Khởi Ẩn Tận Thế
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 160: Sợ hãi bỏ xe
Nam nhân kia lại khác. Một thân mét 9 cao ráo, mặt đẹp trai nét tây âu, tóc vàng bồng bềnh nhưng da vàng. Xem ra là con lại. Áo khoác măng tô đỏ thẫm làm anh ta trông hung ác hơn.
Mà những người xung quanh nhận ra anh ta lập tức thay đổi sắc mặt, đều sợ hãi, xô đẩy nhau lùi lại.
Mà không khí lúc này tự nhiên trầm xuống, ba vị nhà xe cũng nhăn mày nhìn về phía sau họ. Có hai người một nam một nữ đang tới chỗ xe họ. Cả hai đều không che dấu khí thế bản thân, đều là dị nang giả cấp 4.
“Nhà xe, chúng tôi muốn huỷ chuyến. Tôi không thể đi chung với con quỷ đó được. Mau huỷ chuyến cho tôi.”
“Trấn áp? Mày nói hay quá. Cấp 3 như mày làm gì được với cấp 4 như nó chứ. Đừng quên khi nó mới cấp 2 đã g·iết mấy người cấp 4 các người.”
Đồng bạn anh ta cũng nói xen vào. “Rồi mọi người gọi hắn là Quỷ Mộc luôn. Từ lâu hắn đã ở ngoài cứ điểm chính quy rồi nhưng hắn dễ nhận biết quá nên ai cũng nhớ. Đẹp trai quá mà.”
Cuối cùng xe cũng đã xuất hiện. Cuối cùng đủ 20 người nhưng vẫn còn thiếu 5 người gồm 3 người nhà xe và 2 vị khách khác. Mà Đặng Minh Khải vớ bở bắt được một dị năng giả đi một mình đồng ý nhường vé xe lại cho hắn, xem như ga lăng thành công với gái. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Được rồi.” Khôi Đăng thấy chúng không dám nói gì đành kết thúc chuyện này. “Tốt nhất né xa tao ra, nếu không tao lỡ tay chém mấy nhát không biết gì đâu.”
“Đ** mẹ thằng t·ội p·hạm này sao lại có thể ở đây được? Đáng lý phải bị q·uân đ·ội bắt đi rồi chứ?”
Khúc Nam đến số người. “Vẫn còn 2 người chưa tới sao?? Đến giờ lên xe rồi đấy.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Vấn đề duy nhất là cạnh tranh với những người khác mà thôi. Những người đi lẻ như Khôi Đăng, Chung Đình Huy sẽ dễ chịu thiệt hơn, thế nên mới cần đi nhóm để có thể bảo vệ nhau và tối đa tốc độ nhất.
Gần đến giờ xuất phát nhưng người ở đây chưa tới 15 người, và xe cũng chưa tới luôn.
Sau đó anh ta cầm quyển sổ của mình lên. “Trước hết xin cám ơn mọi người đã chọn [Hội xe] của chúng tôi để di chuyển, mong mọi người có chuyến đi như ý. Tiếp đây tôi xin nhắc lại hợp đồng của xe này.
“Thằng đó là một ác ma, một con quỷ thật sự. Có đứa ngu chọc vào hắn kết quả bị hắn rút sạch máu thành cây cho hắn. Thực vật của nó vừa mạnh đéo chịu được lại vừa hút máu. Chưa kể chỉ cần có máu gần như thực vật nó phát triển vô tận. Có lần cả một đại đội vì mâu thuẫn với hắn nhưng rất nhanh sau đó tất cả trở thành thực vật. Từ đó không ai dám gây sự với hắn.”
Không ai ý kiến, dù sao cũng đọc hợp đồng rồi. Với bọn họ đây có thể xem là một phần cầu phú quý của bản thân. Nhiệm vụ nhiều, g·iết thây ma và côn trùng nhiều sẽ càng cho bọn họ mạnh hơn, thu được nhiều dị thạch hơn. Không cần thiết phải sợ hãi làm gì.
“Tôi bỏ chuyến xe. Tiền nong mặc kệ.” Nói rồi người này lập tức muốn kéo tay bạn mình chạy đi.
Sau đó hắn mang theo ba tay sai rời đi, tụ họp lại với người yêu anh ta. Thấy người yêu lo lắng cho mình anh ta cảm thấy phần nào an ủi. ‘Xem ra chỉ có thể xem có thể mua vé bổ xung hay có ai nhường vé không thôi.’
“Không phải chứ? Sao tên ác ma này lại tới đây. Mẹ kiếp.”
Khôi Đăng không hiểu gì nên hỏi người bên cạnh, anh ta tuy e dè nhưng không có ý định bỏ chuyến. Người đó trầm giọng nói ra.
“Phải đấy, sao các người lại để con quỷ đó lên xe chứ.”
“Đừng nói hắn chung xe với chúng ta đấy.”
Đặng Minh Khải không dám nói thêm gì, mồ hôi chảy ròng. Hắn ta sợ mình hớ lời thêm tý sẽ hoàn toàn c·hết thật. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khôi Đăng để ý ngoại trừ cậu và thư sinh cấp 4 – Chung Đình Huy còn lại đa số đều có bạn đồng hành. Khôi Đăng thầm nghĩ có nên kết bạn với ai đó không. Nhưng đáp an cậu đưa ra lập tức là không. Điều đó khá nguy hiểm khi kết bạn với những người ở đây, không cẩn thận sẽ trở thành bia đỡ đ·ạ·n thay họ.
Vũ Bình nói lớn. “Mọi người bình tĩnh. Hắn ta có giao dịch với q·uân đ·ội, đã được chấp thuận. Và tôi là người có trách nhiệm trấn áp hắn ta trên chuyến xe này. Mọi người đừng hoảng sợ.”
“Quân đội các người vì lợi ích mà sẵn sàng cho một thằng s·át n·hân lên xe sao? Coi tính mạng bọn tao là cái gì chứ?” Một thằng hung hăng quá mức túng cổ Vũ Bình, kết quả ngay giây sau hắn ta khuỵ gối xuống đất thống khổ như bị núi đè.
Do đây là xe được chính phủ tài trợ vé nên mọi người được mua vé với giá 1 dị thạch cấp 2 cho chuyến đi từ bắc vào nam, thông thường sẽ là 5 viên cấp 3 cho chuyến xe này. Trước tận thế đi từ miền bắc vào miền nam mất khoảng 3 4 ngày, nhưng giờ sẽ mất khoảng 1 tuần nếu suôn sẻ. Tuy vậy chuyến xe chúng ta sẽ mất khoảng 7 đến 15 ngày di chuyển.”
Ba người nhà xe từ trên xe bước xuống đều là dị năng giả. Tài xế trung niên cấp 2 Văn Tứ; nam phụ xe trẻ tuổi – Khúc Nam - cấp 3 và một người mặc quân phục cấp 3 – Vũ Bình. Vốn biết [Hội xe] có q·uân đ·ội tham gia nhưng không ngờ lại xếp người trên xe như vậy. Những dị năng giả có thể thấy không thoải mái khi có người q·uân đ·ội trên xe nhưng họ không thể làm gì.
Khôi Đăng gật đầu cảm ơn.
“Được rồi, chuyến đi này sẽ nguy hiểm nên các vị có thể cân nhắc lần bỏ chuyến xe. Chúng tôi không hoàn lại vé đâu. Mong quý khách thông cảm.” Khúc Nam vẫn thiện tâm nhắc nhở mọi người cân nhắc từ bỏ, nhưng vẫn không ai có ý định từ bỏ. Anh ta đành thở dài.
“Phải hoàn vé, cái này là do các ngươi ép chúng tao bỏ vé. Ai lại muốn chung xe với ác quỷ chứ.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Đặng Minh Khải thấy cậu bỏ qua liền rối rít. “Dạ vâng vâng, tôi cám ơn ngài.”
“Lưu Tâm Diễm??? Sao cô ấy lại ở đây…đáng lẽ ra...?” Chung Đình Huy kh·iếp sợ xen lẫn ngạc nhiên, nhỏ giọng nói. Khôi Đăng nghe vậy nhướng mày nhìn cậu ta, xem ra Đình Huy biết cô ấy nhưng cô ấy không có biểu hiện gặp người quen. Hiển nhiên những người khác cũng không biết cô ấy.
Vũ Bình cứng rắn nói tiếp. “Dị năng của tôi là [Trấn Áp] có thể trấn áp được Quỷ Mộc ấy. Nếu mọi người không tin tưởng xin hãy rút lui. Nhà xe vẫn không hoàn vé vì bất cứ điều gì.”
Khúc Nam muốn chấn an mọi người nhưng bọn họ không quan tâm. “Mọi người xin bình tĩnh…”
Mà Chung Đình Huy thi thoảng cứ nhìn cậu khiến cậu tự hỏi. ‘Tên này muốn nói gì sao mà cứ nhìn mình rồi thôi vậy.’ (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 160: Sợ hãi bỏ xe
Nữ mạnh mẽ, tóc đuôi ngựa đỏ hồng tựa như có đốm lửa tách ra theo từng bước chân. Gương mặt rõ ràng rất đẹp, thanh tú nhưng lại có một vết xẹo lớn bên má trái. Ai nhìn cũng cảm giác cô ấy đang cau có khó chịu vậy. Thân hình cô cực kì săn chắc, có thể thấy cơ tay của cô dưới lớp áo. Đặc biệt cô ấy đi chân trần, từng bước đều để lại dấu chân đen, cũng không mang bất cứ v·ũ k·hí nào.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.