Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Huyền Lục
Unknown
Chương 949: Đại La Giác Mộng
D·ụ·c Giới lan toả hết đại điện, không nơi nào không tồn tại quang mang của bạch kim song quang. Khí cơ tản ra của nó cũng đặc thù một cách khó hình dung. Dạ Ma Thất Tôn sống qua nhiều tuế nguyệt nhưng đây là lần đầu cảm nhận được loại khí cơ khó lường này, sắc mặt không khỏi hiếu kỳ.
“Vậy ra đây là d·ụ·c vọng sao?” Trường Tôn Giả cảm nhận được một cỗ bất an ẩn giấu trong lòng mình, ánh mắt không khỏi rung động một hồi, “Thú vị đấy!”. Phải biết, tuổi của lão gấp mười lần hắn nhưng đây cũng là lần đầu lão cảm nhận được cái gì gọi là ‘d·ụ·c vọng hiện hữu’. Nó đáng sợ hơn những gì lão tưởng, nhưng đồng thời cũng thú vị không kém.
“Phiền chư vị lão tổ thả lỏng tâm thần mình một chút” Khương Hy nhẹ giọng bảo.
“Tiểu tử ngươi sẽ không nhân cơ hội này ảnh hưởng đạo tâm của mấy lão già này chứ?” Đoạn Tôn Giả bật cười ha hả, thanh âm vang vọng như chuông ngân, làm đầu óc Khương Hy muốn rung theo.