Chương 1740: Giá trị thực sự
“Vương gia, lão phu thuộc nhất mạch Tứ Kiếm, chỉ có thể đi tới đây, đoạn đường còn lại vương gia tự liệu. Sẵn tiện, hi vọng vương gia không làm gì khiến bản sơn chịu thiệt.”
Lão nhân Tứ Kiếm mỉm cười bảo, nét mặt trông cực kỳ muốn vả một cái cho tỉnh người. Một câu của lão nghe có mùi rất muốn đạp một cái nhưng may mà Khương Hy giữ bình tĩnh tốt nên mới mỉm cười gật gù cho qua.
Đợi Tứ Kiếm rời đi, Khương Hy mới trực tiếp bước vào bên trong, thần mục ánh lên mà soi rọi con đường đi phía trước. Có điều, màn sương xám này đáng sợ ở chỗ nó vô hiệu hoá toàn bộ mọi hiệu ứng ‘nhìn xuyên’. Kiếm mục trước đấy của Lăng Vân đã không có hiệu dụng gì rồi, lần này thần mục của Khương Hy cũng tương tự.
Ngặt nỗi, đẳng cấp thần mục còn cao hơn kiếm mục nhiều, ấy vậy mà vẫn trúng chiêu thì Khương Hy thật không biết phải nói sao nữa. Hắn đã phá cảnh Siêu Phàm nên thần mục đảm bảo không thể nào yếu được, chỉ có thể nói màn sương này quá đỗi khủng bố mà thôi.