Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ
Ngọc Công Tử
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 495: Lừa Đen Thiêu Đốt
“Để tổ hợp lại bản thân có cái gì nào?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Chạy dọc theo Huyết Hà chảy cuồn cuộn, Trần Quốc Hưng tìm được một hang động treo leo ngay một vách đá bên bờ Huyết Hà, thần thức của hắn tản ra thăm dò bên trong hang thấy không có thứ gì liền đi vào trong, ở cửa hang bố trí một ít trận pháp cùng cấm chế, hang đá này cũng không có sâu chỉ độ hơn năm mét. Chỉ có một lối ra vào duy nhất, Trần Quốc Hưng ở cuối hang dọn dép một chút rồi nằm dài ra chiếc giường mà hắn vừa bố trí, chuyện quan trọng đầu tiên sau bao ngày vất vả tinh thần căng thẳng, mệt mỏi, thì ngủ chính là đại sự quan trọng hơn tất cả của hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đầu tiên là kiểm tra những tiên thảo mà hắn ă·n t·rộm được, tiên đan cũng không có ít, còn có mấy loại Trần Quốc Hưng nhận ra, bấy giờ hắn mới để ý tới lọ đan dược to mà hắn dùng đựng cái viên đan dược có chút kì quái từ trong đại đỉnh màu vàng đất chui ra, bố trí cẩn thận để cho viên đan dược này không thể bỏ chạy, Trần Quốc Hưng mới mở nắp bình ra, viên đan dược màu trắng to như nắm đấm lúc này chân tay đã không còn, chỉ là một hình cầu, mắt mũi miệng vẫn còn, lúc này đôi mắt mệt mỏi mở ra nhìn chằm chằm Trần Quốc Hưng, đôi mắt màu trắng tròng đen điệu bộ rất giống với ánh mắt của một em bé vừa mới sinh, hồn nhiên vô tư hiếu kì về thế giới, rồi viên đan dược bay tới cọ cọ vào má Trần Quốc Hưng làm hắn có cảm giác rất thoải mái, giống như da của một đứa bé vậy, trợn mịn dễ chịu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đến khi Trần Quốc Hưng tỉnh lại đã là ba ngày sau, Trần Quốc Hưng ngồi trên giường tay xoa xoa cằm lẩm bẩm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.