Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 5: Gặp lại cố nhân 3

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 5: Gặp lại cố nhân 3


Trần Cảnh vứt luôn cái hộp xuống đất cùng cái nhẫn trữ vật rỗng tuếch.

“Keng!” một âm thanh chát chúa vang lên. Trần Cảnh đã đỡ được nhát đao hiểm này. Thanh Hoàng Tuyền đang lơ lửng cũng cùng lúc cắm phập vào giữa hai chân nàng ta, xuyên xuống dưới gầm giường. Một dòng máu màu đỏ từ đó trào ra cùng một tiếng la lớn:

Nàng ta bắt ấn hành lễ rồi trao lại kiếm cho Trần Cảnh, anh búng một cái, toàn bộ máu thịt dính trên kiếm bị hấp thụ sạch sẽ. Sau đó Trần Cảnh nói:

Trần Cảnh chưa nói hết thì nàng ta cứ hét lên mãi. Anh lúc này bước cạnh giường ngắm nhịn thân thể nàng ta một cách say đắm thì “Vút” Một thanh đao sáng loáng từ dưới gầm giường chém thẳng vào chân của Trần Cảnh.

Quang lão núp ở một nơi nào đó quan sát cảnh tượng trước mặt thì liền có nhiêu suy nghĩ khó nói. Ông phất tay một cái, những tên bỏ chạy kia lập tức bị một cái gì đó đập bẹp, hóa thành một bãi bầy nhầy máu thịt tanh hôi. Tất cả không một ai sống sót, bọn chúng hầu chư c·hết ngay lập tức trong sự im lặng đến đáng sợ của vùng đầm lầy này.

Trần Cảnh thở dài, anh không có ý đuổi theo bọn chúng, quá phí tinh lực. Hiện tại anh đã dùng hết chín phần linh khí mà cơ thể người phàm có thể sử dụng rồi, nếu tăng thêm nữa, cơ thể này chắc chắn sẽ tới giới hạn và sụp đổ.

- Kiệm lời nhỉ? nếu không có mục tiêu vậy thì đi theo ta đi. Khi nào thấy chán thì tách ra cũng được

Người này vậy mà không quấn chăn hay xấu hổ che đi các phần n·hạy c·ảm như các nữ tử bình thường nên làm mà cứ để vậy rồi bước ra sau Trần Cảnh. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Đa tạ!

Chương 5: Gặp lại cố nhân 3

Hang này khá nông, cuối hang là một căn phòng nhó được đục từ đá nguyên khối. Trần Cảnh dùng Vong Xuyên chém nát cánh cửa như chém một khối đậu hũ. Khi bước vào Trần Cảnh lập tức nhìn thấy một nữ tử Cửu Vĩ lông màu xám được trói cứng trên giường trong tình trạng k·hỏa t·hân.

Trần Cảnh dùng kiếm cắt dây trói sau đó rút sạch các mảnh đất đá ghim vào cơ thể nàng ta rồi dùng Thiên Ti khâu lại. Sau khi sơ cứu thành công, anh nhét một ít nhân sâm hạ phẩm vào miệng nàng ta rồi để nàng nằm đó mà bước vào trong hang.

Nàng cáo này nghe vậy thì cũng chỉ gật đầu, sau đó liền bám theo đuôi Trần Cảnh.

Nàng ta nghe vậy thì lắc lắc đầu, Trần Cảnh cũng không lạ. Chắc là do bị sốc quá nên hiện tại trầm cảm.

- Ài, lỗi của ta!

- Vị trí đâm rất chuẩn xác! Giờ ngươi đừng mơ mà cử động.

- Đồ của ngươi ta sẽ tự lấy sau khi ngươi c·hết! Tặng ta mỹ nữ ư? Ngươi biết Đào Đô lấy nữ vi tôn, tất cả hành động nô dịch nữ tử nếu bị phát hiện đều bị xử c·hết! Ngươi muốn mượn đao g·iết người à?

- Gặp phải cường giả, rút lui! Mau rút lui!

Trần Cảnh lúc này liền tỏa ra thần thức khủng bố, bao phủ năm trăm mét phạm vi xung quanh cái hang này. “Vút! Vút” Hai thanh phí kiếm được chủ gọi tên liền thức tỉnh, đồ đằng Đát Kỷ bắt đầu sáng lên, bọn chúng lập tức như có linh tính bắt đầu tung tăng “Bơi lội” như một con cá kiếm, đại sát tứ phương. Phàm là người nào bị nó đâm phải, linh hồn lập tức bị hấp thụ, thân xác hóa thành tro tàn trong chớp mắt, cái gì cũng không tồn tại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai thanh phi kiếm nghe Trần Cảnh gọi thì bắt đầu bay lại, quay xung quanh Trần Cảnh. Anh gõ nhẹ vào Hoàng Tuyền, nó lập tức phát ra ánh sáng màu vàng, hệt như một cái bóng đèn neon lớn nhưng lại mát lạnh chứ không hề nóng.

- Mọi chuyện ổn rồi, lũ mọi này đã bị g·iết… (đọc tại Qidian-VP.com)

- Cái ***! Tên biến thái!

Trần Cảnh chả thèm quan tâm lắm, anh vung kiếm cắt dây trói cho nữ nhân Cửu Vĩ này rồi ném cho cô ấy một cái chăn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Một giọng nói ồm ồm pha chút hoảng sợ từ bụi cây gần đó thốt lên, một cái bóng đen ừ đó lao ra và biến mất nhanh như chớp. Đám người t·ấn c·ông Trần Cảnh lúc này lập tức hoảng loạn, giẫm đạp lên nhau mà chạy trốn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần Cảnh thở dài và thốt lên, cô nương này vẫn còn thở nhưng phần mông trải dài xuống dưới chân không ngừng chảy máu. đây là vất tích do phát bắn đầu tiên gây ra, xác của tên thư sinh không thể chắn hết các mảnh văng sắc bén được.

- Cảm tạ!

- Vong Xuyên, Hoàng Tuyền quay lại đi!

Thấy Trần Cảnh đi tới thì nàng ta giãy dụa không ngừng, miệng ú ớ gì đó nhưng đã bị nhét giẻ, thành ra chả hiểu đang nói gì. Trần Cảnh thấy vậy thì nói:

Trần Cảnh nghĩ vậy thì bật cười, anh đá lật chiếc giường lên thì thấy một tên tráng hán, người vạm vỡ đang bị một thanh kiếm đâm xuyên qua xương cụt.

Cô nàng kia lúc này cũng đã trả thù xong, da thịt nõn nà nay đã dính bê bết máu tươi cùng thịt vụn. Nhìn vậy, Trần Cảnh lắc lắc đầu. Hiện tại anh cũng chẳng có quần áo dư cho nàng che thân nên cũng đành kệ.

Trần Cảnh để nó bay tà tà trên đầu để soi rõ xong quanh, anh bắt lấy Vong Xuyên rồi dùng Thiên Ti làm cán, sau đó mới từ từ tiến tới chỗ cô nương Miêu Tộc kia bị trói.

Trần Cảnh mở một cái hộp nhỏ có gắn phù văn ra thì thấy bên trong là một đống núm ti phụ nữ, chúng được giữ còn tươi nguyên, đủ mọi chủng loại nhưng nhiều nhất vẫn là của Nhân tộc.

- Ưm ưm…

- Bảy rương lớn chất đầy vàng bạc thô, ở Nhân tộc thiên hạ là một khoản tài phú không nhỏ nhưng ở đây nếu mang đi đổi Chân Linh xu chắc được tầm bảy trăm đồng là cùng. Cái hộp gì đây?

Trần Cảnh dùng chân đạp lên mặt tên này rồi di di. Hắn hẳn là Trại trưởng thật sự đi, tên thư sinh kia có thể là trại phó học quân sư. Trại trưởng thì phải xài hàng tốt, không phải thì xài hàng thường. Tên thư sinh kia phải ở ngoài chơi chung với lính lác, chứng tỏ là hắn không có phúc hưởng Cửu Vĩ nữ nhân rồi.

- Hắn là của cô!

- A! Khốn nạn! Đau quá! Đau quá!…

- Giờ cô được tự do, bạn cô đang ở ngoài cửa hang. Cô có dự định gì không? Về nhà chứ?

“Giọng nói này, quen thật!”

- Đại nhân, tha mạng! Tha cho tiểu nhân một con đường sống, ngài muốn gì ta đều cho ngài hết, mỹ nữ! Phải ta có rất nhiều mỹ…

“Bốp, bốp, bốp” Trần Cảnh không để hắn nói xong đã thẳng cẳng sút vào mồm hắn mấy cái liên hoàn, hơn một nửa hàm răng cùng đầu lưỡi của hắn theo đó mà văng ra ngoài.

Trần Cảnh vừa nói vừa đá vào mặt hắn. Sau một lúc anh bước tới vị nữ tử t·rần c·huồng kia. Trần Cảnh đưa kiếm cho nàng và nói:

Nữ tử kia cũng không chút do dự cầm lấy Vong Xuyên sau đó bước tới. Nàng điên cuồng bằm nhỏ tên đốn mạt trước mặt, cuối cùng sau khi hắn ta thành một bãi thịt vụn thì Trần Cảnh liền bước tới, anh nhặt lấy cái nhẫn trữ vật của hắn lên kiểm tra thì thấy trong đó chả có chút linh thạch nào, có vài rương vàng bạc nhưng về cơ bản thứ này vô dụng.

“Đúng là đệ tử của người đó có khác, thân thể phàm nhân nhưng hồn hải thì không yếu chút nào. Hai thanh phi kiếm này hẳn là người đó tặng đi, dù sao từ bé nó cũng đã gọi người ấy là ông nội rồi còn gì…”

Trấn Yêu thành giao dịch chủ yếu là Chân Linh xu, không có xu thì vàng bạc nhiều mấy cũng là nghèo. Vàng với bạc nếu để nguyên, không biến thành Chân Linh xu chỉ có giá trị giao dịch tại Nhân tộc thiên hạ mà thôi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 5: Gặp lại cố nhân 3