Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 10: Họa phù 1

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: Họa phù 1


- Kiến thức của ta như một dòng nước, nó cần được chia sẻ, cần được liên kết với muôn nơi. Nó sẽ mang lại hy vọng cho vùng đất nó đi qua, tẩy đi những thứ dơ bẩn, lạc hậu. Ta muốn tạo ra thêm thật nhiều dòng nước như vậy. Và rồi những dòng nước ấy sẽ tập hợp lại thành sông, trăm sông cùng đổ về biển lớn. Nếu ta cứ khư khư giữ dòng nước này lại cho riêng mình, thì nó chả khác vào vũng nước đọng cả, từ từ khô cạn và bốc mùi h·ôi t·hối.

- Ngươi sao cái gì cũng biết vậy? Người tinh thông nhiều lĩnh vuv75 như ngươi quả là rất hiếm đấy!

Thấy Trần Cảnh quá tập trung, nàng cũng biết ý mà chỉ im lặng chờ đợi. Trận sư hay đan sư có yêu cầu rất cao về sự tập trung và sự tỉ mỉ, nếu nàng bây giờ vì tò mò mà làm phiền thì đối phương có thể bị khí huyết công tâm, c·hết ngay tức khắc.

Trần Cảnh thấy hai người có vẻ đề phòng thì liền bịa chuyện như vậy chứ thực ra nhà ông hắn chả có cuốn sách nào cả. Đạo lý trên là cốt lõi của sự phát khoa học ở Địa Cầu. Và ngạc nhiên là nó có hiệu quả, ánh mặt hai người nhìn Trần Cảnh hình như có cảm tình hơn trước một chút.

Trần Cảnh lúc này đau đến phát khóc, anh có cảm giác tay mình bị bóp đến gãy xương thì vội nói:

- Đao pháp tinh diệu, điêu khắc tinh diệu, trận pháp tinh diệu, y thuật tinh diệu… Quang lão à, ngươi nói xem tên này có phải quá hoàn hảo rồi không? Dù người kia có là một trong ngũ kiệt truyền kỳ đi nữa thì không thể đào tạo ra một đồ đệ hoàn hoàn mọi mặt đến mức này được.

- A, a,… Hừ ừ… ừ…

- Phù cuối cùng cũng xong!

Nữ vương thành chủ vừa rung đuôi vừa gõ gõ vào mặt kính, Quang lão ở bên kia cũng chỉ biết lắc đầu mà đáp lạ: (đọc tại Qidian-VP.com)

Kỹ thuật hái đào của Trần Cảnh rất tốt khiến Cửu Nhi không hịn được mà rên lên khe khẽ. Trần Cảnh được nước làm tới anh cúi xuống chỗ vai và cổ Cửu Nhi sau đó hít một hơi thật sâu rồi cạ cạ mặt mình vào đấy.

- Đá ở đây có chất ngọc, tuy không tinh thuần nhưng cũng tạm dùng được!

“ Xì xì…” Chưa tới năm phút mà nhiệt độ trong nồi đã là một trăm hai mốt độ C, áp suất là một phẩy năm AT. Hơi nước thông qu van khí xì ra tạo thành một màn sương trắng. Trần Cảnh ưng ý gật đầu rồi quay trở lại đống đá vụn thừa ra kia và bắt đầu tạo chén bát. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần Cảnh vừa trút khoai cùng rau của vào nồi vừa càu nhàu khó chịu. Sau khi nêm nếm vừa ăn, Trần Cảnh đóng nắp nồi lại và ngồi đợi. Phù văn trên nồi được ánh mặt trời chiếu vào bắt đầu sáng rực lên, lửa xung quanh cũng bắt đầu hóa thành từng xoáy ốc nhỏ và bị cái nồi hấp thụ.

- Tiếc là không có nhẫn trữ vật đủ tốt, cái nhẫn của tên tặc kia chỉ là hàng phế phẩm, không bảo quản thực phẩm được nên lấy ra thì đã hỏng một nửa. Sau này cần làm một cái nhẫn trữ vật khác chuyên cho việc này mới được.

- Ngươi muốn ở trên cũng không phải là không được. Nhưng ta muốn biết tại sao ngươi lại dễ dàng dạy nó cho bọn ta như vậy?

Trần Cảnh gọi Vong Xuyên lại và đặt vào tay Cửu Nhi. Lúc này nàng mới chịu buông tay Trần Cảnh. Trần Cảnh ăn đào quan hơi, tay không nhịn được mà lại tiếp tục mân mê, nắn bóp. Anh vừa làm vừa giải thích:

- Ông của sủng vật không phải người thường, thứ hắn nói là đạo lý của Thánh Nhân. Ta nhớ không lầm thì trong cổ thư hoàng thất, Thần Nông khi dạy bảo chúng sinh cũng từng nói đạo lý giống như hắn vậy.

Chương 10: Họa phù 1 (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần Cảnh vỗ vỗ vào viên đá màu trắng sữa tỏ vẻ khá hài lòng, Cửu Nhi lúc này mới tiến lên, nàng ngồi hẳn vào lòng Trần Cảnh mà hỏi:

Cửu Nhi thấy Trần Cảnh dễ dàng đồng ý như vậy thì sững người. Chiêu thức vừa nãy độ tinh diệu đã đạt đến hoàn mỹ, có thể xem là công pháp cực phẩm. Vậy mà nói dạy là dạy ngay được. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần Cảnh hết lên trong vui sướng rồi buông tay, thả rơi Vong Xuyên xuống đất. Anh hình như không để ý tới Cửu Nhi đang ngồi chầu chực ở đó mà vội đặt cái nồi vào đống lửa, sau đó đổ nước và thêm củi vào. (đọc tại Qidian-VP.com)

Miêu Nhị ở bên nghe Trần Cảnh nói vậy thì liền hỏi luôn:

- Cửu tiểu thư mềm thật đấy! Tay ta như bị hút chặt vào đây rồi…

Miêu Nhị và Cửu Nhi nghe vậy thì liền ngớ người. Trần Cảnh nói hoàn toàn có lý, ví dụ đưa ra rất dễ hiểu nhưng ý cảnh trong đó thì lại rất sâu xa. Đây không phải là thứ người thường có thể nghĩ tới được.

Cửu Nhi truyền âm bí mật cho Miêu Nhị, hai người nhìn nhau rồi gật đầu. Trong lòng họ nổi lên những toan tính gì thì không ai biết được.

Trần Cảnh vừa đục đẽo một cái nồi đá vừa ung dung trả lời:

- Tên đào tặc này, ăn đã rồi thì mau trả lời vấn đề chính cho ta. Nếu không cái tay hái trộm này cũng không cần giữ nữa!

Trần Cảnh lấy trong giỏ ra một đống củ khoai và rau rồi ra mép nước mà rửa sạch, sau đó anh quay về nhặt lấy phi kiếm Vong Xuyên và dùng nó để gọt vỏ, thái lát… Những người đang xem cảnh này thấy thế thì lòng chua xót vạn phần.

Trần Cảnh thấy thức ăn tự nhiên đưa tới tận miệng thì cũng không ngại mà nuốt lấy, anh buông thanh phi kiếm ra, để nó tự khắc đá còn hai tay anh chộp lấy hai trái đào tiên căng mọng mà xoa xoa, nắn nắn.

Cửu Nhi cũng không phải dạng vừa, nàng lấy đuôi quấn chặt hông của Trần Cảnh lại, sau đó đưa hai tay nắm lấy bàn tay đang trộm đào của mình mà xiết chặt.

Cuối cùng thì Trần Cảnh cũng làm xong một cái nồi đá lớn, trên đó có khắc một trận văn dẫn hỏa, một trận văn tụ nhiệt, một trận văn cường hóa. Anh cũng làm cho nó một cái nắp có van và khắc trận văn điều áp. Một cái nồi áp suất siêu tốc cứ vậy ra đời.

- Lúc còn bé ta đã đọc rất nhiều sách nhưng thông tin quá tạp, sau này ta phát hiện phù văn hỏa có hai mươi sáu ký tự cơ bản. Mọi phù văn hỏa phức tạp khác đều là tổ hợp của chúng. Tương tự như vậy thì thủy có hai mươi ba cái, lôi có năm mươi bảy cái. Thổ là nhiều nhất, ba trăm mười sáu cái… Vậy nên chỉ cần nhớ rõ chúng cùng cách mà chúng kết hợp thì có thể hiểu được khoảng chín mươi phần trăm Chân Linh ngôn cùng hệ thống phù văn rồi.

- Chuyện này lão thần không biết và cũng không dám đoán bừa. Nhưng thần nghĩ rất nhanh chúng sẽ biết được câu trả lời, với đôi mắt sắc sảo cùng tính tò mò của vị tiểu thư kia, sớm hay muộn cũng sẽ bắt hắn phải trả lời mà thôi.

- Từ từ đã nào! Còn chưa ăn xong mà… Có điều tiểu thư hiểu lầm rồi, ta không hề giỏi như tiểu thư nghĩ. Tiểu thư nhìn xem!

Nữ vương thành chủ cảm thấy quang lão nói có lý liền lắc nhẹ cái tai vài lần. Quang lão quả thực có mắt nhìn người rất chuẩn, Cửu Nhi quả thật không nhịn được nữa mà chạy lại quan sát Trần Cảnh khắc phú văn lên cái nồi.

Phi kiếm trong tay Trần Cảnh ước tính đáng giá bằng cả một tòa thành cấp ba, vậy mà anh lại dùng nó không khác gì cái đục đá cùng dao làm bếp. Điều này khiến ai nhìn cũng tức muốn thổ huyết.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: Họa phù 1