Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Huyền Lục
Unknown
Chương 1693: Không có gì đặc biệt
Tù nhân – Một cách gọi tương đối mơ hão đối với một kẻ có thể long nhong đi khắp chốn trong Quân Tịch Quận, đã vậy còn là tên gọi áp trên người một đại năng Thuế Phàm. Tuy nhiên, nếu xem cả toà Quân Tịch Quận là nhà tù mà tên ăn mày lại không cách nào chạy thoát khỏi thì gọi lão là tù nhân cũng chẳng sai đâu.
“Ta vốn là một tán tu ở hải ngoại Thiên Đô. Về sau vì vô tình đắc tội với Bắc Định Vương nên chỉ có thể chạy trốn. Khi đấy Quân Tịch Vương chỉ mới tiếp nhận vương vị, còn phải đi ngoại giao rất nhiều để giữ vững vị trí nên mới vô tình bắt gặp được ta. Lúc đó, ta bị lão đánh một trận bầm dập rồi bắt sống. Mới đầu lão còn định dùng ta như một lễ vật để giao hảo với Bắc Định Vương nhưng ta đã cầu xin làm người phục thị bên cạnh nên mới được tha. Ai mà nghĩ lão già đó tâm tư đen tối đánh một nguyền ấn lên người ta chứ.”
Nói đến đây, tên ăn mày liền trượt dài trên đất nhìn rất chán đời. Như thể lão chẳng quan tâm mình bây giờ có được giải thoát hay không. Bởi nói thẳng ra là lão biết mình không thể nào thoát nổi.
Giương mắt nhìn lấy vị tân tấn Thân Vương trước mặt, lão lầm bầm: