Kết Hôn Với Anh Trai Của Chồng Hụt
Chư Cát Cẩm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 126
Nhưng so với rất nhiều thí sinh tham gia, Tô Thanh Nhiễm vẫn còn quá trẻ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cho nên ngày công bố giải thưởng, cô cùng Bùi Cảnh Ngạn bước vào hội trường, cũng không khỏi hồi hộp đến mức lòng bàn tay đổ mồ hôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Anh nghĩ, anh không phải nhường cơ hội cho Bùi Cảnh Ngạn, mà là bản thân đã sai một lần, không muốn sai thêm lần thứ hai mà thôi.
Tô Thanh Nhiễm lập tức được an ủi, hừ một tiếng, ánh mắt rơi xuống sân khấu.
Sư phụ ông rất ít khi khen người khác, chỉ bốn chữ ngắn ngủi này, đã là sự khẳng định tốt nhất của người nghệ nhân già truyền thống này dành cho Tô Thanh Nhiễm trong mấy năm qua.
Cuộc thi điêu khắc dành cho nhóm người trưởng thành sẽ không giới hạn độ tuổi, nhưng những nhà điêu khắc đã thành danh mấy chục năm như Hồng Ý Nho đương nhiên sẽ không tranh giành cơ hội với hậu bối, cho nên sẽ không tham gia. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi xem xong tác phẩm, Hồng Ý Nho vỗ vai Tô Thanh Nhiễm: “Tiến bộ rất nhiều.”
Mãi cho đến một tuần trước hạn nộp tác phẩm, cô cuối cùng cũng hoàn thành.
Tô Thanh Nhiễm bị sự bảo vệ vô lý như vậy chọc cười, cô nhìn quanh, phát hiện không có ai nhìn bên này, bèn thả lỏng một chút: “Ừm, sư phụ đều nói em tiến bộ rồi, nếu không đạt giải, chính là vấn đề của bọn họ!”
Bùi Cảnh Ngạn đưa tay xoa tóc Tô Thanh Nhiễm, giống như đang vuốt lông cho mèo con: “Anh thấy em điêu khắc rất đẹp, nếu không đạt giải, là do ban giám khảo không có mắt nhìn.”
Đợi sau khi nộp tác phẩm xong, Địch Duy ghé sát tai Tô Thanh Nhiễm nói nhỏ: “Tiểu sư muội lợi hại rồi, sư huynh thấy lần này giải thưởng nắm chắc trong tay, chỉ là phải xem trình độ của những người cùng đợt mới biết có thể lấy được thứ hạng nào.”
Lúc đi ngang qua Bùi Cảnh Ngạn, anh nói: “Tôi chỉ là không muốn quấy rầy cô ấy nữa mà thôi. Anh giúp tôi nhắn lại một câu… người bạn Mễ Hiểu Nguyệt bên cạnh cô ấy, không phải là người tốt lành gì, bảo cô ấy cố gắng tránh xa ra.”
Lần này không chỉ có đại sư huynh sốt ruột, ngay cả sư phụ cũng sốt ruột, sợ Tô Thanh Nhiễm không kịp, nhưng lại sợ gây áp lực cho cô, cho nên chỉ có thể âm thầm lo lắng trong lòng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giang Thần Lẫm đứng trong đại sảnh một lúc, rồi xoay người bước ra ngoài.
Bùi Cảnh Ngạn rất nghiêm túc gật đầu, nhìn dáng vẻ rõ ràng đang hồi hộp nhưng lại cố gắng thuyết phục bản thân của cô gái nhỏ, không nhịn được cúi xuống, hôn lên trán Tô Thanh Nhiễm.
Ngày nộp tác phẩm, Hồng Ý Nho và Địch Duy đều đến studio của Tô Thanh Nhiễm.
Nói xong, anh rời đi.
Trong khoảng thời gian sau đó, Giang Thần Lẫm không xuất hiện nữa, còn Tô Thanh Nhiễm dồn hết tâm sức vào việc điêu khắc. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Không biết có làm sư phụ mất mặt không, hu hu, năm đó đã làm ông mất mặt từ năm 14 tuổi đến tận năm 22 tuổi…” Tô Thanh Nhiễm lẩm bẩm: “Nếu không đạt giải, sư phụ và mấy sư huynh đều sẽ bị chê cười mất thôi.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.