Khi Mạch Tử Chín - Sơn Quỷ
Sơn Quỷ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 6
Sau này tôi mới biết.
Thu Vũ Miên Miên
"Không cần phải nghĩ nữa."
Khuôn mặt anh ấy tỏa sáng dưới ánh nắng, anh ấy nói:
Anh ấy hơi cúi người xuống, hai tay chống gối, từ dưới lên nhìn thẳng vào mắt tôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngược lại, cứ như thể anh ấy rất thân thiết với bạn vậy.
Cười cười chỉ vào chai nước khoáng chưa uống của tôi:
Cô gái kia không phục: (đọc tại Qidian-VP.com)
Anh ấy từng bước thong thả đi đến gần. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 6
Câu hỏi tên của Bùi Sầm lúc đó, thực chất là đang hỏi:
Chỗ ngồi cạnh cửa sổ ở hàng ghế cuối mặc định là chỗ của anh ấy, còn tôi đã "cướp" mất chỗ đó.
Có ý gì?
"Xin lỗi nhé, tớ không bao giờ nhận đồ của con gái, sợ gây hiểu lầm."
Anh ấy có thể rất tự nhiên bắt chuyện với tôi:
"Nhưng cậu nhận nước của bạn cùng bàn cậu mà!"
Cho đến một ngày, tôi nhìn thấy anh ấy từ chối chai nước của một bạn nữ khác trên sân thể d·ụ·c. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đó là tớ hỏi mượn cô ấy."
"Bạn học Lúa Mì, cho tớ chép bài tập với."
Tôi rất không giỏi ứng phó với kiểu người như Bùi Sầm. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Bạn học Lúa Mì, bây giờ cậu có phải đang nghĩ: Hình như Bùi Sầm đối xử với mình hơi đặc biệt không?"
Có lẽ vì ba mẹ tôi thường xuyên làm việc ở nước ngoài, nên từ năm lớp mười tôi đã sống một mình.
Bùi Sầm nghiêng đầu, cười nói:
"Bạn học, sao cậu dám ngồi vào chỗ của ông đây?"
Tôi thấy thật trẻ con.
"Bạn học Lúa Mì, cậu chính là người đặc biệt."
Anh ấy cũng có thể sau khi chơi bóng rổ xong, len qua đám đông, tự nhiên đi về phía tôi.
"Bạn học Lúa Mì, cho tớ xin chai nước, cậu không phiền chứ?"
Nhưng ngay khoảnh khắc quay sang nhìn thấy tôi, nụ cười của Bùi Sầm lại lan đến tận khóe mắt.
Thái độ và giọng điệu của anh ấy rất tùy ý, nhưng không hề tỏ ra đường đột hay thất lễ.
Hóa ra Bùi Sầm chính là tên đại ca khét tiếng của trường trung học số 1.
Tôi trưởng thành sớm hơn so với bạn bè đồng trang lứa, lại có tính cách lạnh nhạt nên không có bạn bè.
Tôi đứng c.h.ế.t lặng ở cách đó không xa, lần đầu tiên trong đời cảm thấy đầu óc mình như bị chập mạch.
Trong lòng, tôi âm thầm tổng kết đặc điểm này của anh ấy là: Sức hút của một tên sở khanh.
"Hơn nữa, tớ và cô ấy không tính là hiểu lầm."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.