Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 76: Hắc Trúc Họa Thủy Tự

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 76: Hắc Trúc Họa Thủy Tự


“Na Lan cô nương nhanh trí, ta đến đây hôm nay đúng là có thứ cần mua”

“Khương công tử, đây là ba loại bút họa pháp khí của Bảo Lâu. Cái đầu tiên mà ngài thấy đây gọi là Minh Kim Bút . . ."

Ngặt nỗi, khi Khương Hy hỏi đến vấn đề này . . . hắn cảm thấy quay về Tây Thành cũng không uổng. Vì để đoạt được danh ngạch vào Hạo Nhiên Thư Viện, đến thân phận Thẩm gia hắn cũng không cần, nên hắn phải chắc chắn được thực lực của mình liệu có đoạt nổi bốn cái danh ngạch còn lại hay không.

Khương Hy bất giác mà nhìn về hướng phát ra, người nói là một thiếu nữ, không ai khác chính là Na Lan. Nhìn thấy nàng, Khương Hy cũng khẽ gật đầu xem như chào hỏi, hắn nói:

“Na Lan cô nương, Hắc Trúc Bút này . . . ta lấy”

Hạo Nhiên Thư Viện về thực lực có thể không cường đại nhất nhưng nói về lực hiệu triệu cùng sức ảnh hưởng thì trong Thập đại chính phái, không ai dám vỗ ngực tự xưng vượt qua Hạo Nhiên được.

“Na Lan cô nương, cô nói vậy thì làm sao buôn bán đây” (đọc tại Qidian-VP.com)

Cuối cùng, lão không lựa chọn đánh thức mà để yên cho hai người ngủ tiếp, mọi việc hôm nay đành phải đổ hết lên đầu Lân vậy. Khi nhận được tin này, Lân như sét đánh bên tai mà ai oán không thôi.

Kết quả cho thấy mạch tượng ổn định, khí huyết điều hòa, nhịp thở đều đặn, lão mới xác nhận rằng bọn họ đích thực là đang ngủ mà nhẹ nhõm thở ra một hơi.

Ánh mắt Khương Hy hơi mở mà nghi hoặc nhưng rất nhanh hắn liền hiểu tình huống thế nào bởi Na Lan đến rồi.

“Khương công tử khách khí, cây bút cuối cùng này có tên gọi là Hắc Trúc Bút. Thân bút được làm từ Thiết Trúc trứ danh của phương nam, so về thẩm mỹ thì kém xa hai loại trước nhưng tiểu nữ đảm bảo, so về độ bền, Hắc Trúc Bút liền hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghe vậy, Khương Hy liền nhỏ tiếng ‘ồ’ một cái, gật gật đầu xem như đã hiểu. Bề ngoài là vậy nhưng bên trong thì hắn liền ngạc nhiên không thôi, bởi thật khó mà để đánh giá một con người qua vẻ bề ngoài.

Vậy nên sự kiện Hạo Nhiên chiêu sinh lần này phi thường trọng điểm, so với việc Nguyệt Hải Thành chủ bế tử quan cũng không kém. Khương Hy đương nhiên không thể bỏ qua lần này rồi, hắn thiếu khuyết hiện tại chính là thông tin, mà thông tin này chỉ có Tây Thành mới có được.

Hạo Nhiên Thư Viện lấy nho đạo làm gốc, tu chính là Hạo Nhiên chính khí, là nơi thánh địa nho học của toàn bộ Đại Lục. Hầu hết các đại quan của Tam Đại Hoàng Triều đều học tập từ nơi này mà ra.

Hạo Nhiên chiêu sinh sắp tới kiểu gì cũng sẽ có một đợt tranh phong giữa các tu sĩ trẻ tuổi với nhau, Hiên Minh có pháp khí hỗ trợ thì phần thắng đương nhiên cao hơn một phần.

Với thiên phú đó, hắn khó mà kiếm được lợi thế nào trước những người khác. Hắn biết Nguyệt Hải Thành cũng không phải là thiên hạ của một mình Phủ Thành chủ cùng tứ đại thế gia mà còn có hàng chục gia tộc khác nữa.

Ngày đó trôi qua một cách nhạt nhẽo như vậy đấy.

Tuy quan hệ mặt ngoài là vậy nhưng khi chỉ còn nội mấy người của Điền y quán thì hai người liền trắng trợn mà gọi thẳng tên nhau ra. Hiên Minh gọi hắn là Hy, hắn gọi lại chính là Minh.

Ngặt nỗi thời điểm đó các cô nương của kỹ viện và nữ nhân Nguyệt Hải Thành nghe danh hắn liền mặc định là ‘bại hoại Thẩm gia đến rồi’ hành động ưu tiên khi ấy chỉ có tránh đi mà thôi, ai sẽ để ý đến hành vi khoe khoang của hắn ra sao chứ.

Cây thứ hai gọi là Trường Thụ Bút, cũng là hạ phẩm pháp khí. Khác với cây trước, Trường Thụ Bút nhìn đơn giản hơn, thân bút được làm từ một loại linh mộc có tên gọi là Trường Thụ. Đầu bút không mềm mại như Minh Kim Bút nhưng có bản to, chuyên trị được các loại phù văn có nét chấm phá đầy uy lực.

“Chỉ có điều loài Tuyết Hùng được dùng cho Hắc Trúc Bút này lại là loài . . . lai tạp nên hiệu quả lúc họa phù có hơi chút kém so với dự tính”

“Không sao, ba là nhiều rồi”

Sau đó Khương Hy nghĩ nghĩ đến cái gì đó mà thử vận linh lực cùng linh thức lên mà họa ra một đạo phù văn. Hắn không sử dụng mực vì hắn không phải là họa phù lục, hắn họa chính là một đạo phù văn sử dụng trực tiếp.

“Vậy phiền Na Lan cô nương”

Khương Hy gật đầu, tựa hồ rất hài lòng với câu trả lời, hắn đáp:

Nghe vậy, Khương Hy liền nhỏ tiếng mà bật cười, hắn nói ra:

Tại Huyền Đô Đại Lục, đa phần phàm nhân sẽ không rõ sự hiện diện của Thập đại chính phái, không rõ sự hiện diện của Cổ Linh Môn, Cửu Tiêu Tông nhưng Hạo Nhiên Thư Viện thì ai ai cũng biết, ai ai cũng tường.

“Bẩm Khương công tử, bút họa pháp khí Trầm Thiên Bảo Lâu chúng ta đương nhiên có, chỉ là số lượng không nhiều, khoảng tầm ba cái, hi vọng công tử không chê”

Thậm chí đến Khương Hy cũng phải nhờ tình huống như bây giờ mới có thể ngẫm lại đoạn thời gian trước như thế nào rồi mới nói được.

Còn Hiên Minh, hắn căn bản là một tên nghèo kiết xác. Khương Hy thật không hiểu nổi là do lòng tự trọng quá cao hay là do hắn quá ngốc mà lúc rời Thẩm gia, hắn lại không mang theo bất kỳ thứ gì cả. Đâm ra bây giờ cái gì cũng thiếu, cái gì cũng không có mà dùng.

Nghe vậy, Na Lan liền giật mình nhưng nghĩ kỹ lại mà nói, dung mạo cả hai rất tương xứng nhau, tự nhiên huyết mạch sẽ không phải quá xa. Sau đó, nàng liền nhanh chóng điều chỉnh sắc mặt lại mà đáp:

Hiên Minh nghiêng đầu sang nhỏ tiếng đáp lại:

Na Lan liền vui vẻ, vừa rồi nàng còn có hơi lo sẽ làm Khương Hy không hài lòng. Chuyện hắn đến đây hôm nay nàng cũng đã báo lên cho Phùng Quang Tiêu rồi, lão liền bảo nàng phải phục vụ hắn thật chu đáo, không được xảy ra bất kỳ sai sót nào cả.

“Giới thiệu với Na Lan cô nương, vị này là biểu huynh của ta, huynh ấy họ Hiên”

Na Lan đưa tay lên che miệng khẽ cười duyên mà nói:

Không bao lâu sau, khóe miệng của hắn bất giác cong lên, hắn nhìn Na Lan mà nói:

Còn ngòi bút được luyện chế từ lông của yêu thú Tuyết Hùng của Bắc Nguyên, Tuyết Hùng nổi danh là vì bộ lông mềm mượt của nó. Vậy nên bút đi nét rất mềm mại, đặc biệt có thể họa được rất nhiều loại phù văn khác nhau. Chỉ có điều . . .”

“Na Lan cô nương, lại gặp nhau rồi”

Chuyện nghe qua thì phi thường trắc trở, phi thường cảm động và cũng phi thường hợp lý. Ở một góc độ nào đó mà nói, cả hai người đều rất điển trai, chưa kể Khương Hy còn cố tình điều chỉnh lớp dịch dung của Hiên Minh sao cho có nét giống với nữa. Người khác tự nhiên sẽ mắc bẫy câu chuyện gia đình kia ngay.

Những gia tộc này đương nhiên người có tu vi cao nhất chính là Trúc Cơ cảnh rồi nhưng Hiên Minh sẽ không vì thế mà xem thường. Hạo Nhiên chiêu sinh mười năm một lần, đừng nói là bọn hắn, thậm chí toàn Đại Lục cũng phải trông chờ xem kết quả thế nào.

“Chỉ có điều?” nhận ra nàng đột nhiên ngừng lại, Khương Hy có hơi nhướng mày mà nói

“Vậy tiểu nữ không làm phiền hai vị công tử nữa”

“Huynh dùng v·ũ k·hí nào thuận tay nhất?”

“Ngày trước ta có đến Bảo Lâu của gia tộc nhưng chỉ nhìn đan dược là chính. Pháp khí lúc đó ta không để tâm mấy”

Tại Trầm Thiên Bảo Lâu.

“Tiểu nữ đã hiểu, mời hai vị công tử theo tiểu nữ”

Bút này không hợp với hắn.

Sau đó nàng nhanh chóng mà chỉ về ba cây bút họa pháp khí được treo lên một cái giá bút bằng gỗ thượng hạng rồi nói ra:

Hạo Nhiên Thư Viện là một trong số Thập đại chính phái hiện nay của Huyền Đô Đại Lục, nói về lịch sử thì độ trường tồn của nó không hề dưới Cổ Linh Môn, Cửu Tiêu Tông hai đại quái vật này.

Khương Hy khẽ ‘ồ’ lên một tiếng ngạc nhiên, hắn không nghĩ đến Na Lan lại có một mặt như thế này, hắn liền gật đầu hài lòng, xem như lần trước không nhìn sai người.

Thân cao thẳng tắp, dung mạo anh khí, ánh mắt hữu thần. Đây không phải tuyệt thế nam nhân thì còn là gì. Nàng liền ngốc trệ ra mà nhìn

Na Lan có chút ấp úng đáp lại:

. . .

“Khương đại phu thứ lỗi, vì ngài là khách quý nên tiểu nữ . . . không muốn nói dối ngài”

Nói xong, hắn liền lấy một mảnh giấy từ trong tay áo mà đưa cho nàng. Nàng liền tiếp nhận mà xem qua một lượt, nhờ có kinh nghiệm từ lần trước mà lần này nàng cũng không quá ngạc nhiên là bao.

Na Lan hiểu ý gật đầu cười đáp:

Không cần Phùng Quang Tiêu nhắc nhở, nàng tự nhiên sẽ tận tâm với Khương Hy vì nàng vẫn đang mắc nợ hắn, mà có nợ thì phải trả, đó là đạo lý làm người của nàng.

Khương Hy bất giác mà cười lên, nhìn Hiên Minh mà nói:

Na Lan cười duyên đáp:

Nhìn chung cũng là một loại không tệ nhưng vẫn không lọt vào mắt Khương Hy. Bởi Trường Thụ Bút được làm ra phục vụ cho mỗi mình Mộc, Thổ linh khí mà thôi. Mộc linh khí hắn có nhưng Thổ thì lại không.

“Tiểu nữ đã rõ, số linh dược này tiểu nữ sẽ cho người chuẩn bị ngay. Không biết hai vị công tử còn cần gì nữa không?”

Nói xong, nàng liền lui ra. Khương Hy cùng Hiên Minh nhìn nhau một chút rồi gật đầu mà tiến về chỗ bày pháp khí. Hiện nay, Khương Hy đã gia nhập Dạ Ma, sớm thôi hắn sẽ nhận được nhiệm vụ đầu tiên, khi đó hắn không có pháp khí không được.

Trong chốc lát, ánh mắt Na Lan liền lóe lên một tia tinh quang, nàng cung kính gật đầu đáp lại:

“Ngươi chưa từng thấy bao giờ?”

Hắn dám chắc một điều rằng những gia tộc kia sẽ dồn hết tài nguyên vào mà bồi dưỡng cho các đệ tử tinh anh của gia tộc. Nếu là trước đây, hắn tự nhiên không ngán vì gia thế của hắn hơn hẳn nhưng bây giờ hắn lại bị hạn chế đi rất nhiều.

Minh Kim Bút là hạ phẩm pháp khí với vẻ ngoài rất chói mắt, thân bút màu vàng óng ánh, được trang trí bằng họa tiết rất kỹ lưỡng, ngòi bút mềm mại, đi nét rất nhẹ nhàng. Nhìn qua thì đúng là rất sang trọng, rất quý phái nhưng Khương Hy không thích.

. . .

Nghĩ đến đó, đột nhiên hắn khẽ nhỏ tiếng mà bật cười. Hiên Minh khó hiểu mà nhìn hắn, nói ra:

Những vị thiếu gia, tiểu thư kia chỉ cần trong nhà có một Bảo Lâu đủ lớn thôi thì thể nào cũng sẽ kiếm cớ khoe mẽ ra bên ngoài thôi. Trong ký ức của ‘Khương Hy’ thì Hiên Minh ngày trước mặt dù bại hoại, trụy lạc đến đâu đi nữa thì hắn cũng chưa từng khoe khoang gia thế của mình bao giờ cả.

Nên khi Khương Hy bảo hắn cùng đi Tây Thành, hắn liền giật mình không muốn đi. Khó khăn lắm hắn mới có thể trốn ra được nơi đó, cớ gì lại phải quay trở về chứ. Nhưng rất tiếc, kháng nghị của hắn bị Khương Hy bac bỏ.

Lão không rõ vì nguyên nhân gì cả hai lại ngủ lâu đến như vậy, hơn nữa còn đang ở trong tình trạng rất ngon giấc. Nhưng lão cũng không quản là bao, hai người bọn hắn không sao là tốt rồi.

Đứng trước gian hàng pháp khí sừng sững thế này, Hiên Minh không khỏi kiểm soát được sắc mặt của mình mà há hốc. Cảnh này liền khiến Khương Hy khó hiểu không thôi, hắn nhỏ tiếng nói:

Khương Hy tự nhiên nhìn ra biểu hiện của nàng, hắn liền cười nhẹ một tiếng mà nói:

Sau đó vài hôm, mọi chuyện lại trở về với quỹ đạo như cũ, Khương Hy vẫn là y sư, Hiên Minh vẫn là phụ tá và Lân vẫn là gia nhân.

Lấy kinh nghiệm sống hơn ngàn năm của hắn mà nói, loại thiếu gia như Hiên Minh quả thực rất hiếm có, thậm chí đến con cái dòng chính của Huyền Đô tứ đại thế gia cũng chưa chắc đã so được.

Khương Hy xua tay nói ra:

Giới thiệu xong Minh Kim Bút, Na Lan liền nhìn hắn cười một chút rồi chuyển sang cây thứ hai.

Hôm nay hắn đến, mười phần chính là vì bị cưỡng chế.

“Khương công tử, ngài đến rồi” thanh âm nhẹ nhàng vui vẻ bỗng nhiên vang lên.

Trên thực tế, Hiên Minh luôn luôn lo lắng về vấn đề này rất nhiều, linh căn thiên phú của hắn chỉ là tam tạp linh căn, tư chất tầm thường, nếu nói về nổi bật thì chỉ có dung mạo của hắn mà thôi. Nhưng tại tu chân giới, dung mạo nếu không phải là nữ nhân thì chỉ là yếu tố được xếp sau cùng.

Thấy Khương Hy một lần nữa lại lắc đầu, Na Lan liền hít vào một hơi thật sâu, cẩn trọng suy nghĩ xem cây bút cuối cùng này nên nói như thế nào. Một lát sau, nàng cười nói ra:

Bị chỉ đích ra, Na Lan tự nhiên có chút xấu hổ, nàng nhìn hắn một chút rồi nói:

Vấn đề này can hệ trọng đại, Hiên Minh liền trầm mặc rất lâu, thời gian dài đến mức mà bản thân Khương Hy đã chọn được v·ũ k·hí cho mình rồi, hắn nhìn sang Na Lan mà nói:

“Bọn ta muốn mua một ít pháp khí” (đọc tại Qidian-VP.com)

Đệ?

. . .

Chương 76: Hắc Trúc Họa Thủy Tự

Xem xong, nàng gấp gọn gàng mảnh giấy lại với nhau rồi đáp:

Thậm chí, Khương Hy còn đánh giá Hạo Nhiên Thư Viện cao hơn hai nhà kia bởi Tam Đại Hoàng Triều được lập nên chính là từ ý kiến của Hạo Nhiên Thư Viện.

Hiên Minh nghe vậy, sắc mặt không hề thay đổi mà gật nhẹ đầu một cái. Thấy vậy, Na Lan cũng không biết nói sao nhưng tác phong của nàng rất chuyên nghiệp, nàng liền nhìn qua Khương Hy nói ra:

Nghe vậy, Na Lan cũng không ngoài ý muốn. Chuyện Khương Hy là người cung ứng Hồi Mệnh phù dạo trước nàng đương nhiên là biết, lúc đó hai người họ còn ở chung một phòng mà. Không rõ vì lý do gì mà Trầm Thiên Lâu chủ lại để cho nàng được biết nhưng chỉ nhiêu đó thôi cũng nói lên được Na Lan đáng giá tin tưởng đến bực nào.

Na Lan liền ngạc nhiên mà mê mẫn không thôi, nàng chưa từng thấy loại phù nào như thế này cả. Nhưng chữ Thủy này tồn tại không được bao lâu liền rơi xuống sàn mà làm ướt một mảng nhỏ.

Phù văn họa xong, thủy linh khí từ trong không khí liền bắt đầu tích tụ lại mà tạo thành nước, nước hình thành liền hóa thành một chữ Thủy trong suốt rất đẹp mắt.

Ánh mắt Khương Hy có chút hơi mở, hắn liền nghĩ đến cái gì đó mà ngay lập tức vận linh thức lên và tra xét Hắc Trúc Bút.

Mà mua thì đương nhiên phải đến Tây Thành rồi. Đối với hắn, Tây Thành mang một ý nghĩa khó mà nói rõ được, bởi nơi đó đem lại cho hắn một cảm giác rất thân thuộc, rất gần gũi, hắn tự nhiên luôn muốn quay lại lần nữa. Mặt khác, theo thông tin từ Dạ Ma, Hạo Nhiên Thư Viện đã có hành động rồi.

“Không biết hôm nay Khương công tử muốn mua gì đây?”

“Thật có lỗi, thật có lỗi. Tiểu nữ xin ra mắt Hiên công tử”

Nhưng đó là chuyện nội bộ, còn bây giờ cả hai đang là đối ngoại, tự nhiên phải diễn một cảnh huynh đệ với nhau rồi.

Khương Hy bật cười đáp:

Sau đó, đột nhiên ánh mắt nàng di chuyển về phía sau Khương Hy mà giật mình. Bởi đằng sau đó là một người mà nàng không rõ là thiếu niên hay thanh niên nữa, nhưng người đó thật sự không kém Khương Hy.

Hắn đưa tay lên chống cằm, trầm mặc một chút rồi cầm lấy Hắc Trúc Bút, giả tưởng mà họa phù trong không khí. Một lát sau, hắn âm thầm mà gật đầu hài lòng, bút cầm rất vừa tay, họa cũng rất đơn giản, không cần phải tốn nhiều sức để cầm.

"Khương công tử, cây bút cuối cùng này kỳ thực tài liệu không được như hai loại trước, nó chỉ là một cây chuẩn pháp khí mà thôi. Nhưng tiểu nữ đảm bảo hiệu lực của nó không thua gì hai cái trước" (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đệ cười cái gì vậy?”

Nghe vậy, Khương Hy có chút hứng thú mà đáp:

Mua thu đến, dược liệu trong kho của Điền y quán cũng dần dần hết đi, nhất là linh dược. Từ ngày Điền đại phu giao cho hắn tấm lệnh bài kia, lão cũng mặc định luôn hắn là người tiếp quản nhiệm vụ trông coi linh dược luôn rồi. Dược hết thì Khương Hy tất nhiên phải đi mua.

Nghe vậy, Khương Hy liền liếc sang nhìn Hiên Minh một chút, rồi hắn nghĩ nghĩ đến cái gì đó mà nói ra:

. . .

Minh Kim Bút đẹp thì đẹp thật nhưng khả năng tiếp dẫn linh khí lại không ổn, thân bút có quá nhiều họa tiết, vô tình làm tản đi hướng lưu chuyển của linh khí, phù họa ra sẽ không hoàn hảo. Chưa kể Minh Kim Bút dùng thuận lợi nhất chỉ mỗi mình Kim linh khí mà thôi.

“Na Lan cô nương, cô cho ta xem qua mấy loại bút họa pháp khí đi”

Khương Hy thân là Phù sư, dùng bút họa làm v·ũ k·hí đương nhiên là chuyện bình thường. Nàng liền suy nghĩ một chút rồi đáp:

Như dự kiến, Khương Hy cùng Hiên Minh làm một giấc thẳng đến chiều hôm sau. Chuyện này đã khiến cho Điền đại phu lo lắng không thôi, lão cứ ngỡ là hai người gặp phải chuyện gì đó không ổn cho đến khi lão bắt mạch. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Khương công tử quá lời, ngài đến tiểu nữ còn mừng không kịp”

Nghe vậy, Hiên Minh liền rơi vào trầm mặc. Hắn thực chưa từng nghĩ qua vấn đề này là bao, bởi hắn chỉ mới tu luyện được hơn một năm mà thôi. Hắn cũng chưa từng tham gia vào các cuộc đối chiến bao giờ cả, duy chỉ có dạo gần đây là hằng ngày đối luyện với Khương Hy mà thôi. Nhưng giữa hai người bọn hắn chỉ là trần trụi tay đôi mà đối luyện.

Tại Điền y quán, Hiên Minh và Khương Hy trên danh nghĩa sẽ là họ hàng với nhau, Hiên Minh là biểu huynh, Khương Hy là biểu đệ. Hiên Minh vì cha mẹ đột ngột q·ua đ·ời không nơi nương tựa liền chuyển đến Nguyệt Hải Thành sống cùng họ hàng, nào ngờ họ hàng từ lâu đã chuyển đi nơi khác. Hắn chỉ còn mỗi biểu đệ này mà thôi.

. . .

“Ta đã biết chỗ rồi, Na Lan cô nương đi sắp xếp chỗ linh dược đó trước đi, bọn ta còn tính sẽ đi xem một vòng”

Hai người bọn hắn lựa chọn việc gọi nhau như vậy cũng là vì loại hình xưng hô khác quá mức không tự nhiên. Chỉ cần tưởng tượng cảnh hai người xưng huynh gọi đệ với nhau thôi là đã đủ sởn hết cả gai ốc lên rồi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 76: Hắc Trúc Họa Thủy Tự