Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1: Chuyển Sinh Được Song Hệ Thống
Chương 1: Chuyển Sinh Được Song Hệ Thống
Chợp tự nhiên thấy đầu choáng vắng, co quắt trên mặt đất và ôm đầu Trần Thiên hét to:
Trần Thiên chợp hiểu chuyện gì vừa mới xảy ra và vui mừng "mẹ nó, ta đây là xuyên không rồi, đã thế đây là tu tiên giới nữa má ơi đây có phải là mơ không vậy"
"A a a a... đau quá" (đọc tại Qidian-VP.com)
Bỗng chốc một ký ức lạ lẫm nhưng lại quen thuộc ở trong đầu của mình, một ký ức không thuộc về Trần Thiên tràn vào trong linh hồn.
Trần Thiên vừa chạy như điên vừa cười lớn như một thằng tâm thần vậy.
Trần Thiên vừa nhìn xung quanh thấy thật lạ lẫm lại nhìn trang phục mình cảm giác thật dày cộm, quần áo dài phong cách rất cổ trang vậy nhưng thật rách rưới và hôi.
"Từ từ chờ chút đây là có hai hệ thống a, mẹ nó cũng tuyệt vời chứ Isekai muôn năm, ngón tay vàng muôn năm hahaha" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đinh! hệ thống kích hoạt đang sáp nhập kí chủ, ký chủ chờ đợi 1% ... 5%..."
Thấy không ai trả lời Trần Thiên lại bổ não nghĩ:
Bỗng nhiên chợp trong đầu có hai tiếng nói cùng một lúc:
Thì ra hắn là một thanh niên thế kỷ 21, bởi vì, vừa sang đường vừa dùng điện thoại không để ý đèn đỏ bị Truck-san cho một trận dịch vụ isekai nên mới xuyên đến thế giới này. (Truyện hư cấu đừng dại bắt chước v:)) )
"Mẹ cỗ thân thể này quá phế rồi, tham gia tông môn chiêu môn đại hội lại là phế thể, đã thế lại bị ngoại môn trưởng lão chê "phế vật" ngay cả người thường lại không bằng, quá là phế vật."
Trần Thiên thấy hận lắm, hắn hận thân thể này sao má quá phế nhưng vậy ở đây thiên phú thấp nhất cũng là nhất tinh đến thập tinh mà hắn lại không đến được nhất tinh, người bình thường ở đây thiên phú đều là nhất tinh mà hắn được gọi "phế vật trong phế vật" kể cả thiên phú vượt qua thập tinh thì kiểm tra thiên phú thạch vẫn kiểm tra được một chút, mà hắn không sáng lên được một chút nào.
"Lẽ nào ta đây b·ị b·ắt đến thử nghiệm thử thách sinh tồn a!"
"Ta ta đây là ngón tay vàng a, cuối cùng ta vẫn là nhân vật chính haha"
Trần Thiên nghe tiếng hệ thống liền mừng rỡ hô: (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Thiên chợp tự đấm mạnh vào mặt mình từng giọt máu mũi chảy ra nhưng hắn lại không thấy đau mà lại là vui sướng hét: (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Thiên đau khổ khóc biết vì sao chủ nhân trước của cỗ thân thể này lại trỗng rỗng u sầu, cứ bước đi mãi để cứ quên ăn, quên ngủ đến mức c·hết đói tại đây, Trần Thiên nghĩ một lúc lại mới thấy mình đói cồn cào đến mức nào lại nói " chẳng lẽ ta lại c·hết đói ở đây chắc, không ta không căm lòng mẹ nó đời bất công vãi lồng".
Vừa vui sướng được một lúc thì Trần Thiên lại dừng lại, rồi bỗng nhiên lại u sầu nghĩ: (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Thiên bỗng chợt hô:
"cmn, ta đây là b·ị b·ắt cóc rồi a, này có ai không ta nghèo tụi bây bắt ta có mà cạp đất ăn à!"
"Ta xuyên rồi, xuyên mẹ nó luôn rồi hahaha...đéo phải là mơ rồi... hahaha"
Trần Thiên bỗng chốc lại thấy có gì lạ lạ, xong trừng mắt lớn mừng nói:
Trần Thiên cùa sợ vừa hô hét, vừa nhìn xung quanh nhưng chẳng có ai trả lời lại mình cả, đợi một lúc chỉ đáp trả Trần Thiên là những cơn gió đồng mông hiu quạnh thoáng qua.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.