Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 20: Làm việc thiện.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20: Làm việc thiện.


Một thanh âm đầy sát khí bất chợt vang lên từ phía sau con hẻm, tín đồ áo trắng trên tay có một vết răng in đậm cầm kiếm đứng sờ sờ ngay tại đó nhìn chằm chằm ba vị tráng hán.

- Tốt, vậy thì trở về đi. Ngày mai đứng trước thông đạo đi vào Thần Đường chờ ta.

- Đừng nghi ngờ về luật lệ của giáo phái, ta từng chứng kiến một người sống sờ sờ bị thứ luật lệ làm cho c·hết tươi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cái tên Phương Ngữ đây là phân biệt đối xử, Nhâm Huyền mắng thầm trong lòng một câu.

- Ngứa mắt..

Vị áo vàng còn lại đi đến, vươn tay như muốn tháo đi chiếc mũ của Lý Tư Kiệt.

- Chậc.. Cứ thế mà rời đi sao?

- Đi theo ta, cũng sắp đến rồi.

Lý Tư Kiệt chắp tay cảm tạ, miệng đáp:

Nhâm Huyền dẫn Lý Tư Kiệt khoảng hai phút đã đến trước Nhiệm Vụ Điện dán đầy áp phích bên trên bảng lớn.

- Hiểu là một chuyện, có can đảm thay đổi không lại là chuyện khác.

- Phương đại nhân đã hướng dẫn ta, không phiền Mặc huynh, Tư Kiệt đi trước một bước.

Ba tráng háng nhìn nhau gật đầu âm thầm xác nhận, một vị áo đỏ bước lên trực tiếp đấm vào mặt Lý Tư Kiệt làm hắn không rõ lập tức ngã nhào.

Phút Lý Tư Kiệt ngạc nhiên xoay người lại, Nhâm Huyền đã lẩn vào dòng người tấp nập kia biến mất vô thanh vô tức.

Đến khi Lý Tư Kiệt xoay người rời đi một khoảng, Nhâm Huyền phía sau ý vị thâm trường nói:

- Ta.. không muốn phải yếu đuối, ta không muốn giao phó mạng sống trong tay kẻ khác.

Vết thương không đâm vào điểm chí mạng, Lý Tư Kiệt chập chững đứng dậy sau một khắc liền rời khỏi hẻm tối.

- Đừng khách sáo, cái kia.. ngươi biết đường ra sao?

- Làm bảo tiêu cho thương nhân đi qua Tử Thần Sâm Lâm, 60 điểm.

Nhìn lại áp phích nhiệm vụ để xác nhận đặc điểm, Lý Tư Kiệt từng bước tiếp cận mèo con say giấc.

Lý Tư Kiệt trầm giọng nói:

Nhiệm vụ này cơ bản là dành cho phàm nhân muốn nhập môn hoàn toàn vào giáo hội, nên phần thưởng dĩ nhiên rẻ bèo.

- Ta gọi Lý.. Tư Kiệt. Quả thật có nhiều điều còn chưa rõ.

Nhâm Huyền vỗ lên vai Lý Tư Kiệt nói:

- Mặc sư huynh, ta hiểu rõ.

Ba tên mặc áo khoác khác màu cười hề hề nhận lấy kim tệ, khách khí vài câu liền rời đi.

- Thứ cho ta hỏi, nếu ta cứ ung dung mãi một chỗ không làm thì có sao không?

- Đa tạ đại nhân, được làm việc với ngài là phúc phận của bọn ta.

- Ồ? Cũng biết chống trả sao? Ngươi quả thực là không biết chút gì nhỉ?

- May mắn có "Dạ" dẫn đường chỉ bảo nên ngươi mới có thể nhặt được cái mạng nhỏ đó về, ba tên này nổi tiếng là lưu manh c·ướp giật trong Vương Đô.

- Linh tinh, hắn là trộm mèo, đáng đánh! Mèo này là của Hằng quả phụ! Trượng phu đã rời người ta, giờ hắn cũng muốn c·ướp cả mèo!

Nhâm Huyền bàn giao lại chút ít, nhàn nhạt quay người rời đi, giấu mình sau đợt gió tuyết lạnh lẽo.

Vị trí mèo lạc hay lui tới cũng đã được ghi sẵn bên trong, Lý Tư Kiệt đơn thuần chỉ cần kiểm tra vài chỗ để xác nhận.

Áo xanh không hài lòng, lại rút rựa đâm mạnh xuống bàn tay ghim vào đất cảnh cáo.

- Có, có, ta bằng lòng! Kính xin Mặc sư huynh tùy ý chỉ bảo sai dạy!

- Lảm nhảm thật nhiều.

- Ngươi hẳn là được Phương đại nhân bảo không được công khai thân phận rồi chứ? Luật lệ không chỉ có thế, tấm lệnh bài ngươi sở hữu trong tay có khả năng tích một thứ gọi là "điểm cống hiến" dùng điểm đó có thể quy đổi ra các loại bảo vật khác nhau.

- Dừng lại rời đi hoặc ta sẽ xem như chưa từng có gì xảy ra.

- Vậy muốn có điểm thì phải làm thế nào? (đọc tại Qidian-VP.com)

Rũ mắt rời khỏi những thứ đáng sợ ấy, tay hắn chỉ lên trên áp phích tìm mèo lạc với một điểm cống hiến, Nhâm Huyền nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

Ở một bên, Nhâm Huyền khoái trá cười thầm, con mẹ nó, trang bức xong rời đi bí ẩn như cao nhân thật sảng khoái.

Theo thường lệ, tấm áp phích căn bản đã có sẵn biết bao đặc điểm và chi tiết của nhiệm vụ.

Chương 20: Làm việc thiện.

Người áo vàng gian xảo cười, nhanh tay vươn ra chạm lấy mũ che mặt dùng ít lực định kéo lên.

- Ta bảo với ngươi thế nào? Để lột mũ, ngươi sẽ c·hết.

Nhâm Huyền híp mắt cười đáp:

Tiếng vỗ tay sau lưng làm mèo con hoảng hồn tỉnh giấc, réo lên một tiếng rồi phóng đi với cơ thể nhanh nhẹn vốn có.

Lý Tư Kiệt mơ hồ nhìn lên, cảm nhận cơn đau từ bên má phải truyền tới, hắn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Đi tới điểm cuối cùng, Lý Tư Kiệt phủi mồ hôi trán nhìn mèo con đang nằm ngủ trong góc hẻm tối.

Điểm đầu tiên là ở rìa thành, xác nhận không có gì.

Lý Tư Kiệt rơi vào sợ hãi, nỗi bất lực và tự trách chảy lên đại não khiến hắn sinh ra cảm giác chán ghét bản thân.

- Làm tốt lắm, ngày mai lại gọi các ngươi đến.

- Điểm dùng để đổi chỗ ở, có điều Phương đại nhân hẳn không phổ biến cho ngươi thứ này. Mỗi tháng phải duy trì ít nhất 3 điểm để khấu trừ tiền phòng, nếu không sẽ bị chuyển đi qua một nơi không khác gì địa ngục.

Cuộc trò chuyện to nhỏ toàn bộ đều rơi vào tai Lý Tư Kiệt, thanh âm kia cực kì quen thuộc, hắn nghĩ ngợi một chút liền nhớ đến sáng nay có gặp gỡ qua người tên là Mặc.

- M-Mặc sư huynh, cứu ta!

Nhâm Huyền nhàn nhã đi lướt ngang qua ba vị côn đồ, ánh mắt hướng tới Lý Tư Kiệt nhẹ nhàng mỉm cười:

- Ngươi, có bằng lòng đi theo ta nghịch thiên cải mệnh hay không? (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhâm Huyền đứng giữa trời tuyết, ngửa đầu lên thở ra khói lạnh:

Đánh mắt ra sau lườm lũ côn đồ, Nhâm Huyền lạnh giọng quát:

Ba người được lệnh lập tức cong mông chạy ra khỏi con hẻm sầm uất đầy tuyết.

- Đa tạ tha mạng!

Trải nghiệm qua khoảnh khắc sinh tử, dưới đáy quần hắn đã ướt một mảng.

- Mặc sư huynh đừng nói nữa, Lý Tư Kiệt ta đã quyết tâm!

- Ồ, ngươi còn gọi cả bạn đồng hành tới?

- Tinh thần tốt lắm, con đường này đòi hỏi sự kiên nhẫn và lòng dũng mãnh đương đầu với tử thần, ngươi có dám? Quá trình nghịch thiên cải mệnh hiển nhiên không dễ dàng, đau đớn sẽ còn dâng lên gấp bội lần hơn những v·ết t·hương ngươi đang mang trong người.

Clap clap..

Điểm thứ hai, điểm thứ ba vẫn không có gì ở đó.

Nhớ đến lời răn của Nhâm Huyền, Lý Tư Kiệt hất tay vị áo vàng, ánh mắt đã treo lên nỗi sợ hãi bất lực:

...........

- Sắp xếp căn bản đều xong, ngày mai sẽ biết được nhiều thứ.

Nhâm Huyền gật đầu mỉm cười đối lễ:

Lý Tư Kiệt tức giận nhìn ra sau, trước mắt hắn là ba người cao to lực lưỡng mặc ba màu áo khoác khác nhau đang cầm dao rựa đứng chặn lối ra duy nhất khỏi con hẻm.

- Aiz.. ta bảo rồi. Yếu kém, thấp hèn, không có chỗ đứng trong một thế giới lấy mạnh h·iếp yếu như vậy. Ông trời luôn không cho không ai một cái gì cả, nên nếu muốn ta cứu ngươi, cũng không phải không thể.

Rõ ràng là tìm đường c·hết mới dám nhận mấy thứ này lúc loạn lạc, linh khí dồi dào hẳn kích thích sự phát triển của những loài sinh vật này tới mức cực đại, cũng như bản tính hung tàn của chúng.

Bảng lớn dường như đã được cập nhật, vài kiện áp phích to lớn với điểm số trên trời, mặc nhiên chẳng ai dám rớ vào.

- Vậy thì vừa đi vừa nói.

- Đành phải từ biệt ở đây, Mặc huynh, đa tạ đã chỉ giáo.

- Dẹp loạn Hải Mã biến dị trong Hồ Bạch Nhật, 40 điểm.

Giáo đồ hơi bỡ ngỡ nhưng vẫn lễ phép đáp:

Lý Tư Kiệt nghe xong, hai chữ "yếu đuối" vang vẳng trong tai hắn mãi, bèn cắn răng:

- Có làm mới có ăn, nhìn ngươi hẳn là phàm nhân nhỉ? Làm cái này đầu tiên đi.

Lý Tư Kiệt nhẹ dạ gật đầu sợ hãi, xé lấy tấm áp phích trên bảng nhận nhiệm vụ đầu tiên của hắn.

- ....

- Ấy, đại ca, huynh cũng mạnh tay quá rồi.. để xem sau lớp mũ này, rốt cuộc là ai đang làm chuyện xấu?

- N-ngươi tránh ra!! Đừng.. đừng đến đây..

Ở nơi cách đó không xa, Nhâm Huyền giao cho ba người lạ mặt hơn 200 kim tệ:

- Ta nghĩ các vị đại gia đây có hiểu lầm.. AAAA!!!

- Làm phàm nhân vui không? Ta có thể giúp ngươi thành tiên.

- Ta trước cũng có ý định như ngươi. Đáng tiếc là không được, vào đây hẳn hoàn cảnh của ngươi cũng chẳng tốt lành gì.

- Các ngươi muốn làm gì!?

Ánh mắt Lý Tư Kiệt dần trở nên cương nghị:

- A? Mặc sư huynh chỉ giáo.

- Đại ca, người này không thể trêu vào, là tiên nhân.

Ta rõ ràng chỉ đi bắt mèo? Sao bây giờ lại thành trộm mèo rồi?

- Trước tiên là ngươi thất bại trong nhiệm vụ đầu tiên, cũng không thể trách được, ngươi xui xẻo, quan trọng nhất, ngươi yếu đuối như vậy thì làm sao có khả năng cống hiến cho "Dạ"?

- Còn không mau cút? (đọc tại Qidian-VP.com)

Một vị tráng hán áo xanh lại bước tới thẳng thừng đâm rựa xuống tay Lý Tư Kiệt làm hắn đau điếng thấu trời.

- Mèo tam thể, có màu đen ở mông, chính là nó rồi.

- Đúng, lần này buộc phải nhịn để giữ mạng, lần sau gặp tiểu tử này lại tiếp tục bắt nạt hắn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20: Làm việc thiện.