Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 316

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 316


Mùa hè năm nay không biết có chuyện gì mà lại có nhiều người bán nhà, bán cửa hàng để ra nước ngoài như vậy.

Mặc dù trường học rất gần nhà, nhưng cô hỏi con bé là muốn ở ký túc xá hay đi đi về về thì Tĩnh Nghi vẫn lựa chọn ở lại trường.

Chương 316

Mặc dù giá nhà đất hiện tại đã tăng lên khá nhiều so với hai năm trước, nhưng Diệp Thư vẫn không chút do dự mua ngay. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lại có người muốn bán nhà để ra nước ngoài.

Vì vậy, cô đã rất thoải mái đồng ý với yêu cầu ở ký túc xá của con gái.

Từ khi mua được một căn nhà, liên tiếp có tin tức được gửi đến. (đọc tại Qidian-VP.com)

Buổi tối ăn cơm xong, hai vợ chồng lại tay trong tay đi dạo công viên, xem phim, cuộc sống cứ an nhàn, vui vẻ thế này, chẳng muốn bọn trẻ con về nữa.

Diệp Thư nghe được lời họ nói, vì muốn giảm bớt phiền phức, cô chỉ có thể giảm bớt số lần đi chợ.

Con bé muốn trải nghiệm cuộc sống tập thể ở ký túc xá.

Diệp Thư cũng không có ý kiến gì, con gái ở ký túc xá cũng tốt, trường học cũng là một xã hội thu nhỏ, ký túc xá càng có thể giúp con bé học cách hòa đồng, chung sống với mọi người.

Bây giờ ở trường học còn đỡ, dù có chịu thiệt thòi một chút cũng không có gì to tát, sau này bước chân vào xã hội rồi thì chưa chắc đâu.

Nhưng có muốn hay không thì ngày tựu trường cũng đã đến rồi.

Tuy nhiên, dù vậy, trong siêu thị của Diệp Thư vẫn tích trữ đủ thịt lợn cho cả gia đình ăn trong mười năm.

Mọi người còn tưởng Diệp Thư là nhân viên mua hàng của nhà ăn cơ.

Mua nhà quả thực khiến người ta nghiện, nghĩ đến việc sau này những căn nhà này ít nhất cũng trị giá vài triệu, Diệp Thư lại có thôi thúc muốn mua thêm vài căn nữa.

Cho dù có chịu chút thiệt thòi cũng không sao, có trải qua vấp ngã thì mới trưởng thành, đó là những điều con bé bắt buộc phải trải qua trên con đường trưởng thành của mình.

Dạo này Diệp Thư sống rất thoải mái, đến ngày nghỉ, hai vợ chồng cùng nhau nấu rất nhiều món ăn rồi cất vào siêu thị. (đọc tại Qidian-VP.com)

Diệp Thư thì lúc nào muốn nấu thì nấu một chút, còn không muốn nấu thì ăn luôn đồ ăn chế biến sẵn ở siêu thị cho tiện.

Nhìn mấy quyển sổ đỏ trong tay, Diệp Thư cười toe toét.

Vì chuyện này mà Thạch Lỗi và hai cậu con trai còn xin nghỉ học. Lúc đầu, Diệp Thư không đồng ý cho hai cậu con trai xin nghỉ, bảo chúng cứ đi học bình thường, xin nghỉ để đưa chị gái đi nhập học là sao?

Cô nghĩ, bây giờ cũng là lúc bố mẹ nên buông tay để con tự do bay nhảy, để con tự mình trải nghiệm, thấm thía những vui buồn, lạnh nhạt của cuộc sống.

Vậy nên cô đã tính toán hết rồi, tiền sinh hoạt của cả nhà chỉ cần lương của Thạch Lỗi là đủ, tiền thuê nhà hàng tháng cứ để dành lại.

Xét cho cùng, con gái lớn đến chừng này rồi, vẫn luôn được bố mẹ bảo bọc, chẳng biết thế giới bên ngoài không chỉ có lương thiện và tốt đẹp, mà còn rất nhiều điều xấu xa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đến ngày nhập học, cả nhà 5 người ăn mặc chỉnh tề đưa Tĩnh Nghi đến trường.

Điều đáng nói là Tĩnh Nghi quả nhiên thi đỗ vào trường đại học Bắc Thành, giấy báo nhập học là do Diệp Thư đi nhận giúp con bé.

Gom góp được nhiều, gặp căn nhà hoặc cửa hàng nào phù hợp thì mua luôn, dù sao thì nhà cửa, cửa hàng có bao giờ là nhiều.

Tuy nhiên, suy nghĩ thì vẫn là suy nghĩ, Diệp Thư cũng phải đối mặt với hiện thực, bởi vì số tiền trong tay đã không đủ để mua thêm một căn nào nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Diệp Thư đã chọn mua thêm ba cái sân nhỏ và năm cửa hàng phù hợp.

Vào lúc này, người của phòng quản lý nhà đất lại đến đưa tin cho Diệp Thư.

Còn gói cả sủi cảo, hấp bánh bao, hầm thịt kho tàu, tóm lại là những món ngon mà mọi người thích ăn đều làm không ít.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 316