Khởi Ẩn Tận Thế
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 41: Người tới bất thiện.
“G·i·ế·t chúng không?” Thanh Nguyệt lạnh lùng hỏi, tay giương sẵn cung. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Rõ ràng lũ người này chả có ý tốt nào rồi. Cái con lợn béo ấy nãy giờ nhìn tôi với Thanh nguyệt kinh tởm lắm.”
“Em biết nói tiếng Hàn sao?” Minh Triệu bất ngờ. Từ bao giờ đứa em nhà bên này học tiếng hàn vậy chứ? Tiếng Anh nó còn không tốt mà tiếng anh có thể nói trôi chảy vậy rồi.
Jeon Ji là nữ, Ma Kang Dae là tên to béo, Beak Hyeon là tên bảnh trai. Cả ba người đều cấp hai. Khó mà tin được họ có thể tới đây với trạng thái mạnh mẽ thế. Hơn thế có vẻ Beak Hyeon là thủ lĩnh nhóm này. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Vậy thì chiến thôi.” Hồng Anh lao lên trước, xông tới chỗ Minh Triệu cùng với Dương An và Giang Nam, nhóm này chủ yếu cận chiến. Mục đích là dẫn dụ hắn ra khỏi khu vực này, đi theo hướng tây, cắt đứt liên kết vận mệnh giữa họ mới có thể tăng khả năng sống sót của họ.
Lúc này Trí Dũng cũng sử dụng kĩ năng mới, kiểm tra vận khí của họ với nhóm mình. Cậu ta không thể giấu nỗi kinh ngạc.
“Cậu học tiếng hàn để đu Idol à?” Khôi Đăng giải vây nhưng vẫn nhìn Trí Dũng chằm chằm. Ngay lập tức cậu ta gật đầu. “Đúng đúng. Em lén học để đu idol.”
Ngay lập tức họ ra khỏi lều. Tại đấy đã xuất hiện ba kẻ lạ mặt, hai nam một nữ. Nữ tóc vàng, mặc đồ bó sát nóng bỏng gợi cảm, có thể thấy được làn da trắng mịn như tuyết cùng thân hình nuột nà như siêu mẫu. Ả ta có gương mặt sắc sảo, đẹp nhưng lại mang cảm giác không thật. Nam một kẻ dáng người to lớn, béo; đầu húi cua, tay xăm trổ irezumi, mặt mày bặm trợn. Người còn lại… đẹp trai soái ca như thần tượng, dáng người cân đối, tây phục trắng sạch sẽ, ánh mắt cao ngạo, khinh bỉ xung quanh, mang trên người cảm giác xa cách, âm u.
“Lũ chúng mày…. Cút khỏi đất nước tao.” Nói rồi cả hai lao vào đấm đá. Hắn ta gồng mình, tức khắc chiếc áo dày dặn hắn trở thành vải vụn trở nên to lớn và cứng cáp hơn. Mặt hắn lúc này còn trở nên điên dai như chơi “đá”. Nhưng với dị năng của tên béo càng đánh càng mạnh càng trở nên cứng cáp hơn thì năng lực của Minh Triệu cũng sớm bị lép vế. Những người khác cũng lao vào hỗ trợ.
[Ma Kang Dae, 25 tuổi, Sinh Lực: 7/10; Năng lượng: 3/10. Cấp 2. Trạng Thái: Nôn nóng, phấn kích. Dị Năng: [Bạo lực tăng sư]: càng đánh càng trở nên mạnh mẽ hơn, tăng cường phòng thủ cho bản thân. Kĩ năng: [Nhiệt Văn]]
Còn những người có khả năng t·ấn c·ông xa sẽ ưu tiên t·ấn c·ông chiêu linh sư và đám xương khô ấy, đánh bại hẵn đồng nghĩa với việc chấm dứt liên kết giữa hắn với 2 người kia. Còn cô gái nóng bỏng kia phải giao cho Thanh Nguyệt, Tú và Văn Hiền t·ấn c·ông, vì khí vận nhóm họ có thể lấn áp được Jeon Ji.
“Họ nói gì thế?” Dương An hỏi, sau đó quay sang phía 3 người kia “Nói tiếng việt đi má."
“Trí Dũng, không cần nhẫn nhịn với họ.” Minh Triệu hiểu tình hình, trực tiếp thể hiện dị năng ra. “Nói với họ cút đi, nếu không là cái đéo gì đi nữa cũng đánh. Dân Lam An chúng ta không việc gì nhúng nhường trước bọn đánh thuê ô nhục đấy.”
[Xin lỗi nhưng có thể cho cúng tôi vào sưởi ấm không?] Jeon Ji nói tiếng Hàn (Tiếng hàn sẽ được việt hoá và để trong [như vậy]) (đọc tại Qidian-VP.com)
Chỉ mỗi chỉnh thể của họ thôi đã thấy sự khác biệt với nhóm Khôi Đăng. Tuy họ có tắm rửa nhờ đồ huyền bí bình nước kia nhưng trang phục nhàu nát, cũ kĩ hơn rất nhiều.
[Này, lũ chúng mày làm cái gì thế. Sao hỏi mà đéo trả lời. Còn làm cái gì thế?] Tên béo cáu gắt.
[Beak Hyeon, 19 tuổi, Sinh Lực: 9/10; Năng lượng: 10/10. Cấp 2. Trạng Thái: Lạnh nhạt. Dị Năng: [Chiêu linh Sư]: có thể triệu hồi khô cốt, hài cốt đến chiến đầu cho bản thân. Kĩ năng: [Vong Linh Ẩn thân] [Đe Doạ]]
[Lũ ngu xuẩn, câm miệng mà chào đón chúng tao đi.] Khí thế bặm trợn hung bạo tên béo lấn khiến Hồng Anh sơ tụt lưỡi.
[C·hết đi rồi thành đồ chơi chơi cho tao. Lũ rác rưởi.]
[Cút đi, không hoan nghênh loại du khách như các người.]
“Ohhh, cái đó có gì xấu đâu mà xấu hổ.” Hồng Anh an ủi. “Thanh nhiên giờ bình thường mà.” Minh Triệu cũng gật đầu tin tưởng, xoá bỏ thắc mắc. Khôi Đăng nhép môi với Trí Dũng. Trí Dũng vẫn còn chút căng thẳng không nghĩ nhiều.
Ba kẻ kia nghe thế cười phá lên, đặc biệt là tên béo tiếng cười của hắn man rợ và điếc tai. [Ranh con, Chúng mày nên biết thân phận chứ đéo phải nói với chúng tao giọng điệu như thế.]
“Bọn họ mang sát khí rất nặng mà tới, hơn thế sát khí ấy liên kết với vận xui của chúng ta.”
Tức khắc một quyền giơ lên định đấm vào Trí Dũng trong sự thích thú của hai người còn lại. Nhưng Minh Triệu đã chặn lại, mặt tức nhận nhẹ nhìn hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
[Jeon Ji, tuổi 22, (Nữ) Sinh Lực: 8/10; Năng lượng: 8/10. Cấp 2; Dị Năng: [Hầu nữ bóng tối]: có thể hoà tan cơ thể mình với bóng tối, tuỳ ý di chuyển trong bóng tối. Kĩ năng: [Ảo giác kích thích].]
[Câm miệng. Lũ rác rưởi chúng mày vênh váo cái shit gì.] Trí Dũng chửi lại. Đông thời ra hiệu mọi người phân công chiến dấu. “Mọi người, chúng ta có thể thắng họ, vận khí không to bằng nhưng đủ khả năng thắng chúng nó…..” Trí Dũng nói kế hoạch của anh ta cho mọi người.
[Hừ. Muốn hội đồng bọn tao ư?] Kang Dae khinh thường. [Bọn tao đông c·hết mẹ chúng mày] Nói rồi hắn sử dụng dị năng, toả ra những dòng khí tím đen như ma quỷ. Từ mặt đất trồi lên những bộ xương người trắng đáng sợ. Chúng nhanh nhẹn như người, nhanh chóng lao đến hỗn chiến với họ. Kang Dae cười ghê tởm thích thú nhìn họ bị đám xương khô vây lấy t·ấn c·ông.
Chương 41: Người tới bất thiện.
“Đã bảo không hiểu rồi. Not Understand. Ok???” Hồng Anh hét lớn. Kang Dea nhướng mày khó chịu, cho rằng cô đang mắng họ. Hắc tặc lưỡi, rồi dẫn đầu tới gần họ.
[Được rồi mấy người dựng lại ở đó đi.] Trí Dũng đứng ra và giao tiếp tiếng hàn. [Chúng tôi không hoan nghên người lạ. Xin dừng lại đấy] Khôi Đăng nhìn cậu ta ‘Jeong cũng là tiếng hàn nhỉ. Xém nữa thúc d·ụ·c cậu ta nói rồi.’
“Cin hào~~~” Cô ta ráng xin chào bằng giọng lớ lớ.
Khôi Đăng phụt cười, ít có ác lắm. “Anh còn thể bói không? Bói xem chúng ta phải làm gì?” Khôi Đăng nói Trí Dũng đừng đứng đơ ấy mà dùng dị năng tính trước tương lai đi, đám người đến bất thiện thì cần phải đề phòng.
Nhã Quyên, Đặng Phúc, Giang Nhi những người không khả năng chiến đấu sẽ giao cho Lê Minh bảo vệ. Lê Minh đã sử dụng cây thương đen của Khôi Đăng cho. Khả năng tự hồi phục cùng v·ũ k·hí đã được khắc cổ tự sẽ giúp Lê Minh đú sức bảo vệ họ.
Khôi Đăng sử dụng [Dạ nhãn chủ] tìm hiểu về họ.
[Ây da ây da. Đừng nóng giận.] Jeon Ji nở nụ cười ngọt ngào khiến mấy người mê mẫn. Lúc này Thanh Nguyệt hắn giọng làm mọi người sực tỉnh.
[Tại sao? Bọn tao đã đi rất lâu mới tìm thấy chỗ để nghỉ chân. Lũ chúng mày phải tiếp đón chứ. Hả lũ thấp kém này. Tại vì cái quốc gia rẻ rách này mà chúng tao bị mắc kẹt với đám Zombie xấu xí này. Tất cả do chúng mày.] Tên béo nạt lớn. [Chả lẽ cái phép tác tôn trọng du khách mà chúng mày không hiểu sao? Hả Hả Hả?] Mỗi lần hả hả là một lần hắn ấn tay vào người Trí Dũng, nhìn tay nắm chặt biết cậu đang nén nhịn. Jeon đằng sau càng cười tươi hơn, còn tên đẹp trai lại càng thêm vênh mặt khinh thường.
[Hello girl~~~] Tên béo vẫy tay chào hỏi, mắt đầy d·â·m d·ụ·c nhìn vào Thanh Nguyệt.
“Cái này….” Trí Dũng có chút ấp úng. Fei Jeong tuy chọn Huỳnh Trí Dũng làm mục tiêu nhưng có nhiều cái hắn ta không rõ lắm, giống như điều này. Liệu “Huỳnh Trí Dũng” có học ngôn ngữ nào không, có sở thích đặc biệt sâu kín nào đấy không?
“Ờ ờ vâng. Che chắn cho em.” Nói rồi cậu ta lùi về sau mọi người, hành động này cũng bị ba người kia thấy.
“Nếu đã đến thì sợ đếch gì. Chúng ta người đông không sợ.” Thanh Nguyệt cũng nhìn chằm vào Jeon Ji. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.