Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 31: Trước Ngày Khởi Hành
“March, mau đến rót trà cho phú bà, nhanh lên.”
Sau đó March 7th nhắm chiếc máy ảnh vào tất cả mọi người, giơ hai ngón tay lên tạo thành hình chữ V rồi vui vẻ nói:
Khi cậu quay đầu sang thì thấy Acheron đang chống tay trên cằm nhìn mình, đôi môi đỏ khẽ nhếch lên thành một nụ cười.
Acheron lặng lẽ đặt tay lên đùi, yên tĩnh lắng nghe giọng nói vui vẻ của Randolph khi cậu chia sẻ những điều đó với mình.
“Đừng có bắt chước Stelle. Chẳng lẽ tôi không thể ngẫu hứng dạo chơi một chút sao?”
Ý định muốn Randolph giữ khoảng cách với người khác có lẽ đã sai lầm ngay từ đầu.
“Thì ra là Asta gợi ý để hai người gia nhập Đội Tàu Astral, đã vậy còn nhượng lại thư mời đến Penacony. Cô ấy đúng thật là một người tốt bụng.”
Đội tàu tuy lớn nhưng số người sống bên trong lại ít đến mức có thể đếm trên một bàn tay. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đây là Peppy, thú cưng của tôi. Thật không ngờ mới lần gặp mặt đầu tiên mà nó lại quý anh đến vậy.”
“Cái quái gì cơ chứ! Vậy thì tôi cũng còn chưa đến năm tuổi đâu! Tức quá đi mất!"
“Cảm ơn, hiện tại… tôi đã tìm được rồi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
March 7th ngay lập tức ôm đầu ngồi ngay ngắn xuống ghế, phồng má lên nhìn Stelle đầy bất mãn, vành tai đỏ ửng lên vì ngượng ngùng.
Trước đây Himeko và mọi người chỉ cần ở chung một toa là đủ. Nhưng hiện tại đã có thêm đồng đội mới, cũng là lúc nên mở rộng thêm toa tàu thứ hai.
Nhìn thấy cậu bị hai người lôi đi xềnh xệch khiến Himeko chỉ biết lắc đầu mỉm cười, cô khoanh hai tay lại và dựa người vào tường nói:
“Trạm không gian bề bộn công việc như thế, tôi tưởng Trạm Trưởng phải bận rộn lắm, làm gì có thời gian dạo chơi cơ chứ. Trừ phi… cô muốn thử cảm giác yêu đương khi đóng giả thành bình dân đi dạo ở quảng trường như trong mấy bộ phim tình cảm March 7th hay xem.”
Randolph thấy cảnh đó liền khẩy nhẹ vào trán March 7th, cười nói:
Acheron hiểu rằng mình không nên trở thành gánh nặng trong các mối quan hệ của cậu, chỉ cần lặng lẽ làm cho Randolph vẫn luôn nghĩ đến mình, vậy là đã đủ rồi.
Randolph chậm rãi lách qua hai cô gái đang cãi cọ rồi bước đến chỗ Asta.
Dan Heng chỉ biết đứng ở chính giữa hai người và lắc đầu thở dài, trong khi Acheron quay sang Randolph hỏi:
Stelle nhanh chóng núp sau lưng Randolph rồi ló đầu ra, trợn mắt há mồm lè lưỡi trêu chọc March 7th:
Bỗng nhiên cậu cảm thấy có thứ gì đó mềm mại đang chạm vào chân mình, thế là Randolph cúi đầu nhìn xuống và nhìn thấy được một chú c·h·ó con màu trắng đáng yêu đang cọ qua cọ lại bên chân mình, trong miệng còn phát ra tiếng kêu ư ử nhẹ nhàng.
Nghe vậy Asta liền phì cười, lắc đầu nói:
March 7th phẩy nhẹ nó vài cái rồi đưa cho mọi người cùng xem.
"Nói năng cho cẩn thận, March. Cô không chỉ đang tiếp đãi phú bà mà còn đang nói chuyện với một doanh nhân thành đạt sở hữu một chiếc Diệt Tinh Hạm đấy."
“Trí tưởng tượng rất phong phú, nhưng yêu đương cái gì chứ. Những người muốn theo đuổi tôi đa phần chỉ vì gia thế, chẳng thấy một ai thật lòng, chưa hề có một ngoại lệ.”
“Bỏ qua chuyện đó đi. Lý do tôi thực sự đến đây là vì Cô Herta có một thí nghiệm cần đến hai người hỗ trợ. Nếu như đồng ý thì xin mời cả hai đi cùng tôi đến văn phòng của Cô Herta.”
Trước giờ trên đội tàu người hoạt bát nhất luôn là March 7th, nhưng do tính cách của các thành viên khác, cô thường không có nhiều bạn để chơi cùng, cho nên đa phần chỉ ở một mình trong phòng. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Từ bây giờ đây sẽ là phòng của hai người."
March 7th khoanh tay trước ngực, gương mặt cô tỏ rõ vẻ khinh khỉnh đáp lại:
“Cô nghĩ mình là ai mà sai bảo tôi?”
Tách.
Sau khi đã nhận đơn, con robot nhanh chóng lượn về phía phòng bếp để chuẩn bị thức ăn, để lại nhóm người trò chuyện rôm rả.
Sàn nhà bóng loáng và nhẵn mịn, không hề bám một chút bụi bẩn nào, cứ như thể được ai đó liên tục lau đi lau lại không ngừng nghỉ.
Các thành viên còn lại của đội tàu đều đã tập trung ở đây, Dan Heng và Welt hướng ánh mắt về phía Randolph và gật đầu chào, còn Stelle thì phách lối ngồi xuống ghế sofa kế bên Asta, hai tay đặt lên chỗ dựa lưng, nhướn mày nhìn March 7th và nói:
“Thế nào, đại tiểu thư Asta hôm nay có chuyện gì đặc biệt mà lại đến đây?”
"Xin lỗi, tôi không quen thể hiện cảm xúc."
. . .
Khi Randolph bước vào Toa Ngắm Cảnh của đội tàu, cậu cảm thấy không gian của nơi này hoàn toàn khác biệt so với những toa tàu còn lại.
Nhưng nó cũng chỉ kéo dài được vài giây, sau đó March 7th và Stelle lại bắt đầu tranh cãi xem liệu họ có nên chụp hình cùng với thùng rác hay không.
“Nghe khác hẳn với những gì cô vừa nói năm phút trước đấy.”
Không biết từ bao giờ Stelle đã chạy đến ngồi bên cạnh Acheron, bắt chước gương mặt lạnh nhạt của cô ấy rồi quay sang March 7th nói:
Rồi sau đó Himeko quay sang Acheron, cười tủm tỉm hỏi:
“Đúng vậy đúng vậy, vừa xinh đẹp, vừa giàu có, lại vừa thân thiện. Tôi thật muốn ở lại đây mãi để cho cô ấy nuôi cơm tôi mỗi ngày.”
Một tiếng "cạch" vang lên khi Dan Heng gõ nhẹ cán giáo vào đầu March 7th, cậu vừa bịt một bên tai vừa bất đắc dĩ lên tiếng nhắc nhở:
Trong tấm ảnh tất cả mọi người đều mỉm cười, ngay cả khuôn mặt vốn ít biểu cảm của Acheron cũng ánh lên nét dịu dàng trước bầu không khí vui vẻ này.
Đôi mắt của March 7th sáng bừng lên, cô lập tức nhảy đến, phấn khích nói:
Acheron sững lại một chút rồi nhìn chăm chăm vào sàn nhà dưới chân, khẽ nói:
Cậu đặt Peppy lên bả vai rồi ngồi xuống bên cạnh cô, nghiêng đầu hỏi:
"Có vẻ như anh ấy được chào đón nhiều hơn tôi tưởng, quả nhiên là thanh niên trẻ tuổi đầy sức sống."
"Nhanh cái chân lên hậu bối, phú bà đến!"
"Được rồi, còn khoảng một ngày nữa chúng ta sẽ khởi hành, nếu như cảm thấy mệt mỏi thì hãy nghỉ ngơi trước một lúc nhé, toa tàu này hiện tại chỉ có hai người cho nên sẽ rất yên tĩnh."
Asta mỉm cười khúc khích khi thấy Peppy thè lưỡi liếm mũi Randolph.
Khi mọi người đều đã ngồi xuống quầy, có một con robot trông giống sứa bay lơ lửng ngang qua, cô nhanh chóng kéo con robot lại và thành thạo đặt món trên màn hình hiển thị của nó.
Randolph mỉm cười, cậu vuốt nhẹ bả vai, giả bộ thắc mắc:
“Phụt.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Randolph nhìn quanh toa cư trú một lượt, để ý thấy mỗi toa đều có bốn phòng riêng biệt được đánh số riêng, vì toa đầu tiên đã có người ở cho nên phòng của cậu và Acheron được sắp xếp ở toa thứ hai.
Còn lại là một vài chiếc bàn và ghế đơn, dành riêng cho những ai muốn ngồi một mình ngắm cảnh.
March 7th bỗng nhiên nảy ra một ý tưởng, cô kéo Dan Heng đến ngồi bên cạnh mình và đặt chế độ hẹn giờ cho chiếc máy ảnh.
“Đúng rồi đó, tôi vẫn chưa đến một tuổi đâu.”
Cậu khom người bế chú c·h·ó lên, mỉm cười xoa đầu nó, ngay lập tức chú c·h·ó liền đưa hai miếng đệm thịt mềm nhũn của mình đặt vào lòng bàn tay Randolph, cái đuôi nhỏ liên tục đung đưa như thể nó rất thích cậu ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Asta ngay lập tức xụ mặt rồi vỗ nhẹ vào vai cậu, khẽ lắc đầu nói:
Bị March 7th nhìn chằm chằm đến mức ngượng ngùng, Stelle giả vờ gãi đầu cười gượng, rồi nhanh chóng quay mặt sang hướng khác, liên tục huýt sáo làm bộ như ngắm cảnh.
“Phải, March luôn thích để ý chuyện của người khác, nhưng đó cũng là điểm tốt của cô ấy, cho thấy March luôn quan tâm đến mọi người dù là những chi tiết nhỏ nhất. Còn Stelle… một đứa trẻ một tuổi chắc cũng sẽ hiếu động như cô ấy thôi. Dan Heng thì có hơi lạnh lùng và ít nói, nhưng cậu ấy là người chững chạc nhất trong ba người họ.”
Stelle không chút nào nao núng mà còn phẩy tay đầy phách lối.
Sau đó cô dừng lại quan sát một chút rồi chỉ vào Stelle và Randolph, nghiêm túc nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
Himeko chỉ vào hai căn phòng trong Toa Cư Trú và nói.
March 7th giơ nắm đấm lên trước mặt Stelle, hất hàm nói:
Stelle gật đầu nhiệt tình, cô giơ ngón tay cái lên tán thành:
"Thế nào, tôi trông ngầu chứ?"
"Chào mừng đồng đội mới gia nhập Đội Tàu Astral, cùng chụp một tấm hình gia nhập nào! 1... 2... 3."
“Đừng bắt nạt Stelle mãi như vậy chứ, March. Cô ấy còn chưa đến một tuổi mà.”
March 7th lúc này đang dẫn cả đoàn người đến khu vực phòng ăn của trạm không gian.
Sau đó cô đưa hai tấm thẻ phòng cho cả hai rồi mỉm cười nói:
Giờ đây với sự xuất hiện của người cùng tần số là Stelle và Randolph sẵn lòng bồi chơi, March 7th lại càng thêm vui vẻ hoạt bát hơn trước.
Một tấm ảnh trượt ra từ chiếc máy ảnh.
Thậm chí cô còn nhích người ra xa March 7th một chút, cố ý kéo giãn khoảng cách.
Randolph gật đầu mỉm cười đáp lại:
Một tiếng cười nhẹ đột nhiên vang lên bên cạnh Randolph.
Dan Heng bưng ly nước trên bàn lên nhấp một ngụm, ngạc nhiên nói:
Ngay lập tức March 7th đứng bật dậy như một con mèo bị xù lông, cô giậm chân hét lên:
Bàn tay của Acheron hơi khựng lại một chút, ngón tay miết nhẹ tấm thẻ phòng, ở bên trong giọng nói bộc lộ ra một chút nhẹ nhõm.
Hai bên toa tàu là hai tấm kính trong suốt lớn để có thể dễ dàng quan sát khung cảnh ở bên ngoài.
"Oa, đây là lần đầu tiên tôi thấy cô cười đó! Tôi cứ tưởng cô sẽ không bao giờ cười cơ chứ."
“Bọn họ lúc nào cũng như vậy sao?”
. .
"Thế nào, cô đã tìm ra câu trả lời của mình chưa?"
Không biết tự khi nào Acheron đã bắt đầu cảm thấy thoải mái với những chuyện như này, thậm chí còn có chút yêu thích nó.
Ở trung tâm được đặt hai chiếc ghế sofa dài, đủ chỗ cho cả chục người cùng ngồi.
Randolph vừa định đáp lại thì bất ngờ bị March 7th và Stelle không biết xuất hiện từ đâu kéo chạy đi, Stelle còn nắm lấy cổ áo của cậu rồi phấn khích reo lên:
Chương 31: Trước Ngày Khởi Hành
"March, giữ trật tự một chút. Chúng ta đang ở nơi công cộng đấy. Có người ở phía bên kia đang nhìn cô kìa."
March 7th lập tức quay ngoắt sang nhìn Stelle cười cợt:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.