Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 1204: Một tiếng ngân vang, thiên hạ vô thức

Chương 1204: Một tiếng ngân vang, thiên hạ vô thức


Bóng tối lan toả cực kỳ nhanh, thoáng chốc đã che phủ hết bốn bề của Khương Hy. Hắn lập tức dùng thần mục để quan sát nhưng rất nhanh, hắn phát hiện thần mục cũng không thể nhìn xuyên qua bóng tối vĩnh hằng được.

Từ đó, nội tâm liền có chút hơi e ngại mà câu thông với Thao Thiết trong thể nội. Như nhận được lệnh, Thao Thiết bỗng dưng bật cười một tiếng, nó hiện thân ra bên ngoài, bạch kim song quang phổ chiếu cả thiên không. Thân hình nó lớn dần, cái miệng cũng há to rồi cắn vào hư không.

Ngay lập tức, một tiếng rắc vang lên, bóng tối như một mặt gương lớn với vết nứt bên trên. Rồi theo vết cắn càng sâu, vết nứt lại càng lan rộng. Đến lúc các đường nứt đã bao trọn hết bóng tối vĩnh hằng thì mọi thứ lập tức sụp đổ. Bóng tối rất nhanh liền thành miếng mồi ngon cho Thao Thiết đánh chén.

Tế Đạo ẩn ngay phía sau màn đêm, nàng bình thản nhìn lấy Thao Thiết đang nhai nuốt bóng tối con cừu đen kia tạo ra, sau lại hơi nhếch mép bảo:

Chương 1204: Một tiếng ngân vang, thiên hạ vô thức