Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 739: Cứu vật, vật trả ơn, cứu người, người trả oán

Chương 739: Cứu vật, vật trả ơn, cứu người, người trả oán


Khương Hy có chút ngoài ý muốn khi biết Lục Nghịch Đạo vẫn còn sống, hơn nữa tình huống có vẻ như rất thoải mái, không bị gò bó quá nhiều. Nhìn vào lượng sinh mệnh lực hùng hậu kia, xem như sống thêm ngàn năm nữa vẫn có dư. Tại đời trước, hắn vốn là một kẻ sống bình thường, thành tựu thế nhân công nhận không có bao nhiêu nhưng ít nhất cũng là chân nhân một phương. Bất quá không ai hiểu được, trong lòng hắn có bao nhiêu khổ, hắn muốn được tung hoành tứ phương mà không bị bất kỳ thứ gì quấn thân. Hắn không thể ly khai Cửu Tiêu Tông được, cũng không thể làm bất cứ thứ gì mình thích. Cho nên khi đọc được truyền kỳ của Lục Nghịch Đạo, hắn lại hâm mộ đối phương.

Bởi Lục Nghịch Đạo có cái gan ngỗ nghịch Đạo Môn, có cái gan chống đối lại giáo lý của Đạo Môn ngay trên đất truyền đạo của nó. Lá gan của lão rất lớn, lớn hơn bất cứ kẻ nào, cái tâm của lão cũng có tầm, ở một cái tầm không kẻ nào so đươc. Đáng tiếc, Lục Nghịch Đạo đời này khó rời khỏi đây. Bởi một ngày lão rời đi thì Đạo Môn thiên hạ sẽ đại loạn thực sự. Ba nhà Phật, Nho, Quang chắc chắn sẽ căng mắt ra quan sát, xem thử Đạo Môn có vượt qua được một kiếp hay không. Hắn không có lá gan như lão, cho nên hắn hâm mộ mọi thứ lão làm.

Nghĩ đến lão, hắn không khỏi thở dài, bây giờ hắn không còn là người của Đạo Môn nữa nên sẽ không cảm thấy ác cảm với lão, bản thân lão tính ra cũng không phải người xấu, chẳng qua là đạo khác biệt mà thôi. Hắn từ tốn đan hai tay vào nhau, trong lòng suy tính một số chuyện. Với năng lực cùng tu vi của lão, lão chắc chắn không cam chịu ở trong này đến hết đời, chẳng qua trước mắt không tìm ra được cách rời khỏi đây thôi. Bất quá khi thời hạn trăm năm của hắn đến, hắn thực sự có cơ hội làm một giao dịch với lão, chỉ cần lão đồng ý, hắn nhất định sẽ tìm cách cứu lão ra ngoài. Đương nhiên, nếu đám người Vũ Lương Đình còn sống đến lúc đó, hắn cũng không ngại cứu thêm đâu, thêm nhiều người thì hắn càng có lợi mà. Dù sao ‘thiên thời’ cũng sắp đến rồi, thêm người lại thêm lực.

Suy tính chuyện ngày sau xong, hắn từ tốn bưng khay đồ ăn kia đặt lên đùi rồi bắt đầu ăn. Năng lực nấu nướng của Bành Nha không tính là quá tốt nhưng cũng xem như ăn được, vị ngon chỉ ở tầm mấy món bình dân bán ven đường trong nhân gian mà thôi, còn xa mới đạt đến đẳng cấp của Tứ nương. Tuy rằng Khương Hy đã lâu không ăn uống nhưng khẩu vị của hắn vẫn nằm đó, mấy món Bành Nha nấu thực sự không hợp khẩu vị của hắn một chút nào. Ăn xong một bữa này, hắn lấy giấy bút ra viết một đoạn công thức nấu ăn rồi đưa cho tiểu Hoàng, để nó mang đến cho Bành Nha nghiên cứu, hi vọng sáng hôm sau có món ăn hợp khẩu vị hơn.

Chương 739: Cứu vật, vật trả ơn, cứu người, người trả oán