Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 48: Lừa Dối Lắc Lư

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 48: Lừa Dối Lắc Lư


"Cút đi" (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần Thiên thấy cài này Đại Hoàng tử sợ hãi cầu xin hắn lên liền buông tay ra khỏi Lâm Lập Hàn cổ, xong hắn liền phủi tay lên nói:

"Các ngươi là đám ph..."

"Người đâu liền đêm nay đồ sát Hạ gia cho ta a"

"Công tử còn việc gì không a"

Lâm Bất Phàm hắn nhìn ra vẻ mặt coi thường của Lâm Lập Hàn liền cười lên nói:

"Rõ" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Xin công tử tha thứ cho chúng ta a, xin ngài mau chóng thu hồi mệnh lệnh vừa rồi a"

Trần Thiên thấy vậy hắn khẽ nhíu mày lên nhìn lấy Hạ Lưu Vương, liền tức giận nói:

Chương 48: Lừa Dối Lắc Lư

Trần Thiên hắn chỉ lấy đã ngất xỉu Lâm Lập Hàn nói:

"Cha ta thế nào rồi"

"Rõ thưa công tử"

"Giờ biểu ca ngươi lăn lội thấy cũng không cực nhọc nhỉ, đi theo đám khỉ này ở đây cố làm vẻ cao sang a"

"Tất cả mau dừng lại đồ sát lệnh cho ta"

"Đa tạ công tử tha thứ"

Trần Thiên hắn lại quát lên:

Hạ Lưu Vương hắn chen ngang vào xuất hiện lấy trước mặt bọn hắn, liền quát lên ra lệnh cho Trần Thiên, rồi bỗng nhiên một đám binh lính xông vào vây quanh lấy gian phòng, chờ đợi lệnh.

"Hahaha Đúng a, ta lẫn lộn với đám khỉ còn rất vui a, so với ngươi còn vui sướng hơn gấp vạn lần đây"

"Ngươi quên điều gì không a"

"Các ngươi cả đám phế vật này ở cùng một chỗ với nhau ta thấy cùng biểu ca ngươi thật xứng a"

Lâm Lập Hàn hằn càng lúc càng kinh thường hơn nhìn lấy Lâm Bất Phàm không che giấu sỉ nhục nói lên:

Trần Thiên hắn nhìn lấy đám người cười lên liền nhỏ giọng lên nói:

...

Đặc biệt ở sảnh đường tu luyện trong môn phái bọn hắn liền không thể định ra giá trị được của bọn chúng được a, điều này để nàng càng nghi ngờ Trần Thiên là thiếu gia của một đại gia tộc ẩn danh nào đó a.

"Được rồi ngươi mau cút đi a, bẩn hết cả chân ta rồi"

Lâm Lập Hàn cổ bị tóm chặt lấy ấp úng khó nói lên thành lời, trong mắt hắn nhìn lấy cuồng nộ Trần Thiên không thể không kinh hãi a, vừa rồi hắn không thấy được Trần Thiên hắn làm như thế nào động thủ, khoảng cách vừa rồi cho dù tu vi cao hơn hắn một tiểu cảnh giới thì hắn vẫn có thể phản ứng được a, nhưng mà Trần Thiên hắn quá mạnh mẽ.

"Chưởng môn chuyện vừa rồi là sao vậy, chẳng lẽ là ngài có người luôn luôn ở phía sau ngài bảo hộ ngài a"

"Được được lắm giỏi giỏi một cái Hạ gia mà dám ra lệnh cho ta lại để cho người chĩa thương vào ta, được lắm sau ngày hôm nay ta muốn Hạ gia tất diệt a"

"Còn như sát khí vừa rồi là ta vận dụng một loại đặc thù linh phú có chứa lấy Đế cảnh cường giả đại sát khí a, điều này để ta liền dọa bọn hắn không lấy đây"

"Ách, tất cả mau lùi hết lại cho ta a, xong nhanh chóng quỳ xuống tạ lỗi cho công tử đây a"

"Chưởng môn, sau lưng ngài là dạng gì tồn tại a"

Mà Trần Thiên thấy người chưởng quỹ này đứng đấy trong phòng liền chướng mắt quát lên đuổi hắn đi liền chỉ để lại Trần Thiên và đám đệ tử trong phòng.

"Con mẹ ngươi nói ai là phế vật a, ta để cho ngươi lập lại lần nữa, ngươi dám bảo ai làm phế vật nói đi"

Hắn liền đập đầu xuống cầu xin lấy Trần Thiên, điều này đã để lòng tự tôn của hắn bị dập tắt lấy, nhưng mà so với đồ diệt cả nhà thì quỳ lạy cầu xin Trần Thiên đã tính là gì a.

Trần Thiên hắn nhìn lấy cả đám đệ tử đều tin tưởng lấy lời hắn để trong nội tâm hắn không phải lau mồ hôi không thôi, Trần Thiên hắn vừa rồi từ hệ thống tiêu phí lấy 1 vạn cực phẩm linh thạch thuê lấy hệ thống phối hợp với hắn đi lắc lư bọn hắn không thôi, may mắn là hệ thống thật con mẹ nó ra sức a.

"Vâng ta cút a, xin ngài mau chóng thu hồi mệnh lệnh a"

Lâm Bất Phàm hắn liền chiếm cứ chủ động hỏi lên:

"Ngươi vừa định nói gì cơ ta nghe không rõ a"

Hạ Lưu Vương quát lên nhanh chóng ra lệnh cho đám lính quỳ xuống xin lỗi, hắn cũng vậy liền đi đến dưới chân Trần Thiên ôm lấy chân Trần Thiên khóc lóc van xin:

"Vâng ạ, ta đi"

"Ê, ngươi mau đứng lại a" (đọc tại Qidian-VP.com)

Lâm Lập Hàn nhìn lấy đám người Huyền môn tông coi thường lên, bởi vì hắn Kim đan cảnh trung kỳ tu vi mà không cảm nhận được lấy đám người này tu vi à liền coi lấy cũng chỉ là người bình thường đây.

Hạ Lưu Vương liền lùi lại ra đến cửa phòng vẫn còn quỳ xuống lấy chờ Trần Thiên trả lời.

"Ta đổi ý rồi, hiện tại liền đồ sát cả Hạ thành cho ta"

Trần Thiên khoát tay ra khó chịu nói ra:

"Vừa rồi là ta lừa dối bọn hắn a, ta vừa vận dụng một loại pháp khí liền giả giọng lên rồi khuếch đại âm thanh ra trong không khí liền vang vọng lại lấy khắp hạ Vương thành để đánh lừa bọn hắn a"

Vừa mới định chạy đi Hạ Lưu Vương liền quay đầu run rẩy nói:

"A, ta sẽ mang hắn đi a"

Nhìn lấy Trần Thiên thay bọn hắn xử lý Lâm Lập Hàn để bọn hắn cảm thán không thôi, dù sao chưởng môn động thủ cũng chính là đại diện cho bọn hắn động thủ đấy, chuyện này để bọn hắn phát tiết ra hết rồi đấy.

"Mẹ nó làm bẩn cả tay ta, được rồi ngươi mau cút đi a"

Âm thanh lạnh lẽo ấy lại tiếp tục vang lên rồi bỗng nhiên một cỗ sát khí bao phủ toàn bộ Hạ Vương thành, sát khí đè lên Hạ Lưu Vương liền để hắn sợ hãi run rẩy nhanh chóng liền quỳ xuống vang xin nói:

"Mau dừng tay cho ta, ta ra lệnh cho ngươi mau cỏ hắn xuống a, nếu không ta cho ngươi gánh chịu hậu quả"

Lúc này cả đám đệ tử liền hiếu kỳ nhìn lấy Trần Thiên nhỏ giọng hỏi lên:

Trần Thiên hắn thấy lần này sẽ không xảy ra chuyện gì lớn nữa hắn liền hô lớn:

"Vậy xin công tử mau dừng lại mệnh lệnh vừa rồi a"

"Ngươi không mang hắn đi a"

Trần Thiên hắn đỏ mắt lên nhìn lấy Lâm Lập Hàn cười lạnh nói:

Lời còn chưa nói xong hắn liền bị một bàn tay túm lấy cổ của hắn liền xách bổng hắn lên điều này để làm cho hắn kinh hãi không thôi a

"À đại bá á giờ vẫn khỏe a, còn ngươi như thế nào hắn liền mặc kệ ngươi đây"

Bỗng có tiếng âm thanh lạnh lẽo vang lên khắp cả Hạ Long tửu điếm, điều này để Hạ Lưu Vương đổ mồ hôi hắn hắn để đám người tản ra thần thức tìm lấy nhưng mà không thể thấy ai đang ẩn nấp gần đây cả điều này để hắn càng liền nghi ngờ không thôi.

Lâm Lập Hàn cười nham hiểm trả lời Lâm Bất Phàm, xong hắn lại hỏi:

"Vâng Công tử chúng ta nghe lệnh"

Trần Thiên hắn tức giận nhìn lấy Lâm Lập Hàn, hắn hiện lộ ra Kim đan cảnh hậu kỳ viên mãn hướng đến Lâm Lập Hán để tạo ra áp lực, đồng thời Trần Thiên hắn còn truyền âm cho đám đệ tử đừng có lộ ra thực lực của mình.

Đám đệ tử Huyền môn nghe được liền tức giận lên muốn phóng thích linh lực ra thì bỗng có tiếng quát lên:

Nhìn lấy không còn một ai nữa ở đây, Trần Thiên hắn liền nhàn nhã lại gọi lên mấy đạo đồ ăn, chưởng quỹ hắn liền không dám đắc tội lấy Trần Thiên liền tự mình phục vụ lấy Trần Thiên bọn hắn a

"a...ta...ta...ông...đ...ịch...ói...ì...a"

Lập Lập Hàn nhìn lấy Trần Thiên kẽ nhíu mày, nhưng mà hắn vẫn kinh thường nói lên:

"Xin công tử mau tha thứ cho ta a, là ta nhất thời hồ đồ, xin ngài mau thu hồi lại lệnh a"

Cả đám người đệ tử nghe vậy liền kích động "Ồ" lên, duy nhất chỉ có mỗi Hàm Linh Tuyết là nàng không tin tưởng a, qua bao nhiêu lâu ở cùng với Trần Thiên thấy hắn toàn đưa ra những thứ có tiền mà không thể mua được đấy (đọc tại Qidian-VP.com)

Hạ Lưu Vương liền tự mình đi đến cầm chân kéo lê lấy Lâm Lập Hán chạy ra khỏi phòng, nhanh chóng xuống cầu thang rồi không còn tâm tình gì ở lại liền chạy đi ra khỏi tửu điếm, còn Lâm Lập Hàn vừa ra khỏi tửu điếm hắn liền để đám lính mang đi về trả về tông môn a.

Âm thanh lạnh lùng vang lên, kèm theo sát khí liền biết mất, lần này để Hạ Lưu Vũ thở dài không thôi, hắn liền đứng lên chắp tay nói:

"Chưởng môn vừa nãy là sát khí kia thật mạnh a, làm ta không dám nhúc nhích luôn"

Hạ Lưu Vương vừa đi thì đám người liền cũng đi theo ra khỏi tửu điếm, chẳng một ai dám ở lại đấy nữa, nói đùa gì chứ vừa rồi một phen sát khí bao phủ lấy bọn hắn để bọn hắn làm gì còn tâm tình gì ở lại đấy, cho dù cả những người thuê phòng nghỉ tại Hạ Long tửu điếm cũng liền nhanh chóng rời đi a. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 48: Lừa Dối Lắc Lư