Khởi Ẩn Tận Thế
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 102: Sập nhà
“Phải, phải đấm hắn mấy phát, băt hắn tìm chỗ mới hoặc phải xây lại. Má nó.”
Khôi Đăng bình tĩnh gật đầu. Vũ Lan Nhi tóc ngắn ngang vai, dáng người nhanh nhẹn, thông minh hiểu nhanh nhưng trời phú cho cái tính dễ kích động. Khi đi học còn được đặt biệt danh “Hổ cái” tuy vậy cô vẫn là học sinh được nhiều người quý. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 102: Sập nhà
Vượng Duy xông thẳng tới bọ ngựa, trên tay anh ta máu hoá thành kiếm thủ (giống v·ũ k·hí trên tay Zed. Sorry vì tui k tìm ra tên của nó, nếu bạn biết cmt nói tui nha.) Bọ ngừa vì mất một mắt mà tức giận, vốn nghĩ nó có thể dể dàng ăn được những con mồi này nhưng không ngờ bọn chúng lại phản công liền như vậy.
Nam Hùng ngoại hình to con, có thể nói là mập nhẹ. Cậu ta nhìn có vẻ là 20 25 nhưng thật ra mới 18, học hành thường ngày cũng không tốt lắm, luôn bị so sánh với đứa em trai của mình. Tính cách cũng có chút chậm chạm, không năng nổ lắm nhưng cậu vẫn luôn cố gắng trò chuyện với mọi người.
Khôi Đăng gật đầu lia lịa. “Đúng đúng, có con thây ma kia kìa.” Cậu chỉ vào cái đống lửa xanh, xác thây ma đã bị thiêu gần hết.
“Tường lửa”. Lập tức tường lửa xanh thẫm bọc lấy Khôi Đăng, Thây ma chạm vào nó liền sợ hãi rút lại. Liên tiếp cầu lửa bay vào nó, thiêu đốt nó trong tiếng la.
“Không sao cả, có qua có lại thôi. Anh em hoạn nạn thì giúp đỡ nhau tiện tay thôi. Không có gì không có gì.” Ngô Quý Tân vỗ vai cậu.
Không khí ngượng ngùng được chấm dứt bằng màn đột kích của bọ ngựa hoàng kim. Bọ ngựa hoàng kim xuất hiện từ đằng sau, vung càng đao muốn cắt cổ Lan Nhi. Nhưng chỉ trong môt khoảnh khắc Khôi Đăng đã vượt qua Lan Nhi, môt tay bắt lấy càng đao, tay còn lại quấn xiềng xích t·ấn c·ông nó.
“Vũ Lan Nhi, em thả tay ra cái đã. Khôi Đăng nó không cố ý đâu. Lúc chúng ta đi có thây ma t·ấn c·ông em ấy nên em ấy lỡ tay phụt..haha… lỡ tay… haha… lỡ tay đánh sập thôi.”
Khôi Đăng đen mặt không dám nhìn. ‘Thật đáng sợ.’ (đọc tại Qidian-VP.com)
Thế nên mới có cảnh đầu chương.
Nó xông tới cận chiến với Vượng Duy, Nam Hùng cũng cầm khiên xông tới hỗ trợ. Lan Nhi triệu tập ra một con sói sương mù gây rối đồng thời phóng thích kĩ năng [Phong đao] vào bọ ngựa.
Khôi Đăng không dám cười, trán đổ mồ hôi, rụt rè chỉ chỉ vào mình.
Lúc này Khôi Đăng có chút không tin vào mình.
“Cái…gì chứ?? Mọi người chuẩn bị chiến đấu.” Vượng Duy lập tức rạch tay mình một đường lớn, máu tuôn ra hoá thành giáp tay phải cùng giáp ngực cho anh ta. Người sợ máu không thích điều này.
“Nhưng mà… chỗ này sập rồi thì ở kiểu gì??? Lỡ có thây ma tới thăm hỏi cả lũ thì sao??” Vượng Duy kê tay lên vai Lan Nhi, chỉ vào đống sập đổ. Lan Nhi ghét bỏ hất tay Vượng Duy ra khiến cậu xém ngã. Đồng thời ở đấy Bùm lên một tiếng, càng thêm nát vụn.
“Cũng may em không thiêu đốt luôn cái nhà, nếu không có khi Lan Nhi liều mạng với em. Hahaha.” Ngô Quý Tân vỗ vai Khôi Đăng, nhẹ nhàng nhắc nhở, Khôi Đăng gật đầu đồng ý.
Bùm. Cổ tự p·hát n·ổ mạnh hơn bình thường, đánh sập luôn chỗ trú ấy. Thây ma nhân cơ hội này vồ tới Khôi Đăng, bị cậu một đấm móc hàm kèm theo lửa xanh đánh bay lên trời. Nó nổi giận mà tách tay mình ra làm bốn, vươn dài ra t·ấn c·ông. Nhưng người đâu??? Nó nhìn xung quanh không thấy con mồi đâu, chỉ cảm giác trời tối dần lại. Ngước lên… à là nguyên chuỳ xích đang giáng xuống bẹp đầu nó.
Khi Ngô Quý Tân mệt mỏi quay trở lại, phát hiện…. chỗ trú bọn họ b·ị đ·ánh sập rồi. Đứng trước đấy là Khôi Đăng, dưới chân là xác thây ma đang b·ốc c·háy lửa xanh.
“Còn em… em là Hồ Nam Hùng. Năm nay.. năm nay 18 tuổi, không phải 25 tuổi đâu. Dị năng của em là “Thổi Hồn.” “ Hồ Nam Hùng ngại ngùng giới thiệu.
“Ây dza. Mới tỉnh dậy mà cậu khí huyết đồi dào, ‘ra rẻ’ tốt quá ha.” Trần Vượng Duy nắm tay cậu bóp bóp. Khôi Đăng thắc mắc hỏi ai đây???
“AAAAAA. Thằng điên nào đánh sập chỗ trú thế??? Má nó chứ.” Vượng Duy và Vũ Lan Nhi đến sau thấy thế hét lớn, tức giận ôm đầu. “Là thằng nào… oh, cậu tỉnh rồi à? Cậu biết ai làm không? Bà đây sẽ tính sổ hắn.”
“Còn tui là Vũ Lan Nhi. Dị năng “Điều khiển sương mù”. Khi nãy quá khích rồi, xin lỗi cậu.” Lan Nhi phủ phủ vai áo Khôi Đăng. Nghiến răng nhỏ giọng nói. “May cho cậu chông yêu tui vẫn còn, nếu không….”
“Anh với em chưa giới thiệu đàng hoàng nhỉ?” Ngô Quý Tân cũng giới thiệu mình. “Ngô Quý Tân. Dị năng “Đ·ạ·n năng lượng.” cựu cảnh sát với khả năng bắn s·ú·n·g 30/100. Haha.”
Tưởng rằng nó hoàn toàn c·hết nhưng không ngờ chân tay nó lại cử động, lao vào t·ấn c·ông Khôi Đăng.
“Vậy à… CMM, cậu vừa mới tỉnh dậy mà làm xụp đổ cái nhà, có còn nghĩa lý gì không hả?” Vũ Lan Nhi túm cổ cậu gào thét. Thêm cả Trần Vượng Duy một bên phụ hoạ chửi khiến cho Khôi Đăng quay mặt không dám phản kháng. Đối với con gái hung bạo như vậy Khôi Đăng thật sự rất e ngại. Hơn nữa là mình sai, đâu có dám lên tiếng.
Phụt. hahaha. Ngô Gia Nhựt phì cười khi thấy Khôi Đăng bị túm cổ như vậy. Còn nhớ dáng vẻ lúc mới gặp Khôi Đăng rất ngầu, lịch sự khoảng cách với mọi người. (đọc tại Qidian-VP.com)
“A, em dậy rồi à?” Ngô Quý Tân chào hỏi. Khôi Đăng quay lại phát hiện người cứu mình là Quý Tân có chút cảm động, lễ phép cúi chào.
“A…ờm… Em là Trần Nam Khôi Đăng. Dị năng “Cổ ngữ ma thuật.” có thể điều khiển xích và khống chế lửa xanh như mọi người thấy.” Khôi Đăng mỉm cười giới thiệu bản thân, Lan Nhi thấy vậy có chút đỏ mặt. “Cám ơn mọi người đã cứu đỡ em mấy hôm qua.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Hề, tui ‘dống’ con kia, được em cứu khi thổi còi. Chính tui cũng là người cõng em chạy trốn đấy. Không cần cảm ơn đâu haha. Cứ ‘dọi’ anh là Vượng Duy.” Vượng Duy tiện bắt tay cậu lắc lắc. “Dị năng anh là “Huyết Binh” mong được giúp đỡ.”
Bốn người đàn ông có chút sa mạc lời.
Những phong đao tuy nhanh nhưng không nhanh được bằng bọ ngựa. Nó dựa vào ưu thế tốc độ và cơ thể hoàng kim cứng cáp của nó mà phá tan phong đao, đồng thời vùng càng đao gai góc t·ấn c·ông. (đọc tại Qidian-VP.com)
“…..” Bọn họ nhìn đống ấy rồi lại nhìn Khôi Đăng. Khôi Đăng mỉm cười thật tươi. Những lúc này cần một nụ cười tự tin trước khi b·ị đ·ánh.
Khi này bốn người còn lại mới hiểu vừa rồi nguy hiểm thế nào.
Mười phút trước khi Khôi Đăng đang suy tư thì phát hiện có thây ma cấp 3 lò dò tiến vào. Nó khịt khịt mũi đánh hơi người. Khi thấy Khôi Đăng yếu ớt ngồi đấy thây ma trở nên vui xướng, lập tức xông vào cậu. Kết quả… chưa kịp đến gần đã bị đống dây xích như đàn rắn trói chặt giữa không trung. Sau đó Khôi Đăng lập tức hoạ cổ tự bảo nổ. Khôi Đăng phát hiệu có gì đó không đúng liền ném cổ tự đi, nhanh chân chạy trước.
“Grừ…. Nể tình cậu đã cứu tôi, lần này tôi tha cho cậu. CMN, chồng yêu của tui bị cậu đè nát rồi. Mau phụ bà đây tìm.” Lan Nhi thả Khôi Đăng ra, đẩy đ·ống đ·ổ n·át ra tìm. Cuối cùng bọn họ cũng tìm được chồng yêu của Lan Nhi, doll nhân vật game nào đấy với tóc xanh, sừng rồng.
Bọ ngựa hoàng kim cũng không ngờ hành tung của mình bị phát hiện, không những vậy còn bị chặn lại. Nhìn lưỡi lê mãnh liệt xông tới khiến nó phải nghiêng người né chắn. Nhưng một tay nó bị giữ lại đồng thời cú đâm đột ngột chuyển thành nhát chém khiến nó b·ị c·hém ngang mắt. Quá đau đớn nó hét lên đồng thời đập cánh đạp Khôi Đăng bay ngược lại.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.