Hot boy ? Rắc rối đấy, chạy mau!!!
fairy_galaxies
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 33: Kết thúc
>”< Anh ta bị cà lăm sao? Gì mà hỏi lắm vậy chứ!
Thôi được, anh sẽ không phá hỏng không khí giữa hai người ấy… (đọc tại Qidian-VP.com)
- Vâng, em đến đó. – Vừa nói tôi vừa đưa tiền cho anh ta.
- Rừng phong ấy… em vẫn muốn đến đó sao?
Một thoáng trùng xuống, trái tim Ryan như bị bóp nghẹn! (đọc tại Qidian-VP.com)
Lời trái tim…
Vậy việc đi theo Judy lúc này, có phải là quá vô duyên không?
Chương 33: Kết thúc
Tôi lên xe buýt và nói với phụ xe là mình xuống ở bến số 11. Nhưng mà sao anh chàng này lại nhìn tôi bằng cái loại ánh mắt kia?
Cũng có thể người cô ấy hẹn … là Danny… Hôm nay là sinh nhật Judy, yêu cô ấy như vậy, không lý nào Danny lại không biết! Danny sẽ dành một món quà đặc biệt cho cô ấy, Danny sẽ…
- Vâng!
Ryan vừa bước lên một bước, Judy lại vụt đứng lên, gương mặt ngờ nghệch bỗng chốc cười thật rạng rỡ. Cô vừa nói chuyện điện thoại với ai đó, rồi vội vội vàng vàng chạy đi.
- Vâng, nhưng mà… anh đừng gọi em là cô bé! Em 19 tuổi rồi!
*** (đọc tại Qidian-VP.com)
Món quà trên tay Ryan trở lên vô duyên hết sức!
- Em đến rừng phong thật chứ?
A, lại nghĩ nhiều rồi! Trước mắt vẫn cứ phải đi theo cô bé ngốc kia đã!
- Cô bé đến rừng phong à?
Part 1: Sợi chỉ đỏ dẫn đường (đọc tại Qidian-VP.com)
“Anh chàng này lịch sự quá nhỉ?”, tôi thầm đánh giá con người trước mặt. hóa ra không phải phụ xe nào cũng vô duyên và hay trêu chọc người khác. Chỉ là… hình như không hẳn như vậy @_@
Ryan hít một hơi thật sâu…
- Ồ, vậy thì xin lỗi em.
Cô ấy lại đi rồi
Xe buýt vừa dừng lại là tôi chạy ngay xuống xe. Hơn 5 phút đồng hồ ngồi trên đó đúng là cực hình mà! “Đồ cà lăm! Đồ cà lăm!”, tôi vừa đi vừa thầm nguyền rủa gã phụ xe đáng ghét kia. À há, lần sau không bao giờ đi cái xe ấy nữa! >” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng…
Khi ấy có thể tình cảm này… cũng không cần thiết nói ra nữa…
Bước chân Ryan bỗng khựng lại!
Anh đã lấy hết can đảm để đến gặp cô, nhưng vẫn là… chậm một bước…
Gạt bỏ những cảm xúc hỗn độn trong mình, Ryan nhanh chóng đuổi theo Judy. Anh phải biết cô ấy đi đâu thì mới bảo vệ được thiên thần bé nhỏ ấy…
“Xịch!”
Nếu Judy dành tình cảm cho Danny, nếu họ yêu nhau… vậy thì… anh sẽ rút lui, đứng từ xa mà chúc phúc cho họ…
Đi mà chưa kịp nghe anh nói
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.