stelle, sau đó bọn chúng thu lại quanh lòng bàn tay Randolph và biến đổi thành một cái mặt dây chuyền.
Cùng thời điểm đó, ở phía đối diện cửa tiệm đồ uống cũng đang có hai cặp mắt lặng lẽ dõi theo bọn họ.
“Hậu quả mà Quân Đoàn Phản Vật Chất để lại cũng không dễ khắc phục, thời gian này cô đã vất vả rồi.”
"Thế nào March, tư thế này đẹp chứ?"
“Thì ra anh cũng là người thừa kế của một gia tộc lớn như Asta sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
March 7th lườm gương mặt huênh hoang của Stelle với một ánh mắt trống rỗng vô hồn như thể đã quá mệt mỏi, cô đứng chống nạnh, cố gắng nở một nụ cười gượng gạo rồi nói:
Tại một tiệm đồ uống nằm ở chính giữa khoang điều khiển trung tâm, từ nơi đây mọi người đều có thể quan sát được toàn bộ khung cảnh vũ trụ thông qua mái vòm trong suốt của trạm không gian.
Sau một hồi suy nghĩ, Asta quay sang Randolph, đôi mắt ánh lên vẻ tò mò hỏi:
Ở chính giữa tiệm hiện tại đang có một người liên tục đứng tạo dáng trước máy ảnh, trong khi người kia thì hào hứng chạy xung quanh để thay đổi từng góc chụp khác nhau.
"Diệt Tinh Hạm? Đừng có nói với tôi là thứ này ai cũng có thể đặt mua công khai trên mạng nhé?"
“Giống như Asta? Là kiểu người có rất nhiều tiền, muốn cái gì cũng mua được, ngày nào cũng bị trưởng bối thúc giục trở về kế thừa gia sản?”
Nhưng ngay sau đó vẻ phấn khích trên gương mặt cô nhạt dần.
Randolph lấy ra một ly nước ép trái cây đã được chuẩn bị sẵn và đưa cho Asta, ánh mắt của cậu dừng lại trên gương mặt cô trong giây lát trước khi gật đầu đáp lại:
“Nhưng vẫn không ngầu bằng cơ giáp! Hiệp Sĩ Gậy Bóng Chày Ngân Hà như tôi chỉ cần trang bị cơ giáp thì một gậy cũng có thể đánh nổ cả một hành tinh, chẳng cần phải ngồi điều khiển chiến hạm làm gì cho mất công!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Randolph vẫn đang cố gắng lảng tránh ánh mắt của cô, nhưng khi nghe đến “Diệt Tinh Hạm” thì cậu không kìm được tò mò mà quay đầu lại hỏi:
“Đương nhiên là không rồi, đây là kênh mua sắm riêng của tôi. Dù gì thì Diệt Tinh Hạm cũng là hàng sưu tầm xa xỉ của giới thượng lưu, cần phải được cấp giấy phép sở hữu, chưa nói đến việc chỉ riêng chi phí bảo dưỡng thôi cũng đủ hù c·hết rất nhiều người rồi. Nhưng đối với tôi nó cũng chỉ là một chút tiền tiêu vặt mà thôi.”
Randolph cười khẽ, cậu vươn tay chạm nhẹ vào lõi năng lượng giữa ngực bộ cơ giáp.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.