Chương 1793: Quen quen
Là người đứng đầu trong quá khứ của Vĩnh Thiên, lời mời của tiên đế có sức nặng còn hơn cả Hạo Từ Dương, bởi lão chính là người đứng đầu hoàng lăng hiện nay. Đương nhiên, tu vi cũng thâm sâu khó lường, Thiên Khải không nhìn thấu nổi, song lời cảnh báo của Thời Tổ mới là thứ khiến hắn không dám từ chối đối phương.
“Cẩn thận, người này nằm ngoài phạm trù Cảm Hư.”
Một lời nhắc nhở đơn giản, nhưng sức uy h·iếp thì vô tận, gần như không một lời nào có thể đong đếm cấp độ nguy hiểm mà nó mang lại. Nằm ngoài phạm trù Cảm Hư, vậy sẽ là Luyện Hư, thậm chí là Phá Hư, có khi là hơn.
Phi thăng là một ý nghĩa mơ hồ, chỉ có thể áp dụng khi mà tu hành giả bước chân ra ngoài, còn nếu cứ chôn thân mãi ở trong này thì còn khướt mới được xét vào phạm trù ấy. Tiên đế không phi thăng, ai mà biết tu vi hiện thời của lão là gì chứ.