Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 11: Dạ tập, đám cướp, lá bài tẩy ?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11: Dạ tập, đám cướp, lá bài tẩy ?


【Phi Lôi Thần - Kunai】: người dùng sẽ được dịch chuyển đến địa điểm đánh dấu bằng kunai dù có ở bất cứ đâu và không thể bị ngăn cản bởi các tác động dưới thần thoại. Vật phẩm chỉ có thể dùng 1 lần.

Tên mắt chột trong lúc nguy cấp đành phải lấy cánh tay chặn trước người, nhưng tên này sức mạnh có vẻ không đủ.

“Quả nhiên giải quyết ngươi trước là đúng đắn.”

-------------------------------------------

“Người lãnh đạo của các ngươi bị ta hạ rồi, còn muốn tiếp tục sao ?”

Hai tên cầm đao thì ở một bên nhìn chằm chằm chờ cơ hội.

Bụi mù tan đi thì đám người cũng nhận ra tên mắt chột đã đo ván.

Và chỉ với 1 giây sử dụng【tâm nhãn】 ma lực của Leon lại bốc hơi ⅟₂₀.

Dù chỉ 1 giây, nhưng Leon đã thành công né tránh đòn tất sát.

Sử dụng ma pháp thì trệ không cũng ngay lập tực kết thúc, Leon theo quán tính rơi xuống.

Chỉ là có vẻ như đòn này không gây được bao nhiêu tổn thương cho hắn.

“Cái…”

Hoặc khi độ thuần thục của 1 ma pháp đạt đến mức nhất định thì cũng sẽ làm được đến mức độ tương tự [vô niệm].

Chỉ một đòn đã khiến tên chột vẻ mặt nhăn nhó, còn hai cánh tay vừa đỡ đòn của Leon đang không ngừng run run.

Giờ có thể chiến đấu chỉ còn lại tên thủ lĩnh cùng hộ vệ của hắn mà thôi.

Ba tên còn lại nhìn nhau, tên pháp sư nói nói gì đó rồi cả 3 cùng vứt v·ũ k·hí và giơ tay đầu hàng.

Chủ yếu là do anh mắt của tên này làm Leon thấy không thoải mái.

“Ha ha, tuổi trẻ tài cao, có vẻ hôm nay chúng ta đá phải tấm sắt rồi.”

“Nhưng đó là nếu ta không còn lá bài tẩy nào.”

Giống như đang đâm vào không khí vậy.

Dù sao sức mạnh từ kiếp trước cũng dang trở về mà.

Lúc này đám người khả nghi đã tiến lại gần phạm vi của Leon.

Chỉ nghe hắn hét lên liền biết đau cỡ nào.

Chưa dứt câu hắn liền ngất xỉu.

Hắn nở 1 nụ cười khó coi với Leon:

Leon dự định ngày mai sẽ tìm ngôi làng gần nhất tiếp tế một ít vật tư sau đó xuất phát đi tới chặng 2 của cuộc hành trình - 【Hang Orc】.

Sau khi dùng kunai đánh dấu, ma lực của người dùng sẽ được liên kết với nó bằng 1 kết nối vô hình và chỉ cần động ý nghĩ liền có thể trở về vị trí đánh dấu.

“Ầm”

Rất thuận tiện.

Theo Logic thì bọn c·ướp hẳn cũng sẽ xây dựng hang ổ ở gần để tiện cho việc c·ướp b·óc.

Lũ đàn em nào biết tính toán của tên thủ lĩnh, chúng chỉ nghe lệnh rồi cứ thế mà xông lên.

“Xong 1 tên.”

“Ha ha, có vẻ như ngươi đã cùng đường rồi nhỉ ? Còn phách lối nữa sao oắt con ! Giờ ngươi có quỳ xuống cầu xin tha thứ ta cũng không buông tha đâu.”

Tuyệt đẹp, nhưng cũng là tuyệt sát.

Hắn nghe được cuộc đàm thoại của bọn chúng.

“Ri-Ricardo…”

Chỉ lo đối đầu với hai tên này không để ý thời gian.

Nắm được [vô niệm] thì kể cả chú ngữ cấp 6 đi chăng nữa cũng sẽ không mất quá 30 giây.

“Làm sao có thể !!!”

Hắn lại một lần nữa dùng [ hỏa trảm ].

Tên mắt chột cầm dao mạnh hơn 1 chút – level 25.

Người đàn ông có giọng trầm đục ra lệnh, có vẻ hắn ta là đại ca của đám người này.

Ngựa-kun vẫn đang lười biến nằm nghỉ ngơi, có vẻ như việc chủ nhân m·ất t·ích chẳng thể khiến nó để tâm.

Hắn không khỏi giật mình.

Tên pháp sư bây giờ cũng hai chân run rẩy, có vẻ đòn ma pháp cấp 4 hồi nãy đã rút gần hết ma lực của hắn.

Người có giọng hèn mọn hình như khá rụt rè.

“Tất cả tránh ra ! Ma pháp cấp 4 – Ngọn giáo băng.”

“Ra là thằng nhóc ngươi giả bộ ngủ à. Tính cảnh giác không tệ, đáng tiếc lại không biết sớm chạy trốn.”

Tên còn lại cũng sùi bọt mét ngất đi.

“C·hết tiệt ! Ta liều với ngươi !”

Gần đến cuối ngày cuối cùng Leon cũng đã ra khỏi khu rừng sương mù.

“Đáng tiếc đã muộn.”

Hai tên cầm thương cùng cầm song đao đều có cấp độ 22-23, pháp sư thì chỉ mới level 20, 2 tên cầm nỏ còn thấp hơn, chỉ mới level 19.

“Đồ ngu ! Chúng ta bên này có 10 người, mỗi người còn đều là cấp 20 trở lên. Dù không có chúc phúc thần thánh đi nữa thì số lượng này cũng đã đủ xử lý 1 mạo hiểm giả bình thường rồi.”

Tuy chỉ là ma pháp cấp 3 nhưng nên nhớ Leon là ai.

“Bắt được ngươi rồi !”

Hai tên đi trước cầm theo trường thương, hai tên to con ở bên cánh trái cùng cánh phải mang theo mang theo song đao múa may quay cuồng.

Hai trên cầm thương không ngờ được hắn có chiêu này nên mất thăng bằng nghiêng trái ngã phải.

Sau khi dùng 【Ảnh phân thân】thì chính là lập tức dùng 【Vô ảnh】để ẩn núp, hoàn thành lấy giả đổi thật.

Nếu dùng vật phẩm đẳng cấp sử thi ngay từ đầu thì sẽ chẳng còn gì để làm mất.

Ngay lúc này thì “Leon” ở trước mặt bọn chúng trở nên dập dờn rồi biến mất.

Hai tên tuy không biết Leon muốn làm gì nhưng chúng cũng không để tâm lập tức đâm mũi thương vào người hắn.

Leon lập tức hơi nghiêng người tránh né.

“Khục”

Hơn nữa vừa nãy trong lúc đối thoại Leon cũng đã xem lướt qua thông tin của bọn chúng.

Không thể tiếp tục nhắm mắt giả bộ ngủ nữa, Leon đành đứng dậy.

“Xui xẻo.”

Bị bao vây bởi vô số “cánh hoa anh đào” Leon nhìn lại mấy tên còn sót lại rồi bình tĩnh nói:

Hộ vệ Ricardo thì phản xạ chậm hơn 1 nhịp nên ăn trọn phát lôi cầu.

Sau khoảng 3 giây, cuối cùng v·a c·hạm từ nguồn năng lượng đã tạo ra 1 v·ụ n·ổ.

Không nói nhiều, Leon dùng chân phải làm trục rồi đá cho hắn 1 cái thật mạnh vào bụng.

“Các ngươi đem ngựa dẫn đi, còn tên nhóc này trói lại cho ta. Tuy không đẹp xuất sắc nhưng cũng coi như dễ nhìn, hẳn sẽ có người chịu ra giá cao.”

Theo thói quen nở nụ cười có đôi chút kinh dị, Leon nhìn qua tên còn lại.

Hai tên cầm thương cũng nhân cơ hội t·ấn c·ông, tiếp tục là đòn đâm trực diện.

Tên thủ lĩnh còn chưa kịp ngạc nhiên đã bị hỏa đ·ạ·n bắn cho tê người.

“Không tốt, hết thời gian rồi.”

Kế bên tên thủ lĩnh còn đứng 1 tên to tướng khác, hắn không t·ấn c·ông mà chỉ đứng khoanh tay như 1 hộ vệ.

“Đến hay lắm.”

“Nguyên tố băng hãy tạo thành hộ thuẫn – Băng thuẫn.”

Bây giờ muốn dùng lại cũng không thể vì ma lực của Leon đã không còn đủ nữa.

Tên này vậy mà còn biết dùng phép tẩm độc.

“Muốn c·hết !”

Hắn không thể làm gì khác ngoài ôm đầu chống chịu.

【Ngọn giáo băng】: Dùng mũi giáo băng khổng lồ t·ấn c·ông kẻ địch. Kỹ năng nhất định trúng đích.

Bằng một cú đấm cực mạnh vào bụng, tên mắt chột chỉ còn trợn trừng mắt lảo đảo lui lại.

Vòng tròn ma thuật đã phát sáng.

Hắn nhìn thấy nụ cười biến thái của Leon thì không nhịn được run rẩy 1 cái.

Sau khi tiến hành cho ăn đầy đủ, hắn cùng ngựa-kun lại tiếp tục lên đường.

Lặp lại chiêu cũ vận dụng 【Ảnh phân thân】cùng 【Vô ảnh】 Leon lại thành công đánh ngất 1 tên.

Nhân lúc cả đám người đang sững sờ, Leon lập tức xông lại phía 1 tên cầm song đao.

【Ảnh phân thân】

Thông thường ma pháp sư được đào tạo sẽ chỉ cần tầm 5 đến 10 giây khi niệm chú đối với ma pháp cấp 2, 10-20 giây đối với ma pháp cấp 3.

Hai tên cầm đao đang lăm le cũng nhanh chóng tránh ra xa sợ bị liên lụy.

Hắn tự lẩm bẩm, dù vậy trên tay lại không hề có ý định dừng lại.

Cùng lúc hai tên cầm nỏ cũng bắn ra mũi tên phong tỏa vị trí né tránh, tên pháp sư đứng đằng xa cũng nhắm chuẩn vị trí Leon sẽ rơi xuống thả 1 phát [ma pháp cấp 2 - đại hỏa cầu].

Ngay cả cánh tay cũng hơi run rẩy lên.

Leon thầm than.

Lúc này một tên khác đã tới gần, giơ đao chém tới và nở nụ cười dữ tợn:

“Băng thuẫn.”

“Chàng trai trẻ, làm người chừa 1 đường, sau này gặp lại còn có thể nói chuyện. Hôm nay chúng ta nhận sai, thế nào ?”

Vừa vào trận liền dùng cùng lúc 【Cường hóa】cùng 【Tật phong】.

Tên pháp sư tranh thủ đứng ở phía sau uống vào MP potion khôi phục, dự định sẽ nhân cơ hội yểm trợ.

Leon nếu như là bình thường thì đúng là không né được vì trên không đúng là không thể mượn lực.

“Làm sao có thể ?!”

“Đó là cái gì ?!”

“Đây chính là Senbonzakura - Shikai.”

Hai tên cầm thương cùng cầm đao lần lượt xông tới, hai cú đâm trực diện cùng hai thanh đao đều chém tới nhưng đồng loạt hụt mất.

【Tăng cường】

Leon không muốn đối dầu trực diện, nhanh chóng vận dụng 【Tâm nhãn】 trong phút chốc lách mình tránh né với biên độ khó tin.

Hắn dậm mạnh chân xuống đất, lập tức mặt đất bị dẫm lõm vào và nứt ra.

Ngay lúc chém gần đến người thì thanh đao cũng bị ngọn lửa bao phủ.

Chỉ là sau khi đâm trúng thì bọn chúng mới cảm thấy không đúng lắm.

Kết quả là dù đã nhanh tay đưa tay đón đỡ nhưng Ricardo cũng phải lùi lại 2 bước, đồng thời trên tay hắn cũng bị bỏng nhẹ.

Tên thủ lĩnh đứng ở phía bên kia đã vẻ mặt âm trầm như có thể vắt ra nước.

Đang trên đà xông tới chỉ còn cách Leon một quãng ngắn, đột nhiên Ricardo dừng lại.

Tên thủ lĩnh phản xạ nhanh chóng làm ra động tác nghiêng người, nhưng gương mặc hắn cũng hơi cau lại.

Còn tên pháp sư của đám đạo tặc này thì là do hắn quá cùi bắp.

Bởi vì hắn đã dùng tốc độ cực nhanh áp sát tên mắt chột, còn mấy tên vừa rồi chỉ kịp chém vào không khí mà thôi.

Leon đứng ngay ngắn dự định sẽ t·ấn c·ông tiếp thì đột nhiên hắn cảm giác sức mạnh trôi đi.

Leon bị đẩy lui lại vài bước.

Tên thủ lĩnh đột nhiên kêu lên.

Nó hết nhìn trái lại nhìn phải rồi lại thở phì phì như muốn nói: “Điêu dân nào muốn hại trẫm !”

Đằng trước tên đầu lĩnh đạo tặc là 1 người mặc áo khoác có vẻ là pháp sư của đám c·ướp này, tay tên này khua gậy phép còn miệng niệm thần chú.

Đáng tiếc khi đang yên ổn nằm nhắm mắt thì chợt lỗ tai Leon hơi động.

Dù có ưu thế cường hóa nhưng vì lấy 1 đánh 2, hơn nữa thỉnh thoảng còn bị mấy tên ở đằng xa quấy phá nên Leon có vẻ thất thế.

Một đám đạo tặc.

Nhìn thấy Leon tìm đường c·hết như vậy tên thủ lĩnh cũng vui vẻ mà thu đao về rồi chém ra một đường nữa.

Cơ bắp cánh tay phải của hắn đột nhiên phồng lớn lên, dù còn cách 1 chút nhưng Leon đã cảm giác được tiếng gió thổi vào mặt.

Lôi cầu tuy sát thương không cao như hỏa cầu nhưng bù lại có khả năng gây sốc điện và t·ê l·iệt.

Đúng theo kế hoạch là vậy…

“Cũng nên hoạt động tay chân 1 tí nhỉ ?”

Tên thủ lĩnh cầm ra thanh đao vắt ở bên hông, chém mạnh về phía Leon.

“Không tốt, mau xử lí hắn.”

Leon lẩm bẩm.

Là Senbonzakura.

Cát bụi bay tứ tung kèm theo cả sóng chấn động càn quét trong phạm vi vài mét.

Hắn tuy trữ lượng ma thuật không cao nhưng cường độ lại không thể bắt bẽ.

Tất cả đều chỉ diễn ra trong vỏn vẹn chưa tới 2 phút.

“Ngàn cánh hoa” lại lướt qua.

“Ai biết.”

Nhân cơ hội, Leon vận dụng [gia tốc] một lần nữa công kích tên mắt chột.

Đi suốt đến gần chiều tối hắn lại tiến hành huấn luyện thường ngày, sau đó là tắm rửa cùng nghỉ ngơi.

Đáng tiếc là Leon chưa học được.

Đáng tiếc vật phẩm này chỉ có thể dùng 1 lần.

“Sức mạnh thật kinh khủng.”

Tuy có khả năng là để che mắt người khác, nhưng Leon không cảm thấy bọn c·ướp này sẽ rảnh rỗi như vậy.

Tên đầu lĩnh hơi nhếch mép:

“Đại ca, thằng nhóc này nhìn kiểu gì cũng thấy không có gì đặc biệt.” Giọng một tên nào đó.

Hắn không khỏi phá lên cười:

Leon chỉ nhún vai:

Leon chỉ đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía đám bọn chúng.

Nguyên tố băng nhanh chóng tụ tập và chỉ chớp mắt liền thành hình.

Ma pháp cấp 4 mà lại cần đến hơn 2 phút mới hoàn thành.

Tên này thấy Leon nhắm vào mình thì giật mình, lập tức múa may song đao đón đầu.

Tên thủ lĩnh thấy Ricardo yếu thế liền tiến lên, 3 người sau đó chiến thành 1 đoàn.

Đương nhiên đây chỉ là khi chưa nắm giữ [vô niệm] mà thôi.

Tên mắt chột thấy Leon nhắm vào mình thì chỉ cười lạnh:

Cũng không biết tại sao tên kia lại chịu làm thuộc hạ trong khi có level cao hơn.

Không còn cách nào, Leon thu hồi ma pháp và dựng lên ma pháp mới.

Hai tên cầm thương giật mình quay lại thì cũng vừa lúc thấy được Leon đang nhếch mép:

Tâm nhãn là 1 kỹ năng kỳ diệu, không chỉ có thể quan sát mỗi 1 chuyển động nhỏ nhất của xung quanh mà trong lúc dùng còn có thể khống chế mỗi bộ phận của cơ thể ở mức độ cực kỳ tinh vi.

“Con ngựa kia có vẻ cũng đáng tiền đấy.”

“Oắt con miệng lưỡi sắc bén lắm, nhưng đáng tiếc không biết thời thế. Tụi bây, lên !”

【Bội kích】:Sau khi sử dụng, đòn tiếp theo sẽ gia tăng gấp đôi thiệt hại.

Lập tức Leon lại cầm chuôi kiếm không có lưỡi vung lên.

Lúc này thì hai tên cầm nỏ cũng tìm được kẽ hỡ, nhanh chóng bắn tên phối hợp khóa chặt vị trí Leon có thể tránh né.

Cuối cùng sau khi ăn trọn 4 phát lôi cầu vào người tên này cũng b·ất t·ỉnh nốt.

Dùng 【Spirit Eye】chỉ giúp gia tăng độ chính xác của phỏng đoán mà thôi.

Leon thì đơn thuần là do quen tay cộng với việc có chúc phúc quá bá đạo nên có thể xem hắn như ngoại lệ.

“C·hết đi !”

Leon không xoay người lại, chỉ đơn giản giơ cánh tay mình ra trước.

“Game over.”

Mà, bởi vì nó cũng không phải kỹ năng gì hiếm có nên Leon cũng không cưỡng cầu.

Hắn đâm dao về phía Leon, trên con dao phút chốc nhiễm màu xanh lục.

“#@$#@%@$#% - Ma pháp cấp 2 [Hỏa diễm liên hoàn].”

Mặc dù đã né hoàn hảo nhưng sức nóng cùng tiếng gió ngay bên tai cũng để Leon không khỏi giật mình.

Tay hắn nhanh như chớp bắt lấy tay cầm dao của tên chột, tay còn lại chặt vào cổ tay hắn.

Hai tên cầm thương đang lao tới thì Leon cũng thu hồi băng thuẫn, dưới chân lại xuất hiện vòng tròn ma thuật.

Đây chính là nguồn gốc để đảm bảo việc Leon không bị lạc.

Lúc nãy xem kỹ năng của hai tên này Leon cũng đã biết được tên thũ lĩnh chuyên dùng đao còn tên hộ vệ là dùng nấm đấm để cận chiến.

Dựa theo nhưng gì hắn nhớ thì hình như đúng là gần rừng sương mù có một vài thị trấn nhỏ lẻ.

Nói xong hắn xoay người, nắm lấy vai 1 tên đè đầu xuống rồi lên gối.

“Chưa kể thằng nhóc này vừa nhìn liền biết đi ra mạo hiểm không lâu, nếu có thể đạt level 15 cũng đã là rất cao rồi. Không cần phải sợ.”

Hiển nhiên rồi, cố gắng để thân thể làm trái định luật vật lý thì gặp tổn thương là không tránh được.

Đêm hôm đó hắn lại cắm trại ở một mảnh đất gần khu rừng.

“A !!!”

Nhưng chỉ 1 giây sau…

Nhân lúc cả 2 đều đang ở trạng thái không kịp mượn lực, Leon lập tức tặng mỗi tên một phát lôi cầu.

Vì từ lúc xuất phát đến giờ Leon chỉ toàn vướng vào phiền phức.

Leon nhẹ nhàng vung chuôi kiếm trên tay.

Tên này cũng không ngốc.

Nhưng [vô niệm] là kỹ năng chí ít phải đạt tới level 120 mới có thể tự động học tập, nên level thấp thì gần như đều phải thành thật niệm chú ngữ.

Mũi tên bay hụt, và hiển nhiên ma pháp cũng đánh hụt nốt.

“N-ngươi… ngươi…”

Hơi thủ thế, đột nhiên Leon xông thẳng về phía bọn chúng.

Bằng một tốc độ cực nhanh, Leon giơ tay ra phía trước đồng thời trên tay xuất hiện vòng tròn ma pháp.

Cùng lúc, hình như cảm nhân được ác ý nên Ngựa-kun cũng mở trừng mắt đứng dậy.

Tên thủ lĩnh nở nụ cười tàn bạo:

Không đợi những người xung quanh kịp phản ứng, bỗng nhiên trên người hắn bắn ra vô số v·ết m·áu như thể vừa bị vô số thanh kiếm cắt qua.

Ngọn lửa màu đỏ thẫm từ vòng tròn ma pháp trước người Leon phun trào ra, đối đầu trực tiếp với [ngọn giáo băng].

Tên đại ca mắng mỏ, xong lại hừ lạnh:

Hai mũi tên bay tới đều bị băng thuẫn chặn đứng.

Thế là Leon cứ như vậy biến mất tại chỗ, chỉ 1 giây sau hắn liền xuất hiện ở gần điểm cắm trại hôm qua.

Aura màu xanh lam cùng màu đỏ lần lượt nhấp nháy.

Leon đã bị sức mạnh khủng kh·iếp đánh bay về phía sau, sau khi lùi lại thêm vài bước mới miễn cưỡng ổn định.

Rời khỏi ngôi làng Elf, Leon chọn 1 chỗ vắng người rồi sử dụng thứ mà mình đã đặt ở vị trí cắm trại trước đó.

Leon chỉ mỉm cười không đáp.

“Ồ ? Vậy hóa ra ý ngươi là bọn ta không xứng để được coi là uy h·iếp ?”

“Chà, có vẻ như ta bị bao vây rồi nhỉ ?”

“Ngươi nghĩ có thể sao.”

“Ăn ta 1 phát hỏa quyền.”

Chỉ mất 2 giây niệm chú, Leon dùng ra ma pháp cấp 2.

“Có động tĩnh.”

Leon hiện tại đối với ma pháp cấp 1 cơ bản chính là tiện tay cũng có thể dùng.

Hai tên cầm nỏ mặc dù nấp chờ thời nãy giờ nhưng vì tốc độ trận chiến diễn ra quá nhanh nên chúng còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì chiến đấu đã kết thúc.

Leon phủi phủi tay đưa mắt nhìn về đám còn lại.

Hít một hơi, tên thủ lĩnh nói tiếp:

“Xem ra không còn gì để bàn bạc. Ricardo, ngươi cùng ta xông lên.”

Leon hơi hé mắt quan sát tình hình.

“Nhưng đại ca, 1 mình từ trong rừng đi ra thì hẳn là mạo hiểm giả đó, có lẽ bản lĩnh của nó cũng không tệ nữa.”

“Phân tán đi - Senbonzakura.”

Tên cầm đao bị giật cho cúng đờ tại chỗ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đột nhiên hắn im lặng như bị b·óp c·ổ họng.

Đúng là cái thân xác to đùng kia không phải chỉ để trưng, dính 1 đòn ma pháp cấp 1 lại không hề hấn gì.

【Chú thể】: Cường hóa toàn phương vị 100% mỗi 10 giây tiêu hao 1 năm tuổi thọ.

Đối với những pháp sư không được đào tạo bài bản thì đúng là làm khó cho tên này rồi.

“Ngu ngốc, chính ta đã tận mắt trông thấy thằng nhóc này đi từ khu rừng sương mù ra, không thể sai được.”

Ngay lúc này thì tên pháp sư đứng trong trận từ nãy đến giờ cũng đã niệm xong thần chú.

Nói xong, hắn liền phất tay cho đám đàn em xông lên còn mình lùi lại 1 bước.

Nhìn vào cách bọn chúng t·ấn c·ông Leon liền đại khái kết luận. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trên tay đột nhiên xuất hiện 1 thanh kiếm.

Bằng một phát ma pháp cấp 1 – lôi cầu, Leon bắn trực tiếp vào người tên này.

“Có nên đem nó thịt không nhỉ ?”

“Ta cũng không tin không đỡ được”

Có vẻ tên này thiên về loại hình sát thủ hơn là đấu trực diện.

Đáng tiếc hắn đã quên 1 mất đồng bạn của hắn lúc trước là như thế nào b·ị đ·ánh bại.

Tất cả mọi người tại đó đều kinh ngạc.

Đột nhiên ý nghĩ này thoáng lướt qua đầu Leon.

Thậm chí dù không dùng 【Spirit eye】cũng có thể đoán được vì một tên vắt theo thanh đao bên hông còn 1 bên trên tay mang bao tay bằng sắt.

“Cảnh tượng này làm ta trông như boss phản diện vậy.”

Tên thủ lĩnh lập tức trở mặt, kêu gọi tên hộ vệ có tên Ricardo của hắn cùng t·ấn c·ông.

“Người ta chỉ chạy trốn khi gặp nguy hiểm mà thôi.”

Mặc dù mỗi lần hắn đều nhận được chỗ tốt, nhưng giải quyết phiền phức cũng rất tốn công tốn sức.

Hắn lờ mờ có thể thấy được bóng dáng một vài người đang cầm v·ũ k·hí tiến lại gần.

“Đúng là ta đã không còn đủ sức…”

Phía bên hông có 1 tên mắt chột cầm dao găm nhăm nhe như hổ rình mồi.

Tên thủ lĩnh dường như không tin vào mắt mình, miệng khép mở:

Tên thủ lĩnh sau khi được Ricardo dìu lên, có vẻ như cũng đã nhận ra sự thay đổi của Leon.

Bởi vì hoàn thành sử dụng kỹ năng gần như cùng lúc nên lấy khả năng nắm bắt của mắt rất khó nhận ra.

------------------------------------------------

Leon thở dài, gật đàu:

Lần này hắn quyết định thử chiến đấu với đám đạo tặc mà không dùng Senbonzakura.

Một kỹ năng chuyện dụng thuộc về các loại thương và kiếm, hiệu quả mạnh nhất khi tiến hành đâm vào 1 điểm.

Hơn nữa sau khi thả ra xong sắc mặt của hắn tái đi thấy rõ. Đây rõ ràng là dấu hiệu của việc ma lực bị xói mòn quá nhanh.

Hắn lao như điên đến chỗ Leon.

Tên pháp sư do đứng khá xa nên chỉ bị sóng khí thổi quần áo hơi phấp phới mà thôi.

Hắn có thể hiểu được tại sao chúng làm c·ướp, nhưng hắn cũng sẽ không vì vậy mà nương tay.

Ngay lúc này từ phía xa 2 mũi tên đồng loạt bay tới.

Về mặt số lượng thì bên bọn hắn áp đảo hơn.

Nụ cười creepy trên mặt Leon tan biến, thay vào đó là vẻ bình thản đáng sợ.

Dù ngoài miệng khinh thường Leon nhưng hắn vẫn để cho đàn em lên trước để khảo sát thực lực của đối phương.

Tên chột bất ngờ b·ị đ·au nên làm rơi con dao xuống đất.

Một giọng nói có vẻ hèn mọn vang lên.

Giống như một con mãnh thú nổi điên, tên thủ lĩnh liều lĩnh phóng tới chỗ Leon.

Rõ ràng là người được thế giới che chở, nhưng Leon rất nghi ngờ không biết rốt cuộc thế giới có che chở hắn thật hay không.

Nhưng sát thương của hỏa ma pháp vẫn cao hơn lôi ma pháp 1 chút.

Không dài dòng, Leon lập tức đạp mạnh xuống đất nhảy lên không trung.

Bằng tốc độ cùng sức mạnh được tăng cường, Leon phóng về phía tên kia.

Tên thủ lĩnh nghe được liền cười càng lớn.

Cố lấy lại bình tĩnh, tên thủ lĩnh ra hiệu cho đàn em đừng manh động.

Kỹ năng của bọn c·ướp này cũng đều khá xoàng xĩnh. Mà, đối với 1 đám người không nhận được sự chúc phúc thần thánh thì như này cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

Về phần tên đầu lĩnh cùng tên hộ vệ của hắn cấp độ lần lượt là 27 cùng 29.

“Xong 3 tên.”

“Hỏa trảm.”

Hai tên cầm thương lại hét lớn xông lại, lần này trên cơ thể bọn chúng còn nhấp nháy ánh sáng đỏ nhạt.

Leon nói khẽ.

“Muộn.”

Nhưng tiếng hét chỉ kéo dài 1 giây liền im bặt vì hắn ngất cmnr.

Đáng tiếc ở thế giới này không ai có thể hiểu được điều Leon nói.

Không chờ hắn khôi phục, Leon lại thưởng cho hắn thêm vài phát lôi cầu.

Lập tức lưỡi kiếm bị hóa thành vô số ánh sáng tự như cánh hoa anh đào chỉ chừa lại phần chuôi kiếm bị Leon cầm trong tay.

Một tấm khiên băng xuất hiện gần như ngay lập tức.

Leon cũng dựa vào cuộc trò chuyện này mà xác nhận thân phận của bọn chúng.

Leon trêu chọc.

Kỹ năng [chấn động] về bản chất chỉ là một loại ma pháp hệ thổ mà thôi, Leon đã luyện tập để thay vì dùng tay phát động thì có thể dùng chân phát động.

“Cái gì !” (đọc tại Qidian-VP.com)

Cả đòn trảm kích cũng chém lướt qua mũi chân hắn, chỉ cách 1cm nữa là trúng đích.

Chương 11: Dạ tập, đám cướp, lá bài tẩy ?

Ricardo lúc này cũng gấp rút xông lại cứu viện.

Hơi lấy thế, Leon dùng chân phải làm trụ rồi tung ra một cú đá xoáy.

Sau đòn vừa rồi trên sân tràn ngập bụi mù, tên mắt chột không nhận ra Leon đã tới gần.

Dù đã dùng ma pháp phòng ngự nhưng vẫn không thể đỡ nổi.

“Hai thằng ngu, hắn ở sau lưng kìa.” Tên thủ lĩnh ở đằng kia rống lớn.

Trên không trung căn bản không có chỗ mượn lực.

Như thể nhận được lệnh, tất cả “cánh hoa” đều tập hợp lại hướng về mục tiêu trước mặt lướt qua.

Tương tự người trước, tên thủ lĩnh cũng ngã xuống.

Tên hộ vệ Ricardo cũng phối hợp giáp công từ bên hông, trên tay của hắn lấp lóe vầng sáng nhàn nhạt.

Có vẻ hang ổ của chúng ở gần đây.

Tên đầu lĩnh vẻ mặt chuyển sang dữ tợn, trầm giọng: (đọc tại Qidian-VP.com)

Leon cũng không dừng lại, nắm tay lại thành nắm đấm đồng thời ngưng tụ hỏa ma pháp lên đó.

Leon hơi nở nụ cười, tiến tới vỗ lưng nó.

Nhưng mà… (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn quyết định trước giải quyết tên mắt chột.

Hai bên giằng co kịch liệt.

Cảm giác nguy cơ đột nhiên đánh tới, tên thủ lĩnh vội ra lệnh cho hộ vệ của hắn công kích.

Sáng hôm sau 1 người 1 ngựa tiếp tục lên đường.

Không nghĩ nhiều, Leon giơ 1 tay ra, lập tức một vòng pháp trận hiện lên.

Vậy mà đã hết 10 phút, sức mạnh từ buf của 【cường hóa】cùng 【tật phong】đồng loạt mất tác dụng.

Ma pháp cấp 4 do nằm ở bậc trung cấp nên nếu là bình thường thì ma pháp sư sẽ cần khoảng 45 giây để hoàn thành thần chú.

Ricardo cũng không chần chờ 1 giây nào, hai nấm đấm cùng lúc phát ra ánh sáng đỏ nhạt, trên người hắn xuất hiện vô số đường vân quỷ dị, cả người cũng biến lớn hơn 1 vòng.

Hơi vươn vai một cái, Leon liếc mắt nhìn một lượt đám người sau đó bình tĩnh nói.

【Trệ không】

Leon tuy không sử dụng Senbonzakura nhưng bởi vì đối thủ đều là cấp 20 trở lên nên hắn cũng không khinh thường.

Ngay lúc căng thẳng, tên thủ lĩnh chớp được thời cơ Leon sơ hở khi vừa mới né tránh cú đấm của Ricardo mà chưa kịp lấy lại thăng bằng. Hắn ngay lập tức dùng đao chém ngang qua như muốn cắt đôi người Leon.

Đáng tiếc đánh hụt chính là đánh hụt.

“Ma pháp cấp 2 - chấn động.”

Đây là 1 ma pháp có khả năng khóa mục tiêu, tức là ngoại trừ đối đầu ra thì không còn cách nào khác.

“@#$@#%%^$# - Ma pháp cấp 3 – Ngục hỏa.”

Leon cười trêu chọc.

Lần này là một giọng trầm đục.

Thời điểm hắn giật mình khi nhìn thấy nụ cười biến thái của Leon thì đã muộn.

Chưa kể nó còn được bao bọc bởi hỏa ma pháp, dù chỉ là cấp 1.

Ricardo trọng thương ngã xuống.

Buổi sáng đã tốn kha khá thời gian nên lúc Leon lên đường đã là buổi trưa.

Tên pháp sư có vẻ rất kinh ngạc, nhưng giờ hắn kinh ngạc cũng không có tác dụng gì.

Có vẻ như tên này thật sự chưa quen với câu thần chú thậm chí khả năng đọc chú ngữ của hắn cũng kém nốt.

Dưới trạng thái cường hóa, nấm đấm của Leon cũng không phải dễ chịu.

Bằng chứng là dù hắn rất nhanh đón đỡ nhưng vẫn bị đòn của Leon đá văng ra xa.

Nhưng ma pháp cấp 4 chính là cấp 4, dù là ai thả ra thì cũng như nhau.

Tên thủ lĩnh tuy hơi bất ngờ với việc Leon tỉnh dậy nhưng cũng chỉ vậy thôi.

Ricardo cùng vô số “cánh hoa” va vào nhau.

Vô số mảnh kiếm tựa như một cơn mưa hoa.

“Đám c·ướp này có vẻ như phối hợp không tệ.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11: Dạ tập, đám cướp, lá bài tẩy ?