Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Khải Hoàng Ma Thần
Unknown
Chương 5: Thiên Linh Châu(1)
Lão Gia Hỏa kia nghe được lời nói này của Hải Long liên bật phá lên cười nói:
“ Được xem ngươi là kẻ thức thời, nhưng muốn trị thương ta cần ngươi thả long ra một chút”
Hải Long nghe vậy cũng liền thả lỏng ngươi ra.
Tia sáng vừa trong tiềm thức của hắn lại bay ra ngoài, bay vào nơi sâu của hang động, từ trong hang động lại có 1 tia sáng khác, mà lúc này tia sáng kia còn mạnh hơn lúc trước gấp nhiều lần, bay vụt vào trong cơ thể của hắn, nguồn năng lượng của tia sáng liền tràn ra khắp cơ thể của hắn.
Tia sáng này mang nguồn năng lượng vô cùng dễ chịu, có thể nói, cơ thể của hắn như một cái cây đã c·h·ế·t khô mà gặp phải nguồn nước tinh khiết như vậy, khiến cái cây bùng lên một sức sống mãnh liệt, vùng vẫy thoát ra khỏi cái c·h·ế·t của tử thần.
Cơ thể của hắn lúc này đột nhiên sảy ra chuyển biến, những vết thương của hắn từ lúc ngã từ núi xuống nơi này dần dần phục hồi một cách nhanh chóng, miệng vết thương nhanh chóng khép lại, những vết bầm tím lúc trước dần mờ nhạt rồi biến mất.
Hải Long chỉ cần nằm ở đây một nén nhang, liền có thể khôi phục hoàn toàn lại thể trạng của mình, cơn đói lẫn cơn đau cũng biến mất một cách thần kì, khiến hắn vô cùng ngạc nhiên, trí tò mò của hắn lại nổi lên hỏi Lão Gia Hỏa:
“ Này lão gia hỏa sao phép thuật của ông lại thần kì như vậy”
Lão Gia Hỏa:
“ Đương nhiên hahaha, nhưng tình trạng của ta không phải trạng thái toàn thịnh nhất”
Hải Long ngạc nhiên vô cùng, những phép thuật chữa trị này mà đã khiến hắn vô cùng khiếp sợ rồi, mà nếu lão gia hỏa này trở về thời kì toàn thịnh không biết sẽ như thế nào nữa, càng nghĩ lại khiến hắn rùng mình.
Lão Gia Hỏa mỉm cười nói:
“ Nếu ngươi có sự hướng dẫn….””
Hải Long không ngần ngại gì nữa, bật người ngồi dậy, quỳ hai chân xuống nói:
“ Sư phụ nhận của đồ nhi 3 lạy”
Hải Long thầm nghĩ ta thật may mắn bám ngay phải cái đùi to, khiến hắn có c·h·ế·t cũng không muốn buông,
Lão ngạc nhiên cười hăng hắc:
“ Cái tên này mới còn trẻ như vậy mà đã biết trước biết sau như vậy, ta còn đang nghi ngờ ngươi có phải tiểu tử không nữa”
Hải Long cười cười gãi đầu trông vô cùng ngượng ngùng, hắn liền nói:
“ Nhưng mà sư phụ định dạy đồ nhi như thế nào”
Lão Gia Hỏa lúc này mới nghiêm túc nói:
“ Ngươi chỉ cần đi sâu vào trong hang động này, người có thể thấy được 1 viên Thiên Linh Châu, sau đó nhỏ máu, rồi ở đây luyện hóa nó để nó nhận ngươi làm chủ là được”
Hải Long vội vàng lau đi nhưng vết bùn đất lẫn trên áo của hắn, giờ đây chiếc áo của hắn giống như tấm rẻ vậy, vô cùng nhiều vết rách, hắn cũng chẳng quan tâm gì nhiều, bước từng bước vào sâu trong hang động.
Vừa đi hắn quan sát xung quanh, quả thực hang động này vô cung lớn, xung quang lại ẩm ướt, nhưng kì lạ ở chỗ hang sâu như này lại không tối tăm gì, ngược lại vô cúng sáng, bất quá ánh sáng này có màu xanh nước biển chiếu sáng toàn bộ hang động khiến nơi này trơ nên vô cùng quỷ dị.
Nhưng hắn đi không biết bao lâu đã tới nơi cuối của hang động này, cũng là nơi ánh sáng phát ra mạnh nhất, khiến toàn bộ những thứ xung quanh nơi này bao phủ một màu xanh đậm hơn ở nơi hắn bắt đầu đi vào gấp chục lần.
Hải Long, hắn đột nhiên hét to:
“ Này sư phụ người ở đâu hãy mau trả lời đồ nhi”
Hải Long chờ một lúc mà không thấy ai trả lời cả khiến hắn vô cùng sợ hãi, chỉ sợ lão gia hỏa này từ đâu chui ra g·i·ế·t mình, nhưng suy nghĩ này mới lên liền bị dập tắt, nếu lão muốn g·i·ế·t mình thì không cần chờ tới lúc này mới ra tay.
Chờ một lúc mà không thấy ai trả lời, hắn nhớ lời của lão vừa nãy đi tìm viên châu gì đó, hắn tìm nơi có ánh sáng mạnh nhất mà tìm, mãi một lúc mà hắn mới tới và nhìn thấy được viên châu đó, viên châu này lơ lửng trên không phát ra ánh sáng vô cùng chói mắt, khiến hắn rụi mắt mấy lần rồi mới tiến tới.
Hải Long thầm nghĩ đây chắc chắn là viên châu mà lão nói, thì đột nhiên trong viên châu phát ra giọng nói quỷ dị ấy:
“ Ngươi mau tới nhỏ máu vào viên châu này”
Hải Long đang xem xét xung quanh viên châu và đánh giá nó không chú ý tới mọi vật xung quanh, giọng nói quỷ dị ấy đột nhiên vang lên khiến hắn giật mình vô vùng, hắn hét toáng lên:
“ A a a..cứu.. cứu người … ở đây có ma”
Hắn xoay người một mạch định chạy đi, chắc do hắn quá vội và sợ hãi, chân nọ va vào chân kia khiến hắn ngã nhào xuống đất, mặt tiếp xúc với mặt đất khiến hắn đau đớn vô cùng, lúc này hắn mới nhận ra giọng nói kia vô cùng quen thuộc:
“ A thì ra là sư phụ, sao người lại hù dọa tâm hồn trẻ thơ này”
Hắn thờ ra một hơi dài ngồi một lúc để bình tĩnh lại nói:
“ Đồ nhi cầu xin sư phụ đừng có dọa con nữa được không, kiếp này con chưa kịp thành tài suýt nữa bị người hù c·h·ế·t rồi”
Nói xong hắn bước dần tới chỗ của viên châu kia, bây giờ hắn mới phát hiện, viên châu này mang một hoa văn vô cùng cổ đại, khó hiểu, tô đậm lên vẻ huyền bí của nó.
Lão Gia Hỏa
“ Còn không mau nhỏ máu vào”
Không như lần trước hắn sớm đã có đề phòng, nên không sợ hãi như lần trước nữa
Hải Long bất đắc dĩ kêu lên:
“ Bây giờ lấy gì để nhỏ máu đây sư phụ”
Lão:
“ Ngươi kiếm tạm hòn đá nào phù hợp để lấy máu đi”
Hải Long thở dài :
“ Sư phụ lấy máu hộ con được không hì hì”
Lão:
“ Pháp lực của ta bây giờ vô cùng yếu, nãy không chữa trị cho ngươi thì ta bây giờ không cần phải kêu lấy máu nên còn đủ năng lực để phát ra được nữa, ta cầu xin ngươi mau mau nó lên”
Lúc này hắn mới thực sự đi tìm đá nào phù hợp, hắn lúc thì chọn được viên đá to bằng cái nắm tay, khiến hắn không khỏi tưởng tượng ra cảnh khi hắn làm với Thái Đức, hắn liền vứt viên đá đi tìm viên khác, lúc thì tìm được viên đá qua to lúc thì viên đá quá nhỏ, Hải Long vứt đá tứ tung, dường như toàn bộ đá ở nơi này hắn thử rồi .
Bầy giờ hắn thực sự khiến Lão Gia Hỏa nổi điên lên, hận không thể rút ra một chưởng đánh c·h·ế·t hắn, nhưng hắn thầm nghĩ đợi khi lão có thể phục hồi thì dạy dỗ hắn sau cũng không muộn, nên cơn giận dữ của lão tạm thời nguôi dần.
Hải Long lóe lên một suy nghĩ bá đạo:
“ Sư phụ hay người để đồ nhi ra ngoài tìm kiếm thử xem, lỡ may có thể tìm thấy thì có thể tiết kiệm thời gian cho sự phụ, hahaha sao ta có thể thông minh như vậy nhỉ”
“Ngươi…” hết từ để nói với Hải Long, dường như Hải Long đã thực sự chọc giận lão, cơn thịnh nộ của lão bùng phát, nước tràn bờ đê, nhưng vô cùng đen đủi cho lão là lão không có đủ năng lực để làm, nếu không Hải Long đã c·h·ế·t trong tay lão mấy chục lần, cơn bực tức lại không có gì để xả giận, khiến lão bực bao không thôi, lên lão liền quay ra cầu xin Hải Long giọng vô cùng thảm thương.
“ Ta xin ngươi, ta gặp ngươi như gặp phải khắc tinh, ngươi không cần tìm đá nữa, dùng răng của ngươi đi”
Nghe lão nói vậy khiến Hải Long thầm nghĩ “ sao nãy giờ hắn không nghĩ ra được nhỉ” hắn cảm thán đúng là sự phụ của mình.
Hắn nhanh chân đi tới chỗ viên linh châu kia, tay đưa lên miệng cắn một phát, máu từ trong tay chảy ra, hiền liên đưa tới viên linh châu kia, khi máu tiếp xúc với viên linh châu, ánh sáng lúc này của nó bùng lên giữ dội, một hấp lực vô cung khủng khiếp khiến tòa bộ cơ thể của hắn liền bay thẳng vào viên linh châu.
Khi hắn mở mắt ra thì hắn đã ở trong viên linh châu này rồi.
#####