Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 4: Thanh Biên Thành Trì
"Các ngươi biết không phế vật Trần Thiên vừa trở lại Thanh biên thành đấy, nghe bảo hằn vừa mới qua cổng thành đã bị người đánh cho một trận..."
"Đây không phải là phế vật Trần Thiên sao, tên phế thể này sao lại quay lại rồi"
Nghe vậy hằn muốn mở không gian giới chỉ ít nhất phải là luyện khí cảnh, tại đại lục này cảnh giới phân chia là Tôi thể cảnh, Luyện khí cảnh, Linh hải cảnh, Tinh thần cảnh, Kim đan cảnh, Nguyên Anh kỳ...mỗi cảnh giới từ sơ ký đến viên mãn.
Chương 4: Thanh Biên Thành Trì
Hệ thống tông môn: " Đinh! vật phẩm của hệ thống xác nhận thu giữ ?"
"Hahahah...đây là Trần Thiên a ta cuối cùng cũng thấy hắn rồi hahahha"
"Hệ thống cất con ngựa hộ ta với".
" Là / Không"
Bỗng nghe xung quanh có mấy người đang xì xào bàn tán nói cái gì nhưng hắn liền nghe rất rõ ràng, đây chính là đang nói về hắn a.
Tiểu nhị: "Khách quan cần gì ạ?"
. . .
Linh thạch hệ thống:
"Cái gì đây là truyền thuyết phế vật trong phế vật sao, giờ ta mới thấy được chân nhân, trời ạ tên này nghe không bằng thấy quá phế chứ hahaha..."
"Sao ta không đưa linh thạch vào không gian giới chỉ nhỉ"
"Hắn phế vật như vậy nếu la ta chắc đâm đầu t·ự t·ử c·hết quách cho rồi hahaha..."
Trần Thiên thở dài liền đi tìm một nhà khách trọ qua đêm, sáng sớm hôm sau hắn ra khỏi thành liền triệu hoán hắc mã lại tiếp tục về phía tây đi đến trung cấp thành trì. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Vâng"
"Ngươi biết trung cấp thành trì ở đâu không vậy?"
Trần Thiên nghe dân chúng ồ ào bàn tán hằn liên nhanh che mặt mũi lại cúi đầu chạy nhanh qua các mặt dân chúng, một lúc sau hằn dừng lại trong một con hẻm nhỏ Trần Thiên thở gấp và nói nhỏ:
"..."
"Nghe bảo là Trần Thiên giờ bị người vứt xuống hố phân rồi" (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Thiên: "Cho một bàn ăn"
"Mau dừng lại và xuất trì chứng minh"
Hắn đứng dậy ra quẩy hàng đưa một viên linh thạch hạ phẩm rồi phất tay áo ra cửa hàng, nãy nghe tiểu nhị hằn tìm thương hội gần nhất mua một chiếc bản đồ và một chút lương khô.
"Không! vì hắn phế quá nên nghe bảo các lính canh đem hắn làm trò đùa cho dân chúng xem"
Trần Thiên :"Vâng!"
Trên đường hằn đi qua hàng quần áo liền mua bộ đồ mới, mũ che, lại hóa trang một chút để phòng người nhận ra.
Trần Thiên đáp: "Tốt! vậy cho ta một món ngon nhất ở đây"
Hắn đứng dậy che miệng mũi lại bằng vải thô ra khỏi con hẻm liền đi tìm tửu quán để ngồi.
Tiểu nhị lui ra đi báo thức ăn, một lúc sao thức ăn được bên lên tiểu nhị lại hỏi Trần Thiên cần thêm gì nữa không mà hắn chỉ xua tay cho lui.
Tiểu nhị: "Là! xin mời ngài tùy chọn bàn ạ!"
Trần Thiên hắn đi suốt một canh giờ, bỗng xa xa hắn nhìn thấy to lớn thành trì, Trần Thiên vui mừng húc ngựa chạy nhanh đến để tạm dừng nghỉ, hằn chưa quen cưỡi ngựa trên đường hằn ói rất nhiều lần cho dù chả có tý thức ăn nào trong bụng, có lẽ dần dần hắn mới quen thuộc cuộc sống nơi này...
Trần Thiên ngồi xuống nghỉ một lúc, hằn cảm thấy có gì rất vướng bận liền hô hệ thống:
Tiểu nhị nhận linh thạch hớn hở trả lời. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Trời ác vậy hằn đắc tội ai à"
"Đinh! ký chủ bởi vì không có linh lực nên không thể mở không gian giới chỉ được".
Lại một người khác hô: (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Thiên nghe vậy dắt ngựa đi nhanh qua cổng thành đi một đoạn thì đằng trước dân chúng hiếu kỳ ở cổng thành qua xem hóng thớt, thấy Trần Thiên vào cả một đám đều cười nói:
''Ngươi mau đi vào đi không cần chứng minh, trời ạ truyền thuyết của ngươi cũng đủ chứng minh rồi".
Bọn hằn vừa nhìn Trần Thiên vừa cười lớn chỉ trỏ và nói: "chúng ta đều là tôi thể cảnh, mà hắn cảnh giới cũng không có một chút nào đúng là phế thể mà hahaha..."
"Thật a! Trần Thiên hắn giờ ở đâu vậy"
Đến của thành trì Trần Thiên vừa đến cửa lớn, đang chuẩn bị vào thì lính gác giơ thương ra chặn và quát:
"Dạ thưa đại nhân! trung cấp thành trì gần nhất là ở phía Tây, xong đại nhân ngài nếu muốn cụ thể có thể mua bản đồ ở thương hội ạ"
"Các ngươi nhớ đấy sau này ta cho các ngươi quỳ sấp mặt luôn"
Trần Thiên nghe vậy, hắn liền xuống ngựa vừa xuống một lúc thì một người hộ vệ nói với đồng bọn:
Trần Thiên bỗng chợp nghĩ:
Trần Thiên nghe các lính gác chê bai chỉ trỏ liên tục, hắn tức lắm nhưng biết không đánh lại đành câm lặng chả dám nói gì, một lúc sau một lính gác lại hô hắn:
Trần Thiên liền chọn một bàn gần cửa sổ trên lầu một lúc sau hắn hỏi tiểu nhị: (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa nghĩ đến bỗng mặt sụt lại
Trần Thiên đưa cho hắn một viên hạ phẩm linh thạch nói
Trần Thiên trầm mặc hắn muốn tức giật nhưng chẳng dám nói sợ thật là bị người đem ra làm trò đùa, "đổi trắng thay đen" miệng lưỡi thiên hạ không thể đùa được lời nói có thể g·iết c·hết một người đấy.
Đi một đoạn Trần Thiên thấy được tửu quán liền từ từ đi vào trong.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.