Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 1: Ngôi Làng Xa Xôi

Chương 1: Ngôi Làng Xa Xôi


Trong một ngồi làng xa xôi của đại nam thiên quốc, tại nơi này núi sơn hùng vĩ bao bọc xung quanh ngôi làng tạo lên cảnh vật non sông hữu tình, trăm hoa đua nở, non sông nước biếc vô cùng lên thơ, chim ca hót khắp nơi tạo lên không khí rộn giã, tô đậm nên vẻ vốn có của ngôi làng.

Trong buổi sáng sớm tinh mơ, trong một ngôi nhà trong ngôi làng sập xệ, tan hoang không thể nào ma tả nổi, nam chính đồng hải long ( 10 tuổi) đang vươn minh đón ánh năng ban mai, vừa vặt qua vặt lại cơ thể để giãn lại gân cốt của mình.

Một tiếng kêu rắc bên trong cột sống, đốt sống thư 2;

Hải Long đột nhiên mặt từ vui vẻ chuyển sang xệ như c·h·ó, bực tức kêu lên:

“Cái rắm gì đây, ông mày vừa dậy chưa được bao lâu, chưa được hưởng tinh hoa của đất trời, mà đã bị trọng thương, cờ lờ mờ đen hơn c·h·ó”.

Vừa bực vừa tức lại không thể làm gì, bụng lại kêu lên ung ung, khiến cho thanh niên trẩu tre phải sách cái bụng đi tìm kiếm thức ăn, mà nhà anh lại nổi tiếng là nhà nghèo nhất xóm, Hải long tìm qua tìm lại trong nhà lại không có gì để vào bụng, đành phải rời nhà đi kiếm. ( ngồi không thì chỉ có ăn đầu bờ)

Ý định trong đầu vừa hiện, thanh niên đi ngay, vừa 2 bước tới trước cửa mở, Hải long mở mãi không ra, cơn bực mình vừa nãy chưa kịp tiêu tan mà đã tới một sự việc khác khiến cho thanh niên bực bội không thôi, khuôn mặt đỏ bừng bừng của thanh niên, cơn tức giận của anh tới mức cực điểm.

Hải Long lùi lại 3 bước định lấy đà đạp cửa, nghĩ như vậy thanh niên lập tức làm ngay, với hết sức binh sinh mà minh có được và cộng thêm cơn tức giận vừa nãy khiến cho Hải Long thêm phần tự tin vào cú đá này.

Hải Long hét lên:

“Xem sự lợi hại của ông đây’ hahaha”

Hải Long nhảy cao đá, cái chân vừa chạm trước cửa, thì đột nhiên cái cửa mở ra, mặt của Hải Long tái hơn cả đít nồi, trước cửa là một t cao với thân thiếu niên với hình cân đối, ngang tuổi với nam chính, trên mặt hiện lên ve nhu hòa, vui vẻ.

Thanh niên này mở cửa ra định nói:

“ Hải Long đi ra ngoài… “

Chưa nói hết câu, chân của Hải Long như thấy gái đẹp liền tiếp xúc với khuôn mặt với cái nước da mềm mại ấy Hải Long hận không cầm con giao chặt phăng cái chân của mình.

Cái chân dường như cái chưởng lực nào đó, sức mạnh uy lực vô cùng, khiến cho thanh niên văng ra khoảng 3 mét, khuôn mặt và răng của ảnh tiếp xúc trực tiếp với mặt đất thảm trạng nhìn vô cung thống khổ. Nếu hải Long kêu nói không cố ý có người tin không nhỉ.

Hải Long nhìn vậy liền tiến tới định đỡ thanh niên dậy, bước tới thể xác thảm trọng ấy khiến cho anh cảm thấy vô cùng áy náy không biết giải thích thế nào với thanh niên này. Hải Long đỡ thanh niên dậy đặt lên đùi của mình xoay thân thể tàn tạ ấy lại.

Hải long với khuôn mặt ngạc nhiên như nhân ra người quen, thanh niên này tên Thái Đức, 10 tuổi, khuôn mặt với da mặt mềm mại, nhưng trên mặt hiện giờ của anh hiện lên với nhiều đất đá lẫn vào cả mồm trông vô cùng khó coi, trên mắt còn vài giọt nước mắt vì quá đau khi tiếp xúc với mặt đất, mồm và mắt xưng vù trông vô cung bi thương.

Thái Đức lấy hết sức bình sinh của mình định nói gì đó:

“ Hải Long… tao có ý tốt, ..định kêu mày ..lên núi kiếm ..thức ăn mà mày không … biết .. thương …hoa … tiếc .. ngọc.. gì cả "

Chưa kịp dứt lời lại thấy thân ảnh khác vừa chạy tới trước cổng nhà nam chính, thân ảnh này không ai khác chính là bạn tốt của Hải Long cũng như người thanh niên trong vòm tay của hắn tên là Đình Hiền, thân ảnh này hiện lên với khuôn mặt sắc nét, góc cạnh vô cùng cộng thêm với vẻ mặt bất ngờ khi chứng kiến cảnh tượng này.

Bây giờ trong đầu Hải long với dòng suy nghĩ rằng, liệu mình nói không cố ý liệu người này và thanh niên dưới đất có tin không nhỉ, suy nghĩ vừa lóe lên liền bị nhập tắt, bởi vì không cố ý thê nào mờ khuôn mặt bây giờ của Thái Đức như bị tra tấn trong 3 ngày liên tục như vậy, c·h·ế·t cũng không rửa hết tội, não Hải Long hoạt động hết công suất như uống thuốc kích thích, 1 ý nghĩ lóe sang lên trong đầu của mình, hắn liền thực hiện.

Trước khi thực hiện hắn ghé sát tai Thái Đức thì thầm:

“ Xin lỗi nhé, ủy khuất cho mày rồi!”

Cái tay của Hải Long trước giờ vân Luôn để ở gáy của Thái Đức, tay còn lại của hắn mò mẫm xung quang có hòn đá nào vừa vặn không, mò mẫm mãi bây giờ tay của hắn liền đụng phải cụng đá to bằng cái nắm tay, Hải Long thầm nghĩ:

“ Đá này đập vào liệu hắn có còn sống không nhỉ, hay là thôi”

Đầu hắn suy nghĩ một đằng mà tay hắn lại làm một lẻo, cái tay cầm đá nhanh thoăn thoắt liền truyền tới cái tay đang đặt sau gáy của Thái Đức, cái tay lùi lại, không chần chừ liền đập cục đá vung vào sau gáy Thái Đức, dường như ngay lúc này tốc độ của hắn quá nhanh và lực mạnh khiến cho Thái Đức chưa kịp kêu ca gì cả mà liền ngất lịm ngay tại chỗ, mồm của hắn liên phun ra thứ bọt màu trắng và xùi lên, nhìn vô cung tang thương.

Đình Hiền thấy cảnh như vậy tưởng là ngộ sát liền đi tới do hỏi xem thanh niên kia là ai, Hải Long thấy vậy liền giả vờ đánh túi bụi vào lưng vào mặt của Thái Đức nhưng không gây thương tích gì vì hắn có ý định của mình.

Lúc này Đình Hiền liền đi tới trước mặt Hải Long do hỏi:

“ A.. có án mạng, ngươi g·i·ế·t người à, sao nhà lại có xác người vậy Hải Long”

Hải Long:

“ Ngươi nói bé cái mồm thôi, án mạng cái gì hắn chưa có c·h·ế·t, để ta từ từ giải thích”

Nhưng trong tâm trí của Đình Hiền lúc này có cảm giác cái xác nằm trên mặt đất vô cùng quen thuộc không biết gặp qua ở đâu.

Câu hỏi của hắn khiến cho Hải Long vô cùng áy náy và chột dạ, giật mình vì tưởng hắn phát hiện ra, nhưng hắn có một tâm lí vô cùng bình tĩnh, hít lấy một hơi thật sâu xong trả lời:

“ À.. sáng sớm ta thấy hắn rình mò nhà ta tưởng trộm cắp, nhưng không may cho tên này gặp phải người uy phong thần vũ, võ công cái thế, anh dũng tiêu sái, ta đánh cho hắn không nhận ra người thân luôn”

Đình Hiền khuôn mặt vô cùng ngạc nhiên :

“ Chỉ là tưởng thôi mà đánh hắn ra nông nỗi này liệu có đáng”

Hải Long giật mình:

“ À thì ….”

Ngập ngừng vài nhịp thở, thì cái xác lúc này ngọ nguậy như muốn bật người tỉnh dậy Hải Long vô cùng lo lắng, vì nếu cái xác tỉnh dậy vào lúc này, làm sao hắn có thể thanh minh được đây, nghĩ đến đấy đã khiến hắn rùng mình, một ý niệm trong đầu hắn nảy ra, Hải Long cố gắng diễn ra vẻ vô cùng tức giận, 2 tay xoa vào nhau khởi động, liền quát:

“ Cái tên trộm nhà ngươi dám rình mò nhà ta, bây giờ lại dám ngọ nguậy “”

Tay chân Hải Long lúc này nhanh thoăn thoắt, tay đấm chân đá, nhiều tiếng bịch bịch vang lên vô cùng ghê người, người nào không biết tưởng tên điên nào đang sửa mái nhà vào lúc sáng sớm thế này.

Cái xác lúc này lại có thêm nhiều vết bầm tím, không động đậy được nữa liền nằm im bất động, khuôn mặt hắn dường như lại có thêm vài giọt nước mắt chảy xuống, trông vô cung ủy khuất và tội nghiệp.

Đình Hiền trông thấy cái xác lúc này khiến hắn không khỏi cảm thương, liền khuyên can:

“ Này thôi đi, ngươi trông cái xác lúc này có thể gây hại cho ngươi không”

#####

Chương 1: Ngôi Làng Xa Xôi