Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Huyền Lục
Unknown
Chương 840: Đốn ngộ (1)
Vầng trăng lúc sáng lúc trầm, biểu hiện lúc đẹp lúc không, tựa giống như không làm chủ được bản thân mình. Khương Hy mặc niệm Nguyệt Tự Thư trong đầu, hàng loạt văn tự ngay lập tức hiện ra mà bao phủ lấy cơ thể hắn. Từng văn tự trôi nổi trong không trung mượn ánh sáng lập loè từ mặt trăng để thắp sáng bản thân mình, đại biểu cho triết lý của mặt trăng trong Nguyệt Tự Thư.
Nếu dựa theo thuyết Đạo Môn, mặt trăng là thái âm, mặt trời là thái dương, là lưỡng cực trời sinh. Mặt trời có thể thắp sáng bản thân, mang dương khí tràn ngập vào thế giới, mặt trăng cũng vậy, mượn ánh sáng của nó mà lan tỏa âm khí vào màn đêm. Bất quá theo điển tích Nho Môn ghi lại cùng triết lý tu hành của Nguyệt Tự Thư, mặt trăng không thể tự chiếu sáng, bản thân nó là một sự tồn tại phụ thuộc vào mặt trời. Mặt trăng chiếu sáng được là nhờ vào ánh phản chiếu của mặt trời. Bản thân nó chính là hình chiếu.
Mặt trăng của Khương Hy trong D·ụ·c Giới từ trước đến nay đều không phát sáng được, lực lượng chiếu sáng của nó từ đó đến giờ đều là nhờ vào hồng quang của D·ụ·c Giới mà lan tỏa. Hắn vốn không nhận ra chuyện này, cho đến khi bản thân bắt đầu tham ngộ Nguyệt Tự Thư. Đồng dạng, các môn chiến kỹ của hắn cũng thế. Mỗi lần hắn sử dụng thì kiểu gì, hư ảnh mặt trăng của nó sẽ mượn một bên nào đó để phản chiếu lại hào quang. Động thái cực kỳ nhỏ nhặt nhưng đến người tu luyện nó là hắn mà còn không mảy may nhận ra.
Nhưng bây giờ đã khác, hắn đã nhìn ra ‘vấn đề’ của mình, tự nhiên sẽ không để nó tồn tại mãi mãi được. Nhờ vào ngộ ra chân lý của mặt trăng, hắn lập tức vận công lên mà thay đổi lộ tuyến ra chiêu của chính mình. Mặc dù nhìn từ bên ngoài, cơ thể của hắn vẫn bất động như cũ, mặt trăng của D·ụ·c Giới ở trên tay vẫn tồn tại như không có chuyện gì, nhưng đâu đó sâu trong linh hồn, bản thân hắn đang bắt đầu diễn kỹ lại Thiên Nguyệt Thoái Phá cùng Thiên Nguyệt Cửu Trảm.