Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 320

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 320


"Nhưng mà ông cụ… bị bệnh…"

Dù thế nào đi chăng nữa, Thạch Lỗi vẫn thấy vui. Còn sống mà được gặp lại mẹ, vẫn tốt hơn là cả đời không được gặp.

Diệp Thư cũng mặc kệ họ, chỉ giục ba đứa trẻ ăn nhanh, ăn xong còn đi học.

Diệp Thư dìu Thạch Lỗi vào nhà, để anh ngồi xuống ghế. Còn mình thì bắt đầu dọn dẹp bát đĩa trên bàn.

"Ngày đó, mẹ cũng muốn đưa con theo. Con là con của mẹ, mẹ sao nỡ bỏ con mà đi." (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhặt những củ tốt, không bị cuốc phạm cho vào túi, loại này có thể để được lâu, không dễ hỏng.

Diệp Thư vẫn luôn biết trong lòng Thạch Lỗi có nút thắt. Nút thắt với bố mẹ, với ông bà nội.

Sau đó mới dùng cuốc để đào hết khoai lang lên, đào xong một luống. Rồi phân loại khoai, để riêng khoai tốt khoai hỏng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tuy rằng bình thường Thạch Lỗi tỏ ra rất dửng dưng, như thể không thèm để ý.

Hai mẹ con ở trong nhà, cứ thế vừa khóc vừa tâm sự.

Anh để tâm chuyện anh chưa bao giờ là lựa chọn đầu tiên của họ. Cho dù là bố mẹ hay ông bà nội. Họ đều có thể vì sự ích kỷ của mình mà lựa chọn từ bỏ, hy sinh anh.

"Sao anh lại ra đây? Mẹ đâu?" Diệp Thư đỡ anh.

Những củ cuốc phạm thì để chung một chỗ, số này phải xử lý ngay. Cắt lát phơi khô trực tiếp. Hoặc là hấp chín rồi phơi khoai khô.

Cô chỉ hy vọng sự bất an ẩn giấu trong lòng anh có thể vơi đi một chút.

Không phải lúc nãy Diệp Thư không muốn cho anh vào phòng. Mà là Thạch Lỗi mỗi lần say rượu xong là lại đặc biệt dính người. Nói gì cũng không chịu đi. Nhất định phải đi theo vợ.

Nghe hai mẹ con họ nói chuyện, Diệp Thư đọc sách không vào, bèn đi thu hoạch khoai lang ở vườn sau.

Vì người đàn ông này mà vui mừng.

Nhưng Diệp Thư biết, anh rất để tâm. Anh để tâm chuyện mẹ anh năm đó đã bỏ anh lại mà không chút do dự ra nước ngoài. Anh để tâm chuyện Thạch Chí Viễn vì người vợ con cái sau này mà từ bỏ anh.

Anh để tâm chuyện ông bà nội vì con trai mà rõ ràng biết anh ấm ức, vẫn muốn ép anh phải tha thứ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn tên bợm rượu này, Diệp Thư bất lực buông củ khoai lang trong tay xuống.

"Mẹ chưa từng quên con."

Nhìn thấy Diệp Thư, anh liền nở nụ cười ngốc nghếch.

"Mẹ say rồi, anh ra tìm em. Vợ à, mẹ vẫn luôn nhớ đến anh. Bà ấy đã đến tìm anh rồi. Vợ à." Thạch Lỗi quay người ôm chặt lấy Diệp Thư.

Tửu lượng hai mẹ con đều kém, mới uống một chén đã ngà ngà say.

Thạch Lỗi và mẹ đang ở trong nhà, Diệp Thư ra vườn làm việc cũng không tiện.

"Vợ à, em đừng làm nữa, để anh làm cho." Say xỉn đến vậy mà vẫn còn biết không cho vợ làm việc.

Lần này mẹ anh đến, Diệp Thư rất vui. Không vì điều gì khác, chỉ vì người đàn ông này.

Diệp Thư biết nỗi khổ tâm trong lòng anh, cô chỉ có thể cố gắng hết sức đối tốt với anh.

Giữa chừng Thạch Lỗi còn muốn giúp đỡ, bị Diệp Thư ngăn lại. Đùa à, đi còn không vững nữa là, còn muốn giúp. Không tăng thêm việc đã là tốt lắm rồi.

"Lúc đầu, mẹ nhớ con đến mất ăn mất ngủ. Ngủ cũng mơ thấy con khóc đòi mẹ."

Vậy thì cô thu hoạch khoai ở mảnh vườn phía sau này trước cũng được.

Đuổi ba đứa nhỏ đi rồi, Diệp Thư cũng không vào nhà mà ngồi đọc sách ngoài sân.

Để mặc hai mẹ con họ nhân lúc hơi men trút bỏ hết những tâm tư chất chứa trong lòng.

Sáng nay lúc mẹ Thạch Lỗi đến, Diệp Thư đang thu hoạch khoai lang ở vườn sau. Bị sự xuất hiện của bà làm cho gián đoạn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Diệp Thư cắt hết đám dây khoai lang trước, rồi ôm hết chỗ dây khoai đã cắt ra mép ruộng.

"Em biết, em biết mà." Diệp Thư vỗ về anh, an ủi.

Rửa bát xong, Diệp Thư lại dìu Thạch Lỗi vào phòng nằm.

Để anh biết rằng, anh là lựa chọn đầu tiên của cô và các con. Cô tuyệt đối sẽ không vì bất kỳ ai, bất kỳ chuyện gì mà từ bỏ anh.

Giờ trời đã bắt đầu lạnh, cũng đến lúc thu hoạch khoai lang rồi.

"Con biết, con không trách mẹ."

Mãi cho đến khi Diệp Thư đã thu hoạch được nửa mảnh đất thì Thạch Lỗi mới lảo đảo đi ra tìm cô. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 320

Nói chuyện cũ, nói rồi lại ôm nhau khóc nức nở.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 320