Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Khí Vận

Unknown

Chương 25: Trở về

Chương 25: Trở về


Một tháng sau, Lôi âm tông...

Sương mù lãng vãng trên những ngọn núi, tạo nên một khung cảnh huyền ảo, tựa như tiên cảnh.

Trần Phong đã ở đây được một tháng rồi.

Hắn đang đợi người từ gia tộc đến đón hắn. Từ ngày hắn lộ diện ở Lôi âm tông là hắn đã xác định chờ đón rồi. Hắn không muốn chạy long nhong để bọn sát thủ có có cơ hội đâu. Không chừng giờ này bọn chúng đang chờ hắn ở ngoài đó chứ.

Cuộc sống một tháng qua của hắn chả có đặc sắc gì, chỉ toàn ăn rồi ngủ là chính, lâu lâu lại chọc ghẹo hai sư đồ Tử Vân và Đậu Đậu, hướng dẫn Đậu Đậu tu luyện, ban đầu hắn chỉ tính dạy những thứ cơ bản, không hiểu sao lại dạy nàng cả những bí thuật của riêng hắn.

Đậu Đậu cực kì dính người, ngoài thời gian tu luyện, nàng gần như mỗi khắc đều dính lấy Trần Phong không tha. Khiến hắn bật lực không thôi.

- Quái nhân xấu, ngươi sắp rời đi rồi sao?

Đậu Đậu ngồi trên đùi Trần Phong, cặp chân nhỏ đung đưa qua lại, tay vân vê, ngắm nghía con bươm bướm gỗ Trần Phong vừa khắc cho nàng. Giọng điệu nhỏ nhẹ, không giống nàng ngày thường tí nào.

- Phải

Trần Phong bình thản đáp

- Ngươi không đi được không ?

Đậu Đậu đầu cuối gục xuống, giọng lí nhí

Trần Phong không trả lời nàng, chỉ đưa mắt nhìn xa xăm.

- Sau này ta lớn, ta làm thê tử của ngươi, được không?

Đậu Đậu giọng vẫn lí nhí

- Ồ...tại sao?

Trần Phong ngạc nhiên, thắc mắc hỏi lại.

- Ta muốn giống Sư phụ

Đậu Đậu giọng bỗng cất cao, tuyên bố hùng hồn.

Trần Phong đầu toàn dấu (?). Giống sư phụ ngươi thì liên quan gì a. Nhưng nghĩ nghĩ, nàng con nít chắc thấy rồi ước ao, sẽ chóng quên, đành gật đầu

- Được.

......

Đứng nhìn Trần Phong theo phi thuyền rời đi. Đậu Đậu nắm tay Tử Vân ngơ ngác như người mất hồn. Nhớ lại kỷ niệm một vừa qua, đôi mắt phiếm hồng, nhưng nàng cố nhịn không khóc.

Phi thuyền đi xa mất bóng. Đậu Đậu không chịu được nữa lao vào lòng Tử Vân nức nở gào khóc.

- Thiếu phu nhân, phi thuyền đến Thiên Sơn đế quốc đã khởi hành được rồi ạ.

Tử Vân không trả lời, chỉ lặng lẽ ôm Đậu Đậu nhìn về phương xa, nơi phi thuyền vừa biến mất.

Một tên trung niên nhân khom người cung kính đối với Tử Vân bẩm báo.

Trần Phong vốn định cùng nàng đi xử lí chuyện của Thiên Sơn đế quốc, nhưng Thiên Tuyết liên hệ đã khiến hắn đổi chủ ý. Đành phái ra hai cao thủ Thiên cảnh đỉnh phong cùng trong âm thầm một cao thủ Thần cảnh sơ kỳ đi hộ tống.

...

Lúc này, trên phi thuyền, Trần Phong đang dùng " Đồng tâm thuật" liên hệ với Lãnh Thiên Tuyết.

- Tại sao năm nay học viện lại chiêu sinh sớm như vậy?

Trần Phong thắc mắc, trong lòng thầm nghĩ, lẩm bẩm

......

Nửa tháng sau, Trần gia cổ tộc,...

- Phù, cuối cùng cũng về tới.

Trần Phong thở phào một hơi, rời đi đã hơn 2 năm, cuối cùng hắn cũng trở về.

Tuy chuyến đi này không được suôn sẻ, nhưng cũng may hắn đã đạt được mục đích của mình. Nhớ đến cảnh ngày đêm bị đá·m s·át thủ kia mong nhớ, Trần Phong liền khó chịu

- Có lẽ, cũng nên có tí quà đáp lễ chứ nhỉ?

Không biết suy nghĩ thứ gì, Trần Phong mỉm cười, miệng lẩm bẩm.

......

3 ngày sau...

Nhìn la liệt xung quanh 7 thân ảnh lòi lõm nhan sắc tuyệt trần. Trần Phong vẻ mặt hơi tái rồi. Hắn cảm giác ăn không tiêu a.

- Các nàng chơi bẩn

Trần Phong mệt mỏi, hơi thở có vẻ phù phiếm, hắn khó chịu, hờn dỗi, giọng kháng nghị.

Các nàng chơi bẩn a. Mấy nàng liên tục 3 ngày thay phiên xa luân chiến hắn. Hắn cảm giác chơi không đẹp tí nào.

- Hừ, ai bảo lúc trước thu cho lắm vào, mới đây còn không chịu nổi, còn các tỷ muội khác đây.

Lãnh Thiên Tuyết hờn dỗi liếc xéo hắn, giọng khinh bỉ.

Nhớ đến số lượng nữ nhân còn lại, hắn thở một hơi dài, tự bế.

Lần này ngoài ba nàng Lãnh Thiên Tuyết, thêm cả hai chị em Thiên Mị, Thiên Tâm tham gia, còn thêm hai thân ảnh quen thuộc khác.

Nhìn 2 thân ảnh quen thuộc kia, hắn không khỏi tự trách, âu yếm chui vào nằm giữa hai nàng, hai tay ôm hai người kéo vào lòng, thay phiên hôn lên trán 2 nàng.

Bên trái hắn là một mỹ nhân có thân hình ma quỷ quyến rũ, mị hoặc tận xương. Nàng có gương mặt trái xoan, đôi mắt to tròn, óng ánh như sao trời. Chiếc mũi quỳnh thon, cao kết hợp với bờ môi mỏng chúm chím thoáng mở như câu hồn. Mái tóc đen dài suôn mượt. Làn da trắng hồng, bóng loáng như mỡ đông.

Nàng chỉ cần ở yên thôi cũng đã làm Trần Phong bị mê hoặc bởi vẻ đẹp ma mị của nàng rồi.

Nàng tên là Băng Tâm Thiên Lạc.

Bên trái hắn là một mỹ nhân có vẻ đẹp tương tự Thiên Lạc gần 7 phần, nhưng trông có vẻ non nớt hơn chút ít. Nàng là Băng Tâm Thiên Nhu.

Hai người là hai mẹ con, hai nàng tận Nam châu xa xôi chạy tới đây chỉ vì quá nhớ Trần Phong.

Nam châu là nơi phân bố chủ yếu của các bộ lạc, mà đa phần ở đây theo chế độ mẫu hệ, nên Thiên Nhu mang theo họ mẹ.

Ngoại tộc muốn cưới nữ nhân ở một nơi tôn sùng mẫu hệ không phải dễ, đằng này còn là mẹ con, mà đến mức các nàng một mực nhớ thương, chấp nhận phản bội tộc quy rời đi tìm đến mình, Trần Phong trong lòng vô cùng tự đắc, nhưng không khỏi càng thêm yêu thương 2 nàng.

Nghĩ đến cảnh gian nan khi 2 người tự mình vượt châu đến đây. Tâm hắn mềm nhũng.

- Chàng yên tâm, do quá nhớ chàng, bọn th·iếp mới nhờ Thiên Băng tỷ, đi vào dưới thân phận nữ nô. Sẽ không có quá nhiều người nghi ngờ.

Như lo sợ bị Trần Phong trách mắng, Thiên Lạc tự nhận tội về mình, giọng bình tĩnh nhưng không giấu nổi sự nhớ nhung, lo lắng.

- Các nàng...khổ cực rồi.

Nhiều lần định trách cứ, hỏi han, Trần Phong cuối cùng chỉ có thể thốt ra những lời này.

- Nam châu... Có lẽ... Không cần phải đi nữa.

Trần Phong thầm nghĩ, hai nàng vốn là điều mà hắn lo lắng nhất ở Nam châu, nếu các nàng đã tới đây, hắn có thể yên tâm phần nào.

- Haizz, tới đâu hay tới đó vậy

Trần Phong thở dài một hơi, hai nàng tới đây tuy là bí mật, lách léo đủ đường, nhưng hắn biết, không có gì giấu được hoàn toàn cả

- Thôi vậy, các nàng an toàn là được

Trong lòng Trần Phong lúc này lại tự trách, có lẽ, hắn đã quá độc đoán rồi.

......

Chia sẻ một chút, thật ra là tui đang lười quá, sẽ cố gắng đẩy nhanh tình tiết lên một chút để qua map mới.

Chương này tính cho nó qua Thiên sơn đế quốc combat mà nghĩ nghĩ ko ra :v .

Thật ra tui non tay, nên không có quá nhiều ý tưởng, tui sẽ cố đẩy nhanh để dành ý tưởng đó cho map sau, hi vọng ổn thỏa.

Hiện tại thì tui chưa biết map sau sẽ sử dụng hệ thống tu luyện nào nữa, vì tui sẽ reset rank cho main nha. Tại map này thấy nát quá.

Nhưng map này nó cũng dính đến một số thứ sau này.

Èo, chả pit sao nữa. Nhiều ý định quá, mà cảm giác mình nuốt không nổi ý :v. Mới tập viết mà nghĩ linh tinh gì đâu không.

Chương này tui định viết nhiều thứ lắm, cơ mà nghĩ tào lao bí đao làm sao ý. Tui gộp 2 -3 chương dự định lại thành 1 khúc này thôi a. Gộp xong lại chả muốn xé ra lại. Nên chắc nay tới đây :v .

Mấy hôm nay nếu tui k ra chương thì xin lỗi các bạn nha, đang sốt 2 hôm nay mà chưa hết nữa. Ngày nào cũng chán ăn với mệt người quá hà.

Về lời bộc bạch chương trước thì... Thay vì cho c·hết vài em, tui lại đang có ý định cho ngủm cả chùm. Không pit các bạn thấy sao

:))

Chắc dạo này bệnh nên đầu óc hơi sida :)

Chương 25: Trở về