Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 15

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15


Doãn Toại thở dài dưới đáy lòng, cũng không nói với cô.

Lúc Doãn Toại nghĩ như vậy, ngón trỏ cầm bút không tự giác bỗng nhúc nhích.

Không nghĩ tới tiểu nha đầu lại đáp ứng nhanh như vậy.

Rời đi mà không hề báo trước.

Nửa tháng kiatheo đuổi anh, tựa nhưchỉ là mộttrò chơi của cô.

Khương Ngâm trước kia chưa từng theo đuổi người khác, một ngày cũng không.

Doãn Toại trầm mặc một lát: “Sẽ nói với anh sau.”

Khi cô tới gần, trán hai người suýt nữa đụng vào nhau, động tác viết chữ của Doãn Toại rốt cục cũng ngừng lại.

Khương Ngâm khoanh chân lại, khuỷu tay chống đỡ trên chân nâng má, nhìn dáng vẻ nghiêm túc học tập của anh: “Đàn anh, emđã theo đuổi anh nửa tháng rồi, anh chừng nào mới đồng ý làm bạn trai em?”

Mấy ngày liên tiếp, Doãn Toại cũng không có gặp lại cô.

Tuy nhiên Khương Báicũng chưa từng mai mối cho ai bao giờ, c*̃ng không biếtquánhiều về chuyện này, chỉ có thể vừa nói chuyện phiếm vừa mượn rượu thăm dò, tínhtoán mở miệng nói vớiDoãn Toại: “Mẹ tôi muốngiới thiệu em gái tôi cho cậu, cậu cảm thấy thế nào?”

“Anh không xin em.” Khương Ngâm hoạt bát trừng mắt nhìn:“Emcũng có thể tặng cho anh!”

*D·ụ·c cầm cổ túng: nghĩa như “lạc mềm buộc chặt”

“Anh sao có thể khi dễ người ta như vậy!”

Mấy ngàytrướccòn trốn tránh anh, sao đột nhiên lại đổi chủ ý?

Gương mặt cô gần trong gang tấc, đụng chóp mũi anh, giữa cánh môi là xúc cảm ấm áp,mềm mại.

Khương Bái nói thật với anh: “Không phải lúctrước em gái tôi thất tình sao, gần đây mỗi ngày đều lao đầu vào công việc, c*̃ng không chăm sóctốtthân thể của mìnht nên ốm một trận.”

Doãn Toại lúc này sững sờ tại chỗ.

Mi mắt dày của cô rung động mấy lần, lông mi quét vào trên da thịt anh có chút ngứa.

“Được rồi, vậy cậu cứ từ từ cân nhắc.”

Chương 15

Ngồi xuống bênmép giường, anh cầm lấy một tấm hình được đặt ở đầu giường. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Có a.”Cô từ trong túi xách lấy ra một tấm hình, đưa tới:“Emtự chụp chính mình, có đẹp không?”

*Tâm hữu linh tê: Tâm linh tương thông

Rõ ràng chỉ theo đuổinửa tháng ngắn ngủi, thế mà anh lại bắt đầu nhớ mãi không quên.

Âm thanh cô dần dần biến nhỏ, tựa hồ rất ủy khuất:“Đã nửa tháng rồi…”

Nhận được điện thoại thúc giục của Lương Văn, anh chỉ có thể hẹn Doãn Toại đi quán bar lúc trời tối.

Lông mày Doãn Toại hơi nhíu lại, nhấp nháy môi, cái gì cũng không hỏi.

Vốn cho rằng, cô chỉ là vì thẹn thùng mới trốn tránh anh,thế nhưngvề sau cô cũng không xuất hiện, lại có chút giống đang chơi d·ụ·c cầm cố túng*.

Làn da cô rất đẹp, trên mặt không có trang điểm, hiện lên một màuửng hồng nhàn nhạt, giống như quả đào mọng nước trên cây vừa mới hái xuống.

Càng đập, càng nhanh.

Bầu trời vào ban đêm được phản chiếu bởi ánh đèn neon trong suốt, vài ngôi sao thưa thớt tô điểm ở xung quanh.

Thế mới biết, cô chuyển trường.

Liền hôn một cái!

Đối với cô mà nói, nửa tháng thật sự rất lâu, không nghĩ tới Doãn Toại thế mà lại khó theo đuổi như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiếp xúc gần, anh có thể cảm giác được hơi thở nhẹ nhàng của cô, quanh quẩn chóp mũi, mùi sữa thơm trong veo phảng phất trên mái tóc dài của cô bay tới.

Ngày thứ hai sau khi phi lễ với anh.

Động tác viết chữ của Doãn Toại không ngừng, sau đó lại lật một trang sách: “Tôi lúc nào nói nhất định sẽ đồng ý em?”

Doãn Toại bị cô nói cũng mất đi hào hứng học tập, đem sách vở đóng lại để qua một bên, cảm thấy lúc cô tức giận còn thật đáng yêu, lại cố ý xụ mặt đùa cô một câu: “Ồ.”

Nói kết thúc, liền kết thúc.

Doãn Toại còn nằm trên đồng cỏ, một tảngmây trắng trên đỉnh đầu nhanh chóng trôi qua bầu trời xanh, không bao lâu liền không thấy bóng dáng.

Nhìn chất lỏng màu đỏqualy pha lêxuyên thấu, trong thoáng chốc anh phảng phất lại nhìn thấy thiếu nữ mặcváy đỏ đứng trước mặt anh đung đưa.

Lúc lau tóc bước ra, nhận được điện thoạicủaKhương Bái: “Thực sự không cân nhắc sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Mấy ngày không gặp, liền tương tư.

Vốn dĩ Khương Bái cảm thấy Lương Văn nữ sĩ căn bản sẽ không khuyên nổi Khương Ngâm, vì vậy, anh cũng không cần phải nói chuyện nàyvới Doãn Toại.

Beta: Sue

Lúc Doãn Toại nhìn qua, cô hơi di chuyển xa hơn 0.01 centimet một cách vô thức.

Anh đưaly đế caolên,ngửa đầu, rượuchảyvào miệng, hầu kết gợi cảm tùy ý lên xuống.

Không tim không phổi.

Mà trên đồng cỏ cô vừa ngồi, tấm ảnh mà cô lấy ra cho anhhồi nãyđang lặng yên nằm trên đất.

Khương Bái nói cô đáp ứng cùng anh xem mắt, Doãn Toại thật sự ngạc nhiên.

Sự việc phát triển quá nhanh, Doãn Toại căn bản không lường trướcđược, động tác cô nhào tới lại rất mạnh mẽ, Doãn Toại trực tiếp bị cô đẩy ngã, nằm ở trên đồng cỏ, cả người cô nhào đến, dán vào môi anh.

Khương Bái cẩn thận nghĩ lại chuyện này, nếu Doãn Toại là em rể mình, thực ra cũng khá đáng tin, đối với Khương Ngâm mà nói chắc cũng là lựa chọn rất tốt.

Cô không phục, luôn cảm giác mình có chút ủy khuất.

Kỹ thuật chụp ảnh, đúng thực là rất khá.

Lông mi cô rất dài, dày và cong lên, chớp chớp có chút tài tình,đôimắt linh động, nhấp nháynhư biết nói.

Doãn Toại bị lời nói của cô chọc cho có chút muốn cười: “Em là chócon sao?”

Tuy nhiên, cô đã dám bước một bước về phía anh, thì sẽkhông còn cơ hội lùi lại, chạy trốn.

Cô gái trong tấm ảnh,lưng dựa vào cây đại thụ, tóc buộc đuôi ngựa, váy đỏ sáng rực, cười tươi nhìn ống kính.

Lúcbốn mắt nhìn nhau, cô dườngnhư ý thức được rốt cuộc mình đang làm cái gì, khuôn mặt ngay lập tức đỏ lên, bỗng nhiên đứng dậy từ trên người anh, nhanh chân bỏ chạy.

Khóe môi Doãn Toại hơi giật giật, sau đó liềnrất nhanhbình tĩnh lại:“Tôi tạm thời chưa có ý nghĩ này.”

Hô hấp của Doãn Toại ngừng lại, chậm rãi giơ tay cầm bútlên,nhẹ nhàng chọt vào trán cô một cái, thoáng dùng sức đẩy về phía sau, đem khuôn mặt nhỏ đang cách chính mình rấtgần, vượt qua khoảng cách an toàn,đẩy đi.

Doãn Toại cầm điện thoại di động lên, gọi một cuộc điện thoại: “Luật sưHàn, giúp tôi viết một bản hợp đồng, càng sớm càng tốt.”

Khương Ngâm nhíu mày, dần dần có chút không quá vui lòng: “Sao anh lại đáng ghét như thế a, anh muốn đểchoemtheo đuổi tới lúc nào?”

Gió hè thổi qua ngọn cây, chim chóckêuríurít, trên cây,vàichiếclá xanh biếc lượn vòng rồi rơi xuống.

Hầu kết anh khẽ nhúc nhích, không hiểu sao bên tai bị mặt trời rọi có chút nóng bỏng, nghiêng đầu tránh đi ánh mắt như nước,trong veođangnhìn chăm chú của cô: “Muốn tôi nói cái gì?”

Nói xong, cô phát hiện ý cười của Doãn Toại nhạt đi, ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào cô.

Trong thoáng chốc, Doãn Toạinhớ lại buổi chiều hôm đó, anh ngồi trên đồng cỏ dưới bóng cây đọc sách, cô hứng thú bừng bừng chạy tới, có chút phàn nàn nhỏ: “Ai nha, tại sao anh lại đổi chỗ rồi? Nhưng mà không sao, chỉ cần ngửi mùi emliền biết anh đang ở chỗ nào.”

Rõ ràng là đang tức, Khương Ngâm đang chờ anh trả lời, quai hàm phình lên giống thổi khí.

Khương Ngâm chép miệng, vẽ lên ảnh chụp, chủ động ngồi xuống bên cạnh anh, cố ý ngồi sát anh.

Cô tỉnh hồn lại, nhanh chóng đổi giọng: “Không phải không phải, anh rất thơm, ý của emvừa rồi là, emvà anh tâm hữu linh tê*.”

“Em ấy thì sao?”Anh dùng lực nắm chặt lyrượuv**t v*, dừng một lát mới hỏi, “Em gái anh c*̃ng đồng ý?”

“Tạm thời không biết.”

Sau đó,cũng không biết lấydũng khíở đâu, cô nhìn chằm chằm Doãn Toại thật lâu, đột nhiên bổ nhào qua,ômlấy mặt của anh, không nói lời nào.

Cô đưangón tay cái cùng ngón trỏ lạigần để minh họa.

Cánh tay khoác lên đầu vai Doãn Toại: “Lần trước ở nhà tôi,không phải đã gặp qua một lần rồi sao, cậu cảm thấy thế nào?”

“Anh nói ——”Khương Ngâm ngồi thẳng lại chút, hắng giọng, dùng ánh mắt rất thâm tình dạy anh:“Khương Ngâm, tôi nhất định sẽ đồng ý làm bạn trai em, em kiên trì thêm một chút nữa.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Ngâm cầmảnh chụp tiếp tục đưa tới trước mắt anh lắc: “Anh thích không, xin em, emcó thể tặng cho anh!”

Hai tay Khương Ngâm chống trên bãi cỏ, nửa người nghiêng về phía trước xích lại gần anh, dùng giọng điệu thương lượng nghiêm túc nói: “Vậy bây giờ anh nói đi? Emnghe đây.”

“Doãn Toại!”Cô đột nhiên gọi anh một cách thô bạo, nhưng lúc anh nhìn qua, không hiểu sao khí thế yếu xuống không ít, chỉ có thể dựa vào giọng của chính mình gia tăng lực lượng: “Anh mà không đồng ý sẽ phải hối hận!”

Phảng phất như đã trôi qua một thế kỷ dài, trái tim ngưng đập của anh rốt cục cũngbắt đầu thức tỉnh.

Doãn Toại đứng trước cửa sổ sát đất, cầm chai rượu rót cho mình một ly.

“…”

Không biết dùng tay nhéo một chút, sẽ có cảm giác gì.

Từ nhỏ đến lớn, người thích cô nhiều lắm, cho tới bây giờ cô còn chưa phải lấy lòng người khác như thế.

Khương Bái nghe anh hỏi như vậy, đột nhiên cảm thấy có hi vọng, không khỏi híp mắt:“Nha đầu Khương Ngâm này là nhan khống*, tôi cảm thấy tám phần là coi trọng cậu. Thế nào, có thấy hứng thú, muốn tìm hiểu một chúthay không?”

Doãn Toại chưa thấy người nào theo đuổi người ta lại không có kiên nhẫn như thế, đem nửa tháng nói như nửa năm, phảng phất như lâu lắm rồi, cảm thấyvừa bất đắc dĩ vừa buồn cười: “Sau nửa tháng tôi phải đáp ứng em sao?”

Gió đem tầng mây thổi tan, nhẹ nhàng mềm mại, bầu trời đêm như rải đầy kẹo đường, lưu luyến mà ôn nhu.

Doãn Toại cũng định không để ý cô nữa, những không biết sao, mấy ngày nay làm cái gì cũng đều phân tâm, tâm tình luôn luôn bực bội.

Editor: Xu

Cô đã không chịu đến, Doãn Toại dứt khoát tự mình tìm đến dưới lầuký túc xácủa cô.

“Không cần.”Doãn Toại cầm bút ghi chú ở trong sách.

Về đến nhà, Doãn Toại tắm rửa rồi thay quần áo.

Quét mắt nhìn một vòng cô gáituơicười tự nhiên trên tấm ảnh, anh bỗng nhiên lại cảm thấy, đáp án hình như khôngcònquan trọngnữa.

Một bàn tay xinh đẹp dừng trước mắt anh, màu da trắng ngần,mềm mại, ngón tay cái được cắt tỉa gọn gàng,rất chỉnh tề, bên trên móng còn có đường vân màu trăng trắng. Cô đang cầmmột tấm hình, trong tấm ảnh cô gáiđẹp đẽ, xinh xắn đang cười nhẹ nhàng,.

Anh giống nhưbị cô bắt được dễ như trở bàn tay.

Trong lòng Doãn Toại nghĩ như vậy, đem ánh mắt thu hồi, tiếp tục lật sách.

Ánh nắng xuyên qua kẽ lárơi xuống, có thể thấy rõ từngsợilông tơ trắng trên mặt cô.

Khương Ngâm chậm rãi nhấc mí mắt lên, cẩn thận từng li từng tí nhìn về phía anh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Ngâm đã quen bị Khương Bái nói như vậy nên c*̃ng không nghĩ nhiều, trực tiếp nói lại: “Vậy anh chính là cái mùi thối hoắc gì đó!”

*Nhan khống: Cuồng nhan sắc, sắc đẹp, kiểu người coi trọng cái đẹp, vì vẻ đẹp của đối phương mà đem lòng yêu.

“…”Ai khi dễ cô?

Khương Bái tiếp tục nói: “Cho nên mẹ tôiliềnmuốnđểem ấy yêu đương lại, phân tâm một chút, đừng lúc nào cũng nghĩ đến công việc.”

Doãn Toại trầm ngâm một lát, vẫn không có tiếp lời, Khương Bái lại bổ sung một câu: “Nếu về sau cậu dự định cưới người môn đăng hộ đối, làm thông gia thương nghiệp, để cậu gia tăng lợi ích, tôi c*̃ng hiểu cho cậu, đêm nay coi như tôi chưa từng nói gì.”

“Vậy anh nói xem phải theo đuổi bao lâu mới có thể đồng ý?”

Cúp điện thoại, Doãn Toại sấy khô tócxongtừ trong phòng quần áo bước ra.

Chờđếnlúc anh nhớ tớichuyệntìm cô tính sổ, xung quanh sớm đã biến mấtbóng dáng của cô.

“Đồng ý a, nếu không thì hôm naysaotôi có thể ngồiđâynói với cậu chuyện này?”

Doãn Toại ngẩng đầu.

Doãn Toại không để ý tới cô, cúi đầu lật sách trong tay: “Tìm tôi có việc gì?”

Động tác uống rượu của Doãn Toại dừng lại.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15