Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Huyền Lục
Unknown
Chương 1912: Đứa con hoang
Bờ tây Thiên Đô Đại Lục hiện thời.
Một con tàu nhỏ của phàm nhân đột nhiên cập bến, ngang nhiên chiếm lấy vị trí trung tâm của một cảng cá nọ trong nhân gian. Ngư dân xung quanh rất tức giận, lập tức kéo bầy đến lý sự nhưng còn chưa kịp tiếp cận thì đôi mắt của bọn hắn đã lóe lên tinh quang rồi thẫn thờ nguyên một đám, sau chủ động quay lưng về lại công việc cũ của mình.
“Dân đen vô tri.” Hạo Thiên Dương bước xuống thuyền, bộ dạng khinh thường không thèm nhìn lấy những ngư dân ấy một mắt. “Nếu không phải tiềm hành, bản thái tử đã sớm t·rừng t·rị các ngươi t·ội p·hạm thượng.”
“Điện hạ, không biết liền không có tội. Phàm nhân và tu hành giả là hai phương tồn tại khác biệt nhau. Điện hạ không nên dính líu, nhân quả sẽ không nhỏ. Mặt khác, tình huống của chúng ta hiện thời không nên quang minh chính đại.” Đại tướng quân theo sau, trên người đã rũ bỏ khôi giáp, thay vào đó là một bộ nông phục nâu sẫm sờn cũ cùng với một cái nón lá rách rưới.