Kết Hôn Rồi Dụ Dỗ Em
Dạ Tử Tân
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 13
“Làm sao có thể giống nhau?”Lương Văn nói: “Lúc ấy Ngâm Ngâm vừa kết thúc một đoạn tình cảm, thời điểm gặp Doãn Toại, cũng không có ai nghĩ đến phát triển quan hệ nam nữ. Hiện tại thìkhác, bây giờchúng ta phải làmrõ, chỉ làđể hai người lấy mục đích xem mắt để làm quen nhau lại một chút, nói không chừng liền có tia lửa?”
Khương Ngâm phân phó người thay trang phục cho Lạc Hâm, cònmìnhthìkhom lưng điều chỉnh thửmáy ảnh. Chờ Lạc Hâm một lần nữa đứng trướcống kính, lông màyKhương Ngâmnhẹ caulại: “Màu mắt và nhũ mắtnàylà ai làm? Còn có lớp trang điểm trên mặt là chuyện gì thế?”
Bất quá công việc anh bận rộn như vậy, lần trước tới nhà, lúc đánh cờ Khương Bẩm Hoài thuận miệng nhắc qua, không nghĩ tới đứa nhỏ này lạirất để ý.
Lương Văn: “Vậy ông nóixem, đứa trẻ tốt như vậy, không làm con rể của chúng ta, có phải rất đáng tiếc hay không?”
“Nha, concũng biết cái này?”
Toàn bộ hành trình Khương Ngâmvẫn luônđắm chìm trong công việc quay chụp, hoàn toàn không biết gì.
Thư kí Lâm vội vàng bước nhanh đuổi theo.
“…”
Người xung quanh nghe được động tĩnh, nhao nhao nhìn qua phía bên này.
Doãn Toại bị ông lão nói hơi có chút bất đắc dĩ: “Loại chuyện này sao có thể gấp được?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Doãn Toại không nói lời nào, tiếp tục đi vềphía trước. Cô liền vui vẻ đuổi theo, giống như tiểu lắm lời: “Anh tức giận à?”
Khương Bái cầm tay lái, ngữ khí vẫn luôngợiđòn như vậy: “Chúng ta chung sống hoà bình từ lúc nào?”
Đoàn làm phim muốn có gấp tạo hình của « Gió Phệ », khó khăn lắm mới hoàn tất quay chụp, mọi người còn phải tăng ca để sửa hình.
Khương Ngâm cảm giác được cô ta mấy lần có ý tiếp cận mình, nhưng lại ngại mặt mũi không chịu bước ra một bước kia. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà thời điểmởkhách sạn Đồng Thành, cô gái này vừa lúc nghèo túng, ông chủ liềnđem phòngđã đặtnhườngcho người ta, cònmua quần áo cho người ta, tám phần là thích người ta.
Khương Ngâm không cho cô tacơ hộicứu vãn, một lần nữa điều chỉnh máy ảnh, phân phó nhân viên công tác cho diễn viên kế tiếp thay trang phục.
Doãn Toại: “…”
Khương Bái để điện thoại di động xuống, cất vào túi: “Nếu không thì?”
*
Lạc Hâm là nghệ sĩ trực thuộc của Truyền Thông Tinh Đồ, lời đồn liên quan tới cô ta,thư kí Lâmcũngtừngnghe qua,có chút kỹ thuật diễnnhưnglạikhông có EQ, rất thích bày chiêu trò.
Trong đêmđó, Doãn Toại vừa làm xong công việc về đến nhà, liền nhận được điện thoại của ông nội: “Hai ngày trước ông nói với cháu về việc kết hôn, cháu đừng có mà không để tâm tới, hôn nhân đại sự rất quan trọng, nếu như cháu không tự mình mang về một người, ông và bà nội cháu sẽ phải thu xếp cho cháuxem mắt. Nếucháukhông thích cháu gái của Triệu gia, Tề gia c*̃ng có một cô, so với cháu nhỏ hai tuổi, còn đang du học nước ngoài, mấy ngày nữa sẽ trở về, cháu cảm thấy thế nào?”
Thẩm Giáng một lần nữa thay trang phục, ôn lại kịch bảnmột lát, đi về phía trước ống kính.
Cô ta gần đây thường gây chuyện, mọi người ngại độ nổi tiếng của cô ta, trong công việc cũng nhiều lần thuận theo,dỗ dành cô ta. (đọc tại Qidian-VP.com)
Để anh đi hỏi Doãn Toại có muốn xem mắt vớiem gái anh không?
Ở cửa phòng chụp ảnh, thư kí Lâm kinh ngạc nhìn tình hìnhbên trong.
Doãn Toại điđếnlấy chai rượu trong tủ lạnh ra, sau khi mở nắp, đổ vàotrong ly đế caotrênquầy bar, uống một ngụm: “Chẳng thấy sao cả.”
Lương Văn bất đắc dĩ ở sau lưng cô hô: “Vậy hai ngày nàyconở trong nhà đã, hết sốt lại trở về đi làm!”
Lương Văn lắc đầu, khuỷu tay chống lên tay vịn ở trên ghế sô phangồi xuống, nhìn về Khương Bái đang dựa lưng vào ghế tựa đằng sau sô pha: “Bác sĩ nói như thế nào, là do công việc mệt nhọc nên phát sốt?”
*Võng hồng: từ dùng để chỉ những người nổi tiếng trên mạng
Khương Bái kém chút nữa là bị nước bọt làm cho nghẹn: “Tác hợp Khương Ngâm và Doãn Toại? Có thể được sao?”
Lương Văn nói như vậy cũng không phải không có đạo lý, Khương Bẩm Hoài trầm ngâm, thở dài: “Việc này đã phát sinh, nếu như thực sự có tổn thương tình cảm, vậy tựcon béphải chậm rãi vượt qua, chúng ta cũng không giúp được gì đâu.”
“Anh đừng tứcgiận mà!”
Dương Thư trào phúng quả nhiên không sai, Lạc Hâm rất thích cảm giáctốt đẹp khibản thân khoa tay múa chân trong lúcquay chụp, căn bản không nghe nhân viên công tác an bài. Dương Thư tính tình bạo dạn, suýt nữa cùng với cô ta ầm ĩ, bị Khương Ngâm ngăn lại.
Mệt mỏi!
Thư ký Lâm nhớ lại, hình như đã từng gặp vị nhiếp ảnh gia này trước cửa khách sạn Đồng Thành thì phải.
“Tiện taythôiạ, có thể giúp được giáo sư thìthậttốt, vậy con không quấy rầy cô nữa.”
Thời gian dần trôi qua, trong giọng nói bắt đầu mang một ít trách cứ: “Mẹ nói này,con là một đứa con gái, ở bên ngoàimột mìnhlà không được, đã lớn như vậy rồi còn không biết chiếu cố bản thân thật tốt.”
Thật ra, cơn giận của Khương Ngâm đã sớm tiêu tan.
Nói đến đây, Lương Văn cũng rất hối hận:“Nếu như không được, chúng ta liền quên đilầngặp mặt trước, cho hai người chúngnó xem mắt thêm một lần nữa, uống cà phê nói chuyện gì gì đó.”
Khương Ngâm liền gấp tại chỗ: “Bên này cách nơi làm việc của con xa như vậy, con đi làm c*̃ng không tiện a. Hơn nữa, lần này đổ bệnh thật sự chỉ là ngoài ý muốn.”
“Dáng dấp cô gái đó như thế nào,có đẹp hay không? Có hợpvới cháukhông?”
“Emxóa à nha?”
“Ba con,ông ấy nghe theo mẹ, mọi việc cứ quyết định như vậy đi!” Lương Văn nói xong chỉ chỉ Khương Bái, gây sức ép: “Nếunhưconkhông hoàn thành nhiệm vụ, về sau không cần trở về nữa.”
“Cô đứng dậy, đi về phíaphòng ngủ.
Doãn Toại thuận miệng “Ân”, lại nghe ông lão cực kỳ hưng phấn bắt đầu bát quái: “Bao nhiêu tuổi rồi? Các cháu làm sao quen được nhau?”
Beta: Sue
Việc này có thể thành sao?
Lương Văn còn muốn nói tiếp gì đó, Khương Ngâm vội vàng đỡ cái trán, vẻ mặt thống khổ: “Mẹ đầu con đau quá, không được rồi con phải trở về phòng nghỉ ngơi một chút.”
“Vậy cháu lúc nào thì đem người dẫnvềnhà, để cho ông cùng bà nội cháu nhìn một chút.”
“A, đúng rồi.”Khương Ngâm không để ý sắc mặt khó coi của Lạc Hâm, tiếp tục nói:“Nếu như tạo hình của cô cùng nhân vật không hợp, nói không chừng đạo diễn sẽ yêu cầu thay đổi nữ chính, đến lúc đó, xin nhớ là vì bản thântùy hứng làm bậy.”
“Hai người các cháuhiện tại đãtới giai đoạn nào rồi? Ở bên nhau bao lâu?”
Sau khi truyền dịch, cô bị ép ngồi lên xe Khương Bái về nhà, nghĩ đến lát nữaphải nghe lải nhải, nội tâm cô tức giận một trận: “Khương Bái,em có thù oán với anh sao?”
Ông lão lập tức vui vẻ: “Thật sự có coi trọngai đó ở ngoài sao? Vậy cháu nên nói sớm a, để cho ông bớt lo lắng.”
Những lời này Khương Ngâm nghe đến lỗ tai đều chai, im lặng nói: “Chỉ là gần đây công việc quá bận rộn, chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm lại tương đối lớn, không cẩn thận liền bị cảm, kỳ thật không tính là chuyện lớn gì.”
Khương Bái: “…”
Lạc Hâm khôngcónhiều đất diễn, cả ngày hôm nay cũng không có cảnh diễn, toànthời gianđều đợi ởphòng chụp ảnh, nhưng hoàn toàn bị Khương Ngâm và Dương Thư xem nhẹ, không một ai phản ứng với cô ta.
Lương Văn giận anh một chút: “Nếu như con bé thật sự đang giả bộ thì sao, còn có thể để chúng ta phát hiện?”
“Làm sao không coi là chuyện lớn? Tuổi còn trẻ, đừng có mà không coi thân thể ra gì.”
Khương Ngâm đè nén sự không vui, hướngvềbên kia nói: “Cô Lạc Hâm, tạo hình cần căn cứ vào thiết lậpnhân vậtđể tiến hành trang điểm, hi vọng cô phối hợp vớisự sắp xếp củanhân viên công tác, đổi lại lớp trang điểm trên mặt, chúng tôi muốn bắt đầu quay chụp.”
“Lần trước nghe giáo sư Khương đề cập qua.”Doãn Toại dừng một lát nói:“Là như vậy, trên tay con có mấy loại trường hợp liên quan mới nhất, đều làtài nguyênsố liệu tài chínhmới, chắc sẽ hữu ích cho việc nghiên cứu chủ đề của cô, vừa mới gửi đến hòm thư của cô.”
Anh ngẩng đầu, thân ảnh Khương Ngâmđã sớm biến mất khỏi tầm mắt.
Nhớ lại năm đóởđại học C, cô cứ luôn đi theo phía sau lưnganh, trên cổ đeo máy ảnh, có lúcthừa dịp anh không chú ý đột nhiên chụp lén anh, đèn flash chợt lóe lên.
Nhân viên đoàn làm phim kêu Thẩm Giángđếnquay phim,đúnglúc Khương Ngâm c*̃ng trò chuyệnvừa xong, tay cầm bút sửa sanglạimộtchút, đi đến chỗ Dương Thưphíabên kiađểthương lượng tiếp về việc quay chụp.
Cửa phòng ngủ đóng lại.
Cúp điện thoại, Lương Văn liền không chờ đượcmà trở về phòng, đem tin tức tốt này nói cho Khương Bẩm Hoài.
Lâm bí thư nghĩ vậy, ánh mắtliềnlặng lẽ dò xét ông chủngay bên cạnh.
“Hoặc em xóaảnh vừa mới chụp được không?”
Cuối cùng khigiaotạo hìnhra, Khương Ngâm thở dài một hơi, đồng thời thân thể cũng đột nhiên ngã bệnh, bởi vì liên tiếp sốt cao, không thể không đi bệnh viện truyền dịch.
“Vậy đến cùng cháu muốn thế nào? Ông còn có thể ôm được chắt trai hay không đây?”
Hôm nay trước mặt nhiếp ảnh gia, ngược lại hiếm cóbị mấtmặt.
Khương Ngâm: “…”
Lương Văn: “Dù sao mẹ chính là coi trọng Doãn Toại, mẹ cảm thấy thằng bévà Ngâm Ngâm nhà chúng ta rất phù hợp, mọi chuyện cứ thế mà quyết định, hôm nào đó mẹ đi khuyên nhủ Ngâm Ngâm, Doãn Toại bên kia con c*̃ng thử hỏi một chút.”
Khương Bái: “…”
Lạc Hâm giả vờ không nghe thấy, tiếp tục lấy điện thoại chụpảnh, hiển nhiên đang cố ý lờ cô.
Thợ trang điểm một mặt khó xử đi qua: “Chị Khương, là chính Lạc Hâm yêu cầu, thực sự không có cách nào.”
Kiên nhẫn dần dần tiêu hao dường như không còn, sắc mặt Khương Ngâmtrầm xuống, đi lênphíatrước, thanh âm đột nhiên trở nên lạnh lùng, sắc bén: “Đây là phim cổ trang, trang điểm như võng hồng* nhìn rất đẹp sao?”
Vốn dĩ Khương Ngâm muốn gạt Khương Bẩm Hoài và Lương Văn chuyện này, việc truyền dịch nhờKhương Bái đến chăm sóc mình.
Người đại diện rất biết cách nói chuyện, thấu tình hợp lý, thậm chí đem mọi cái sai ôm vào người mình vì Lạc Hâm giải vây.
Khương Bẩm Hoài trầm ngâm, gật đầu: “Quả thật không tệ.”
Lạc Hâm còn đang đốidiện vớiống kính điện thoại tạo dáng“2”, ý cười trên khóe môi không kịp thulại.
Lương Văn còn đang đắm chìm trong hạnh phúc từ trên trời giáng xuống, nhịn không được vỗ vỗ bả vai Khương Bẩm Hoài: “Ông xã, Doãn Toại nàythật đúng là không có phí cônghai chúng ta dạy, thằng bécòn rất có tâm.”
Lúcsau đứng dậy đi đến ghế sô phangồi xuống, ấn mở iPad gửi Email.
“Chủ yếu là sau hômđó mẹ mới sinh rasuynghĩ này, nếu mà sớm có ý tưởng như vậy, lần trước Doãn Toại đến nhà chúng ta, mẹ đã sắp xếptrước rồi.”
“Này, anh không thể giả vờngăn cản một chút sao?”
Khương Ngâm tronggiới nhiếpảnh vẫn có danh khí và uy vọng, nhân viên công tác thấyKhương Ngâm nói chuyện kiên quyếtnhư thế, trực tiếp đem Lạc Hâm từ trên đài mời xuống, tiếp tục quay chụp.
Gần đầy, lão gia luôn thúc giục ông chủ xem mắt, nếu không đồng ý thì dắt về một người.
“Mẹ,có phải trong lòngmẹ đãsớm chọn được người rồi hay không, vậy thì nói thẳng ra đi.”
“Thử một chút?”Khương Bái cảm thấy mẹ anh là người si nói mộng, anh cũng không thấy Doãn Toại quá thân cận với cô gái nào, có thể cùng Khương Ngâm thử một chút sao?
Doãn Toại đáp một tiếng, hỏi: “Có phải là nghiên cứu về rủi ro tài chính dựa trên quan điểm của chu kì tài chính trong nước?”
“Cô cái gì cô?”Khương Ngâm không kiên nhẫn đánh gãy cô ta: “« Gió Phệ » đem nhiệm vụ chụpảnhtạo hình giao cho chúng tôi, chúng tôi sẽ phải chịutráchnhiệmđể tạo ratác phẩm. Nhưngchụp ảnh cũng không phải chỉmột mình cô, nếu cô có chủ trương như thế, thì tùy cô, chính cô đi mà tìm thợ chụp ảnh chụp, dù sao tương lai ảnh chụp phát ra ngoài, dân mạng phát hiện hình tượng của cô cùng nhân vật không hợp, cũng chỉ sẽ nói là tự cô khôngdiễnnổi nhân vật Sư Đan Huyên này, không có chút liên quan nào tới tôi.”
Khương Ngâm tựa vàochỗ ngồi phía sau xe, bóp bóp cáicổ mỏi nhừ không quá muốn nói chuyện.
Sau khi về đến nhà, đầu tiên Lương Văn hỏi han ân cần một phen, quan tâm đầy đủ.
Anh chưa thấy qua dáng vẻ lúc làm việc của cô, có chút không giống cô gái trong trí nhớ.
Lương Văn nói: “Trước kia công việc c*̃ng có lúc bận rộn, cũng không thấy đến mức sinh bệnh phải đến bệnh viện truyền dịch a, mẹ nghĩ, có thể có liên quan tới việc thất tìnhđoạn thời gian trước của con béhaykhông?”
Tiếp đótìm kiếm trong danh bạrồi gọi điện thoại qua: “Giáo sư Lương, đã trễ như vậy còn gọi điện cho cô, có quấy rầy đến cô không ạ?”
Khương Ngâm xem như không nhìn thấy, luôn bận bịu với công việc của mình.
Sắc mặt Doãn Toại sớm đã khôi phục như thường, quét mắt nhìn đồng hồ, quay người rời đi.
Thấy Khương Bái không nói, Lương Văn tiếp tục phân tích: “Tám phần là bởi vì việc chia tay khổ sở, cho nên mới lao đầu vào công việc, đem thân thể làm cho ngã bệnh.”
Lạc Hâm không ngờ Khương Ngâmlạidám nói chuyện như thế với mình, tức giận đến mức chỉ tay về phía cô: “Cô…”
Lương Văn vỗ đùi: “Đúng, chính là thằng bé!”
Lưng thư kí Lâm cứng đờ, đứng thẳng, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim.
“Ba”
Khương Bẩm Hoài: “…”
Anh quay đầu trừng cô, cô liền làm ra dáng vẻ vô tội, sờlỗ tai một chút, sau đó ngọt ngào cười với anh: “Kỹ thuật chụp ảnh của em tốt lắm, nhiếp ảnh giatương lai trứ danh trong giới thời trang tự mình chụp ảnh cho anh, anh quá có phúc khí!”
Doãn Toại hững hờ nghe, dư quang nhìn thấy Khương Ngâm đi đếnchỗDương Thư bên kia nói cáigì, lại lưu loát chào hỏi người an bài công việc, nhìn còn rất lôi lệ phong hành*.
“…”
Tính Doãn Toại không gần nữ sắc, cậu ấycùng Khương Ngâm lần trước có gặp qua một lần, nhưng chắc là cũng không có quen thuộc lắm.
Dương Thư tức giận đi qua bên kia quay chụp cho các diễn viên khác, bên này giao cho Khương Ngâm xử lý.
Lấy địa vị bây giờ của Doãn Toại, sưu tập những trường hợp và số liệu, xác thực dễ dàng hơn một chút.
Chụp đếnrất muộn mới kết thúc công việc, lúc Khương Ngâm thu dọn đồ đạc chuẩn bị trở về nhàthìngười đại diệncủaLạc Hâm gọi lại, chân thành nói xin lỗi vì chuyện xảy ra ngày hôm nay.
Khương Bái đánh giá thần sắc Lương Văn, luôn cảm thấy bà như đang từng bước dụ địch xâm nhập.
“Đứa nhỏ này nói gì vậy, mẹ con là loại người này sao? Chúng ta là dựng kế hoạch, để hai người đơn độc gặp mặt rồi tìm hiểu lẫn nhau một chút.”Lương Văn nhìn về phía Khương Bái: “Mẹ nghĩ rồi,công tác tư tưởngcho Ngâm Ngâm bên nàycứ để mẹ lo, Doãn Toại bên kia con đi dò thám ý của nó, nếu như thằng békhông muốn thì quên đi.”
“Cùng lắm thì saunàytrước khi chụp, emsẽ hỏi ý kiến của anh?”
Hai cha con Khương Bái cùng Khương Bẩm Hoài nhìn nhau một chút, Khương Bẩm Hoài nhớ tới nói lời hai ngày trước của bà, không quá xác định hỏi: “Người mà bà nói có phải là Doãn Toại?”
Editor: Xu
“Không thể nào.” Khương Bái ngồi xuống ghế sô pha đơn bên cạnh, hai chân vắt chéo, giống như không có xương cốt dựa ra sau:“Con c*̃ng không nhìn ra em ấy có di chứng thất tình gì.”
“Chúng ta cũng không biết Doãn Toại nghĩ như thế nào, mẹ không thể lấy thân phận cô giáoáp bách người ta cùng Ngâm Ngâm xem mắt a? Này chỉ sợ là không thích hợp.”
Mấy ngày nay,Lương Văn xác thực vì chuyện luận văn này mà bận đến sứt đầu mẻ trán, lúc này bàngồi ngay trước máy tính, nghe xong lời này liền nhanh chóngđăng nhập vào Email, quả thựcnhận được email của Doãn Toại gửi tới.
Lạc Hâm hiện tại cầm cái gương nhỏ đắc chí,thưởng thức lớp trang điểm trên mặt mình, thậm chí cầm điện thoại tự chụp một tấm hình.
“Không có không có.”Trongdi động truyền đến âm thanh vui vẻ của Lương Văn:“Gần đây trường học đanglàmmộtchủ đề, buổi tối cô phải vội vàng viết luận văn, bình thường đều ngủ muộn.”
Khương Ngâm lại kêu vài tiếng, vẫn như cũkhông có kết quả.
Chương 13
Khương Ngâm không sợ hãi chút nào nhìn cô ta: “Hôm nay tôi đã rất cho cô mặt mũi, lúc quay phim,trước mặt đạo diễn cô có dámtự tungtự tác,chủ trương như thế không? Thật không biết chính mình bao nhiêu cân lượng?”
Bản thân đạo diễn đốivớiThẩm Giáng mười phần thưởng thức, lại nghĩ đến cậu ấylànghệ sĩ dưới trướng Truyền ThôngTinh Đồ,nhân lúc Thẩm Giángkhông có ở đây, liền tán dương trước mặtDoãn Toại: “Doãn tổng, kỹ thuật diễn của Thẩm Giáng đúng là không còn gì để nói, ngộ tínhđối với nhân vậtcũng rất mạnh…”
“Emxóa thật à nha?”
“…”
“Lạc Hâm không cần chụp, người tiếp theo.”
“Làm saolạikhông được? Tuổi tác không cách biệt lắm, ngoại hình c*̃ng xứng, tốt bao nhiêu a! Lại nói, bát tự đều không có ngược nhau, bây giờ mẹ không phải là nghĩ trước hết để cho hai đứa nó ở chung một chỗ thử một chút sao.”
Doãn Toại lẳng lặng nhìn cô gái đang làm việc nước chảy mây trôi, một lúc lâusau, nhấc môi dưới nở nụ cười khó có được, ghé mắt đối đầuvỡiánh mắt của thư kí Lâm.
“Làm saolạikhông vội, ông và bà người đềuđãngoài tám mươi tuổi, ngày qua ngày, không chừng ngày nào đó nhắm mắt xui tay…”
Lúc sau mới hiểu ra lời này là nói với cô ta, lập tức thẹn quá hoá giận: “Tôi còn cần cô chỉ giáo?”
Lương Văn cao hứng đến c·h·ế·t, trong lòng hết sức vui mừng: “Những tài liệu này thực sự khó mà sưu tập, cô đãbuồnbựcrất nhiều ngày, conđã giúp cô một việc lớn rồi, côlàm sao đểcám ơn concho tốt đây.”
Khó khăn lắm mới dỗ dành được lão gia cúp điện thoại, Doãn Toại đứng trước quầy bar một lát, suy nghĩ gì đó.
Huống hồnếu cô muốn gắn bó lâu dài trong vòng giải trí, cô không cần thiết bởi vì chút chuyện nhỏ này màtự mình gây thù hằn, đáp ứng nếu như ngày mai Lạc Hâm phối hợp thật tốt, thì sẽ tiếp tục quay chụp.
“Vậy thì cũng chưa chắc.”Lương Văn nghĩ ngợi, nói vớiông xã và con trai: “Tôi gần đây tính toán giới thiệu đối tượng cho Ngâm Ngâm, để con bé phân tâm một chút, hai người cảm thấy chủ ý này thế nào”
Nguyên văn là hoa hỏa:Ý chỉ trúng tiếng sét ái tình, gặp cái yêu ngay.
Khương Bẩm Hoài dưới sự bức bách của Lương Văn, đang nhờ quan hệ bốn phía giúp bà tìm tư liệu, nghe nói Doãn Toại tìm được, ngược lại ngoài ý muốn chớp mắt một cái.
Tâm tư bị đâm thủng, Lương Văn cũng không giận, cười nhẹ nhàng nói: “Trong lòng mẹ đúng là có chọn được một người, mẹ cảm thấy các phương diện đều rất thích hợp, mà người này chúng ta đều biết.” (đọc tại Qidian-VP.com)
*Lôi lệ phong hành: Tác phong nhanh nhẹn, mạnh mẽ
Khương Bái: “…”
Không ngờ Khương Bái lanh mồm lanh miệng,dùcô liên tục dặnđi dặn lại vớianh, nhưng ngay sau đó anh lại nói cho ba mẹ biết.
Chỉ là lúc đến phiên Lạc Hâm, tiến độ đột nhiên chậm lại.
“Ông nội!”Doãn Toại đánh gãylờiông, đặt lyrượu trong tay xuống ấn ấnxương chân mày nhảy thình thịch, trầm ngâm một lát, thỏa hiệp nói: “Cháu đáp ứng ông, qua một thời gian ngắn mang về cho ông về một người.”
Khương Bái sờ mũi một cái, hơi ngồi thẳng: “Mẹ, con thấy đoạn thời gian trước không phải Doãn Toại có tới nhà chúng ta sao, cậu ta vàNgâm Ngâm cũng coi như gặp qua, nếu như hai người bọn họ vừa ý nhau thì hiện tại không chừng sớm đã có tia lửa* rồi, không cần mẹ tác hợp. Nếu như đến nay hai người vẫnkhông có tia lửa, đoán chừng hi vọng không lớn.”
“Doãn tổng, ngài xem,đoạn này hiệu quả thế nào?” Lời nói của đạo diễn kéo Doãn Toại ra khỏi hồi ức.
Ngồi lên xetrởvề nhà, Dương Thư cảm khái: “Lạc Hâm không có đầu óc gì, nhưng người đại diện của cô ta lại rất biết cách làm người.”
“Em là một người con gái mỗi ngày đi theo anh——”Cô xoaxoacái mũimỏi nhừ, mặt không đỏ tim không đập, đúng tình hợp lý mà nói ra hết:“Đương nhiên là coi trọng anhrồi, anh lại không ngốc, thế màcòn hỏilàm gì?”
Doãn Toại dừng lại, cô không cóđược báo trướcnên đã đâm vào lưng của anh, lúc ngẩng đầu,chóp mũiđỏlên nhàn nhạt, ánh mắtvừau oán vừa đáng thương nhìn anh.
Đột nhiên bị giao nhiệm vụ,Khương Bái hơn nửa ngày không lấy lại được tinh thần.
Khương Bẩm Hoài c*̃ng theođótiếp lời: “Mẹ con nói không sai, từ nhỏ thể chấtconđã không tốt, lên cơn sốtthì không dễ dàng khỏi được, bình thường nên chú ý nhiều hơn. Nếu như không được, con vẫn là nên dọn về nhà ở đi.”
Doãn Toại bất đắc dĩ thở dài: “Tân sinh viên không cần huấn luyện quân sự sao, em làmột ngườicon gái,vìsao cứ luôn đi theo tôi?”
Văn kiện bên trong tư liệu, vừa lúc đây là số liệu gần đâybàvắt hết óc, vơ vétbốn phía. (đọc tại Qidian-VP.com)
“…”
Khương Bái cũng không biết làm sao để tiếp lời, chỉ có thể nhìn về phíaKhương Bẩm Hoàivẫnluôn trầm mặc: “Ba, việc này ba thấy thế nào?”
Thư kí Lâm cảm thấy đem người trước mắt này trở về hẳn là cũng không tệ, bất luận về tướng mạo, khí chất hay là năng lực đều có thể làm cho lão gia cùng lão thái thái vui.
Khương Ngâm từ trước đến nayluôndễ dàng quên mình vì công việc, hầu như không có chiếu cố thân thể.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.