Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Huyền Lục
Unknown
Chương 734: Thần Y Lam Hi Nhai
Dọc đường trở về, lão giả bắt đầu giới thiệu qua tình huống của tầng thứ năm cho hắn biết. So với tầng thứ tư, tầng thứ năm này thực sự bị bỏ rơi, nếu không có người nói chắc cũng chẳng ai biết tầng thứ năm này tồn tại. Đây là nơi giam giữ những kẻ nguy hiểm nhất tu chân giới nhưng cũng lúc đó, đây cũng là nơi an bình nhất tu chân giới. Không có địch nhân, không có tranh đấu, chỉ có cộng đồng sinh sống để tồn tại. Nói theo cách của Khương Hy thì đúng là tự sinh tự diệt.
Tại tầng thứ tư, các đại tu hành giả phần lớn bị giam vào một ngục riêng biệt, không gian di chuyển bị giới hạn nhưng bù lại, cơm nước ngày ngày đều có người dâng đến miệng. Nhưng tại tầng thứ năm, mọi thứ đều phải tự túc, muốn ăn thì tự nấu, không có lương thực thì tự trồng, tự nuôi, muốn ngủ thì tự làm giường, trời lạnh thì tự may áo, bị bệnh thì tự chữa. Nói chung, với những người chỉ biết tu hành, không biết làm mấy việc lặt vặt của phàm nhân thì một khi bị đưa vào đây, bọn hắn xem như xong rồi.
Những người có thể sống đến bây giờ tự nhiên có bản sự riêng, như Vũ Lương Đình là Đan sư, lão không luyện đan được trong trạng thái phàm nhân nhưng nhận biết dược liệu vẫn có thừa, có thể dựa vào đó để phối dược rồi trị bệnh. Đồ Tể Bành Nha quen thuộc nhất vẫn là chém g·iết, tự nhiên đảm nhận phần nấu ăn, theo lời của lão giả, trù nghệ của hắn không tồi, xem như nấu không ngon nhưng vẫn có thể ăn được. Triệu Viên Viên cũng biết nấu nướng, thi thoảng trợ giúp Bành Nha một tay, còn đại bộ phận thời gian còn lại là nuôi tằm kéo sợi để dệt vải may đồ cho mùa đông. Thanh Tiêu xuất thân là sát thủ, lão không giỏi gì ngoài việc đi săn, nên chuyện kiếm thú rừng tự nhiên để lão lo, về phần Thái Huỳnh Kiêu, lão nhân này đã mất đi một cánh tay nhưng khí lực tương đối lớn nên đảm nhiệm phần chăn nuôi cùng trồng trọt.
Còn lão giả, lão sống tại đây lâu nhất nên chuyện gì cũng có thể làm được, trừ việc chữa bệnh vì chuyện này đòi hỏi lượng tri thức rất cao, xem như đại tu hành giả thấu hiểu kinh mạch cùng nguyên lý hoạt động cũng chưa chắc đã học được y đường hoàng. Cho nên lão mới tập võ, tu luyện thẳng lên võ lâm cao nhân, một thân miễn nhiễm bệnh tật. Để sinh tồn, lão lựa chọn con đường như vậy nhưng những người khác chưa chắc đã làm được, vì vậy, trong số những n·gười đ·ã k·huất, bảy n·gười c·hết vì bệnh tật, còn lại c·hết vì thọ nguyên tận. So với c·hết vì thọ nguyên, c·hết vì bệnh có phần hơi mất mặt nhưng cũng chẳng làm gì được. Một ngày còn tại tầng thứ năm, sinh lão bệnh tử chính là một vòng tuần hoàn.