Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Huyền Lục
Unknown
Chương 696: Tồn tại ngang ngửa Động Thiên?
“Chậc, nữ nhân này nhạy bén thật, không hổ danh là bá chủ của Dạ Ma” một thanh âm khàn khàn già nua vang lên trong hầm sâu. Chủ nhân của thanh âm này là một lão nhân phi thường lớn tuổi, lưng đã còng đến mức không thể nào đứng nổi nữa, cả người gần như phải gập một góc chín mươi độ về phía trước nhưng kỳ lạ là lão không cần dùng đến gậy chống để giữ trọng tâm cho bản thân mình.
Lão từ tốn đi bộ trong một đường hầm sâu, bộ dạng nhàn nhã như đang tản bộ trong vườn ngự uyển, xung quanh thi thoảng vang lên mấy tiếng xào xạc di chuyển của côn trùng. Lão di chuyển được một hồi, không biết là trong bao lâu, đến khi lão đến được phía cuối của đường hầm thì ánh sáng rốt cuộc cũng hiện. Phía cuối đường hầm tính ra lại khá tươi tốt, cây cối mọc ra um tùm, cảnh quan trái ngược với những gì nên xuất hiện ở Sa Mạc Tử Vong.
Lão từ tốn tiến về khu vực trung tâm rồi ngồi xuống bảo toạ được làm bằng cây của mình, gương mặt bị mái tóc trắng phủ xuống không thấy rõ dung mạo nhưng nhìn vào làn da nhăn nheo cùng đen nhẻm đó, ai cũng có thể ước chừng tuổi tác của lão không hề nhỏ nữa, thậm chí đã có xu hướng gần đất xa trời luôn rồi.
“Chủ nhân, ngài đã về” một thanh âm the thé như nói không ra hơi đột nhiên vang lên từ sau lưng, theo đó, một bóng đen đột nhiên hiện ra, dựa vào hình dáng bên ngoài, đây tựa hồ là nhân loại. Lão nhân kia gật gù một hai cái, xem như chào hỏi rồi mỉm cười đáp lại: