Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Huyền Lục
Unknown
Chương 1698: Một ngọn gió xuân, đồi hoa đào nở
Cũng vào thời điểm này, chư hầu khắp nơi dần dần tề tụ về Thánh Hoàng Thành, xôm tụ phải biết. Nhưng không phải ai cũng vui vẻ khi đến đây. Bởi hầu hết bọn họ đều hiểu ngày hôm nay kiểu gì cũng sẽ có một hồi minh tranh kịch liệt. Chẳng một ai nguyện dây vào đó nhưng những người đứng đầu muốn có khán giả nên bọn họ đành bất đắc dĩ ‘bị ép’ phải đi.
Cách Thánh Hoàng Thành năm mươi dặm về phía bắc, xe ngựa của Khương Hy dần dần hiện ra ở phương trời, bánh xe lăn lóc chầm chậm với tốc độ ổn định, dường như chẳng quá vội vàng như bao người.
Chợt Lăng Vân thắng cương lại, mấy con ngựa liền chổng hai chân trước lên mà hí một tiếng. Hắn híp mắt lại, kiếm ý nhàn nhạt tản về phía trước mà xé rách đi một tầng ẩn trận được dựng lên trong không gian.
Phù văn b·ị c·hém đứt, tầng ẩn trận này liền mất đi hiệu lực, để lộ ra một bóng người ở phía sau đấy. Là một lão nhân lưng còng với làn da nhăn nheo như củi mục. Người gầy guộc chỉ với da bọc xương, quanh người phủ lên một tầng khí tức t·ử v·ong cực đậm, tựa như bất cứ khi nào cũng có thể về với đất mẹ.