Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 1797: Tĩnh

Chương 1797: Tĩnh


Quay trở về Vô Thân Vương Phủ, Thiên Khải ngay lập tức tiến thẳng vào sâu bên trong không gian, mượn đường đi song song để một lần nữa rời khỏi vương phủ mà tiến ra ngoài khơi, một đường hướng thẳng tới hòn đảo nằm xa nhất ngoài Thiên Đô.

Nó không phải hòn đảo đặt Truyền Tống Trận đến Hoàng Đô, mà là tòa đảo hoang hắn vô tình phát hiện trong lúc di chuyển từ Hoang Đô. Thiên địa linh khí ở trên đó khá thưa, thành thử không có yêu thú gì lợi hại sinh sống, nhiều lắm Trúc Cơ yêu thú là hết cỡ.

Vì vậy, nếu có nhân loại nào vô tình phát hiện ra hòn đảo này thì kiểu gì cũng bỏ qua nó thôi. Nhưng Thiên Khải thì lại đặc biệt chú ý. Bởi hoàn cảnh của nó chính là nhà tù tuyệt vời nhất để giam cầm phạm nhân.

Tọa lạc giữa một vùng biển đầy rẫy yêu thú, quanh năm bão chớp đùng đùng cùng với mật độ linh khí thưa đến không thể thưa hơn, tu hành giả chỉ cần không đạt tới cảnh giới Thuế Phàm thì đảm bảo không bao giờ rời được nơi này, còn Nguyên Anh thì càng ở lâu một giây, cảnh giới mỗi lúc một tụt lùi. Nhìn chung, đây là một hòn đảo mà không một tu hành giả nào muốn ghé thăm, bất kể là với lý do gì.

Chương 1797: Tĩnh