Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Huyền Lục
Unknown
Chương 1656: Cao nhân ẩn cư?
Trời quang chiếu sáng Lưu Bộc Sơn là một cảnh tượng chắc cả đời cũng không ai nghĩ sẽ được chứng kiến. Quỳ Ngưu chán nản nhìn về hướng đó, thử dùng lực lượng của mình để mây đen một lần nữa che khuất đi. Nhưng tiếc quá, bất thành rồi.
“Một kiếm kia không hổ danh xuất phát từ Đạo Bảo, không nâng thêm một cảnh giới chắc bản toạ cũng không dễ dàng giải trừ uy h·iếp của nó.”
Quỳ Ngưu hầm hực vài câu rồi nhắm mắt, tiếp tục chìm vào giấc ngủ say. Hay đúng hơn là tránh ánh sáng mặt trời.
Ở phương trời bên kia, Khương Hy chậm rãi đáp xuống đất, nhẹ nhàng buông tay để Lăng Vân trở về hình dạng như cũ. Nhờ có thiên địa chúc phúc nên mọi thương thế và đau đớn bọn hắn chịu đựng đã biến mất trong chớp mắt. Dẫu vậy, bọn hắn chẳng nguyện ý nhớ lại đoạn ký ức ấy đâu. Phiền phức lắm.