Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Khí Vận

Unknown

Chương 32: Trận so tài

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 32: Trận so tài


Những người khác lại chán nản mà nhíu cả mày

Nhưng Trần Phong sao, hắn vẫn chỉ mỉm cười.

"Ngươi cuối cùng cũng chịu lò cái mặt c·h·ó ra ngoài !" Vân Phàm khinh miệt

Nhìn kĩ lại, thì ra đó là một miếng vảy như vảy cá, nhưng hình dạng lại như vảy rùa. Một bóng xanh nhạt trong suốt cũng hiện lên trước người Trần Phong như tấm khiên che chắn : Huyền Vũ giáp : ẩn chứa năng lượng có thể chống đỡ một kích toàn lực của hóa thần đỉnh phong. Là giáp, nhưng lại cũng là lân phiến

(Ta tính thiết lập cho main hệ mộc làm bia.Ý chỉ ôn hòa, nho nhã. Được hong ta ?. Còn không gian và hắc ám ẩn giấu, được hong ta. Cầu ý kiến. )

Vân Ca chỉ có thể thở dài, âm thầm xin lỗi Trần Phong.

"Tiểu tử thật thú vị. Ha ha ha...!" Vân Sơn cười to.

Các bạn muốn tui cho main bỏ nhà ra đi, xây nhà mới, hay tranh giành cái nhà nát này nè :))

"Kiếp này, ta xin lỗi, ta thất hứa rồi !"

"Ngươi g·ian l·ận !" Vân Phàm rống to.

Trần Phong vẫn không nói gì, im lặng ứng phó. Hắn phong bế thính giác từ lâu rồi.

Trần Phong không nói gì, chỉ mỉm cười. Vân Phàm tức điên. Vận chuyển mười hai phần công lực. Liên tục ra quyền áp sát. Ép Trần Phong liên tục lui binh, chỉ có thể chống đỡ.

Giơ tay một quyền đấm trực diện về phía Trần Phong, nhưng bị đan chéo cản lại. Hắn tiếp bước thuận thế đấm thêm một quyền. Hỏa - Lôi nguyên tố bùng nổ. Trần Phong giơ tay vận Mộc linh lực giơ tay chống đỡ, hai người trong thế giằng co.

Vân Sơn nhìn chằm chằm tên này, đứng đằng sau hắn là một đội hình trưởng lão cùng các phong chủ khác.

Phe Tông chủ, lẻ đơn chiếc bóng, chỉ có cô đơn hai nữ phong chủ tu vi Hóa Thần trung kỳ là Yên Nhiên và Tử Vân ủng hộ.

Nhưng càng mắng chửi, tâm lý hắn càng điên tiết.

Nhưng từ đây, phe phái Vân Tiêu lại chia làm hai bên rõ rệt, phe phái các phong chủ, trưởng lão nội môn, dẫn đầu là Lâm Tả : phong chủ Hoài Lâm phong.

Lâm Tả lúc này cũng không chịu được rồi. Tuy đã câu giờ cho hắn nhất kích. Nhưng còn quá phận, tông môn sớm muộn cũng sụp.

"Trần Phong : thắng !" lão tuyên bố (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ta g·iết ngươi !" Vân Phàm rống to, tu vi tự giải khai lên Trúc cơ hậu kỳ. Tay vận linh lực đến tột cùng. Hắn đã mất lí trí rồi.

"Đủ rồi !" giọng nói uy nghiêm vang lên.

Tuy sức mạnh lão không mạnh, nhưng được cái hèn mọn, bất tử. Nên chỉ cần vừa đột phá hậu kỳ, Lâm Tả đã không sợ mà đứng ra rạch mặt với lão.

Huyền Vũ lân phiến kia, là thứ đặc hữu của lão già Vân Sơn kia. Linh lực lão là Thổ và Kim. Trong quá khứ, lão từng trong bí cảnh, may mắn chứng kiến hai thần thú : huyền vũ và kim bằng đánh nhau. Nhìn thấy huyền vũ phòng thủ kiên cố như sơn thạch, lại hợp với mình, lão tự nghiên cứu ra cái thứ c·hết tiệt kia.

"Dừng tay !" Vân Sơn la to, thân hình thoáng cái dịch chuyển đến lôi đài. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 32: Trận so tài

"Đồ phế vật. Ngươi chỉ có thể làm con c·h·ó cúp đầu như vậy hoài sao ?"

"Đúng là phế vật, không chịu nổi một kích, ha ha ha! "

Trần Phong thấy vậy mỉm cười.

Trận chiến lại kéo dài thêm một canh giờ. Vân Phàm sắp tiêu hao hết linh lực của Trúc Cơ sơ kỳ rồi. Tuy ngũ hành nguyên tố tương liên, cùng công pháp đặc biệt, giúp hắn khôi phục gần như liên tục. Nhưng tiêu hao, gánh không nổi a.

[…]

Còn có thắng vinh quang, hoa mỹ hay không ? Xin lỗi, các nàng đều đã trải qua tử chiến giao đấu thật sự, ngươi c·hết, ta sống. Kẻ c·hết có quan tâm ngươi ra sao : Quan trọng sao ?

...

[…]

Nhưng lúc quay đi, gương mặt hắn hơi nhếch lên rồi. Ra hiệu nháy mắt với hai nữ đang diễn trên kia.

Trên Xuyên Vân lúc này, đám đông đã tách ra hai bên, Vân Sơn dụng thần thông, một lôi đài hiện lên ở giữa. Đứng hai bên đối đầu trên đó là Trần Phong cùng Vân Phàm.

"Đúng là phong cách của ngươi - con rùa c·hết tiệt !" lão nghĩ thầm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lời vừa dứt, hắn vận bộ pháp, hóa thành tàn ảnh như mũi tên lao đến Trần Phong, chưa đầy ba cái hô hấp, khoảng cách hai mươi trượng đã không còn.

"Ngươi !"

"Ầm...!" một tiếng vang chát chúa vang lên. Vân Phàm mắt đỏ âu, nhìn đám phế tích, bụi mù mịt trước mặt mà cười dài ha hả.

Tuy là hắn không có thể chất Linh Hải thật. Nhưng Hợp linh cùng tiểu Tuyết, nàng nay đã mọc ra bốn đuôi rồi. Cảnh giới tương đương Kim Đan trung kỳ rồi. Lượng linh lực kia, Vân Phàm làm sao so sánh.

Hơn nữa, còn có Đồng tâm liên mệnh thuật đang âm thầm vận chuyển cho hắn đây, tên Vân Phàm kia, thua chắc rồi.

Nói thì lâu, chứ sự việc chỉ diễn ra chưa đầy một hơi thở. Cảnh giới của mấy lão điên kia, toàn chơi dịch chuyển không thôi. Không như hai tên dưới mặt đất, còn phải lạch tạch chạy bộ.

"Tông chủ yên tâm. Đây chỉ là luận bàn thực lực nho nhỏ của Trúc cơ, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu !" Lâm Tả cất giọng.

Trần Phong không nói gì, chỉ mỉm cười, chỉ chỉ lỗ tai mình, rồi giơ tay lướt qua, ý chỉ rõ ràng :

Nhưng giữa đường bị một tên cản lại rồi : phong chủ của Hoài Lâm phong, kẻ vừa đột phá Luyện Hư hậu kỳ không lâu.

"Hừ. Đúng là phong cách của ngươi. " lão thầm nghĩ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi đã đến giới hạn của Linh Lực, không thể chịu đựng thêm

"Nếu ngươi phá được, ta còn rất nhiều đây. Ha ha." Trần Phong cười to trong lòng. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Rốt cuộc, ngươi giấu tỷ tỷ ta ở đâu ?" Vân Phàm rống lên.

Kiểu này main cùng vợ phải sắp bỏ nhà ra đi xây tổ ấm mới rồi. Ke ke.

Hắn tiếp tục ngồi. Như chưa có chuyện gì. Mấy tên kia thấy vậy cũng trở về vị trí cũ.

Liếc nhìn tông chủ đang nhàn nhã ngồi giữa hư không. Hai phe phái, nay đã rạch mặt rồi. Không cần giữ lễ nữa.

"Đúng là phế vật. Ngay cả con c·h·ó cũng không bằng !"

"Các ngươi... Đủ lông cánh rồi !" hắn trầm giọng. Xong nghiêm mặt mà quay trở về. Nơi Tử Vân đang lộ ra gương mặt lo lắng.

Còn đám người Tử Vân, Yên Nhiên, Chu Cơ ? Họ có hơi lo lắng. Nhưng thời gian dần trôi qua. Cả hai chỉ còn lại mỉm cười gian xảo.

Hai người đứng cách nhau hai mươi trượng xa. Vân Phàm nhìn Trần Phong hằm hằm.

Trận chiến cứ giằng co như vậy liên tục hai canh giờ. Đến cả những người quan chiến cũng nhàm chán, ngáp ngắn, ngáp dài.

Vân Phàm muốn phá tấm khiên này. Nằm mơ đi.

Đám người Vân Thiên, Nhã nhi ngoài kia lo lắng nhìn thân ảnh giao tranh của hai người. Ban đầu họ còn lo lắng cho cả hai, nhưng dần dần, họ lại chỉ chú tâm đến Vân Phàm.

Mắt hẳn đã đỏ lên như máu, gương mặt giận dữ, chiêu chiêu ra tay rất tàn độc, toàn nhắm vào yếu điểm. Miệng liên tục thóa mạ

Bụi mờ tán đi, để lại thân ảnh nguyên vẹn của Trần Phong còn ung dung đứng đó. Tay vẫn đang cầm một vật, mỉm cười nhìn hắn.

Dạo này lười viết đoạn không khí mở đầu chương, nên cứ thế viết tiếp :vV

Trận nháo sự đến đây kết thúc. Vân Phàm được Lâm Tả nhận làm chân truyền đệ tử. Một trăm người, tháng sau đại diện cho Vân Tiêu Tông, tham gia bí cảnh.

Tâm họ : dần thay đổi rồi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 32: Trận so tài