Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 250

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 250


Tuy đất không ít, nhưng đến mùa vụ, đất nhiều cũng phải thuê người làm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Điều này khiến chị Lưu rất phản cảm, cảm thấy người khác đang xem náo nhiệt của mình.

Rồi lại nói với Diệp Thư: "Hai người cứ trò chuyện đi, anh sang nhà ông Ngụy một lát." (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn thấy cuộc sống của Diệp Thư thoải mái như vậy, trong mắt chị Lưu lóe lên vẻ ghen tị.

Thái độ của Diệp Thư khiến chị ấy thoải mái hơn rất nhiều, xem ra đến chỗ Diệp Thư là đúng rồi.

Đúng lúc này, Thạch Lỗi bưng một cốc nước đường đỏ vào.

Hoá ra trước giải phóng, nhà mẹ đẻ của chị Lưu thật sự có mấy chục mẫu đất, cuộc sống cũng không đến nỗi nào. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn thái độ của Diệp Thư, trong lòng chị Lưu cũng thấy dễ chịu hơn một chút.

Chị Lưu cảm nhận được tâm ý của cô, rửa mặt xong, bình phục lại cảm xúc.

Diệp Thư chỉ nói một câu như vậy, không hỏi gì thêm, cũng không nói lời an ủi nào, cứ như chỉ đang trả lời một câu hỏi hết sức bình thường.

Bảo chị Lưu cởi giày lên giường đất, ngồi lên đó hơ chân, rồi cô cũng leo lên rụt chân vào trong chăn.

Hiện tại, cả nhà đã có thể tự do thay đổi hai cách gọi. Sẽ không còn xuất hiện tình trạng gọi nhầm hoặc người khác gọi phải hồi lâu mới biết là gọi mình.

Giống như người khác hỏi 'Ăn cơm chưa?', cô trả lời 'Ăn rồi', tự nhiên như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Nhà chị..." Chị Lưu bắt đầu kể với Diệp Thư.

Lúc này mới ngượng ngùng nói với Diệp Thư: "Tiểu Diệp, làm phiền em rồi. Chị thực sự không biết đi đâu, vừa hay đi ngang qua nhà em, chị liền vào."

Cô vội vàng xỏ giày xuống đất, vừa đi giày vừa nói: "Chị Lưu đến à? Nhanh lên giường lò ngồi cho ấm."

Nói là mấy chục mẫu đất, nhưng người cũng đông. Thời đó cũng không có kiểu chia nhà, chị ấy nghe bố nói hồi đó mười mấy hộ, mấy chục nhân khẩu sống chung với nhau.

Diệp Thư cũng không nói là không biết, gật đầu: "Em nghe nói rồi."

Diệp Thư càng không hỏi, chị ấy lại càng muốn trút bầu tâm sự. Từ khi nhà mẹ đẻ xảy ra chuyện đến giờ, trong lòng chị ấy luôn chất chứa áp lực rất lớn, không dám nói với ai.

Lúc đó cũng không biết nghĩ thế nào, nhìn thấy cửa nhà Diệp Thư, đầu óc nóng lên gõ cửa. Đến khi hoàn hồn thì chồng Diệp Thư đã mở cửa, chị ấy đành phải vào nhà.

Mấy chục mẫu đất nếu chia cho mỗi người thì mỗi người chỉ được hơn một mẫu một chút.

"Tiểu Diệp, cuộc sống của em thật khiến người khác ghen tị." Chị Lưu nghĩ vậy, cũng nói vậy.

Diệp Thư không hỏi chị Lưu vì sao lại đến nhà, mà ân cần rót cho chị một chậu nước ấm, lại lấy khăn mặt, để chị ấy rửa mặt.

Diệp Thư cũng không hỏi tại sao giữa trời tuyết lại ra ngoài với đôi mắt đỏ hoe, chỉ một mực bảo chị ấy uống nước, rồi lại vào buồng trong lấy lạc, hạt dưa ra.

"Chuyện gì cũng phải nghĩ thoáng ra, dù sao thì ngày tháng vẫn phải trôi qua." Diệp Thư nói.

Chào chị Lưu xong, Thạch Lỗi liền ra ngoài.

Ai là nông dân thì đều biết, dựa vào trời ăn cơm. Gặp năm được mùa thì được ăn cơm nhiều hơn một chút, gặp năm mất mùa thì cũng đành nửa loãng nửa đặc sống qua ngày. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chị Lưu uống nước đường xong, Diệp Thư lại rót thêm nước nóng, nhưng lần này không bỏ thêm đường đỏ, là nước sôi để nguội. Không phải tiếc chút đường đỏ, mà là uống nhiều nước đường đỏ cũng ngán.

Chị Lưu rõ ràng cũng ngại, vì chị ấy đến nên giữa trời lạnh thế này chồng Diệp Thư phải ra ngoài.

"Chị Lưu, uống nước cho ấm người." Nói rồi đưa cốc nước cho chị Lưu.

Hồi cải cách ruộng đất, cũng không phải là cầu xin ai, mà là trước khi cải cách ruộng đất, nhà đã chia rồi. Cho nên lúc phân chia thành phần mới được xếp vào thành phần trung nông.

Bây giờ chị Lưu rất sợ người khác lấy danh nghĩa quan tâm để hỏi han, sau đó lại giả vờ an ủi.

Diệp Thư nhìn kỹ, không ngờ lại là chị Lưu với đôi mắt đỏ hoe.

Diệp Thư bốc cho chị Lưu một nắm hạt dưa bảo chị ấy cắn, cô cũng lấy vài hạt lạc ăn.

"Chấn Hưng, đi rót cốc nước cho chị Lưu." Vì có chị Lưu ở đây nên Diệp Thư liền đổi cách xưng hô thành Chấn Hưng.

Chương 250

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 250