Khởi Ẩn Tận Thế
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 50: Hết Cứu (Sửa đổi 3.8.23)
“….Đúng. Nhưng mà chúng ta bôi thuốc chống viêm rồi mà???” Thuỳ Linh sợ hãi. (đọc tại Qidian-VP.com)
-------------
‘Không không được. Không chịu đâu.’ (đọc tại Qidian-VP.com)
// [Mèo nhà n·hạy c·ảm] kĩ năng cấp 2, khả năng tập trung tăng thêm 30% phạm vi cảm ứng bán kính 2,5m. Có thể cảm nhận được dao động nguy hiểm tốt hơn. //
// [Hoạ ấn] kĩ năng cấp 1, không thay đổi.// (đọc tại Qidian-VP.com)
Cảm tạ oaithuong đẫ support em rất nhiều.
//Ám Đoạt Huyễn Đồng: tạo ra ảo giác bóng tối hoặc đoạt lấy thị giác kẻ thù. Kĩ năng có thể áp dụng lên quần thể đối tượng trong tầm nhìn của bản thân.//
Nhưng mà…ở đây ghi nữ nhưng nhìn bên ngoài rõ là thanh niên dễ nhìn mà?? Lẽ nào là nữ giả nam?? À không, nhìn kĩ Bình An vẫn ra nét con gái… à thì trừ có chút sân bay.
“Không thể nào, hôm qua ông còn băng bó nằm bẹp mà hôm nay có thể như thế được. Thần Kì quá mức.” Thuỳ Linh không ngừng trầm trồ.
“Hử…cái này…” Khôi Đăng soi xét v·ũ k·hí trong tay, phá nó rồi tạo lại lần nữa. Vẫn là lưỡi kiếm với dây xích. Thêm một lần nữa y như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đúng thế thật.” Nhật Khương ủ rũ nói. “Giờ sao đây??? Thuốc của em liệu có hết được không??” Hỏi Khôi Đăng.
“Kĩ năng của tui thăng cấp rồi, cái lưỡi kiếm này là do thăng cấp mà có đó. Thích c·hết mất.”
“…. Lỡ chân đá văng tổ của nó đi.” Bình An ngại ngùng trả lời. Người đá nó đi khỏi đoán cũng chắc chắn là cô ta rồi. Nhật Khương vội giải thích: “Đá con bọ ai ngờ nó bay trúng tổ, không phải cố tình gì đâu.”
// Lê Nhật Khương, 25 tuổi, Sinh Lực 8/10; Năng lượng 6/10. Cấp 3. Trạng Thái: Trúng độc. Sức mạnh: 1.8, Thể Lực: 2.3; Tốc độ: 1.1; Ma Lực: 0.7; Phòng thủ: 2.5; Tinh thần: 1.1. Dị Năng: [Khiên Giáo Binh Sĩ]: tạo ra giáo và khiên cho bản thân, đồng thời cường hoá sức mạnh, phòng thủ cho bản thân. Kĩ năng phụ: [Chiến Khí]: khiến cho bản thân trở nên mạnh mẽ hơn, suy giảm các trạng thái bất lợi; [Hoàng Thuẫn lục giác]: tạo ra các lá chắn lục giác bảo vệ cho bất kì ai. Kĩ năng: [Tường đất]: tạo ra bức tường đất dâng lên theo ý mình; [Bị động phục hồi]: tự hồi phục v·ết t·hương cho bản thân dù hơi chậm. // (đọc tại Qidian-VP.com)
Ba phần thật, bảy phần giả mà giải thích. Họ nhìn những vết châm trên người, đen mặt. Bình An sờ vết châm, nói.
Khôi Đăng nhìn thông tin kĩ năng mới này mà ngơ người. [Đa Huyền Đồng] không phải là “kĩ năng” mà là “tuyệt kĩ”. Một điều mà Khôi Đăng chưa từng thấy.
‘Sao mình vẫn chỉ ở cấp 1 nhỉ. Mình hấp thu dị thạch cũng nhiều, vào sinh ra tử cũng nhiều, chiến đấu cũng nhiều nhưng sao lại không lên cấp?’
Chương 50: Hết Cứu
Lúc này Khôi Đăng đang lén lút nhìn bảng xanh của ba người. Một cấp 3 và hai cấp 2. (Lời khuyên: đọc tên và dị năng thôi :vvvv)
Bình An so với tuổi thì khá trẻ, đáng yêu nhưng đừng thế mà coi thường năng lực cậu. đặc biệt là tốc độ không đùa được. Thuỳ Linh đã nói cậu ta là thầy dạy võ kèm theo khi nãy một cú đá đã chặt đôi con bọ ngựa có thể thấy Bình An mạnh theo hướng t·ấn c·ông đồn dập.
Khôi Đăng suy tư. Cuối cùng nhìn vào bảng thông tin cuối cùng, của chính cậu ta.
Khôi Đăng thử đề nghị họ lấy mật ong bôi vào.. Dưới dị năng [dạ chủ nhãn] thì độc ong lại có thể được giải bằng chính mật ong của nó, nghe có chút vô lý nhưng hợp lý.
// [Đôi tay lành nghề] kĩ năng cấp 2. Rút ngắn thười gian làm quen hành động với tay hơn. //
“Yeah…”
// Mai Thuỳ Linh, Nữ, 20 tuổi, Sinh Lực 7/10; Năng lượng 8/10. Cấp 2. Trạng Thái: (Trúng độc). Sức mạnh: 1.2; Thể Lực: 0.9; Tốc độ: 1; Ma Lực: 1.4; Phòng thủ: 0.7; Tinh thần: 1.9. Dị Năng: [Điều khiển dải lụa] có thể điều khiển lụa hoạt động theo ý mình. Kĩ năng phụ: [Thép hoá]: biến mảnh vải thành thép cứng; [Điện t·ê l·iệt]: Khiến cho đối tượng chạm vào bị đ·iện g·iật. //
“Mấy cái này… là chỗ hôm trước bị lũ ong chích đúng không?”
// [Linh xà xích] kĩ năng cấp 2, giảm năng lượng tiêu hao, có thể thay đổi v·ũ k·hí phần đầu tuỳ theo ý muốn. Phạm vi hoạt động 5m. // Sợi xích đã không đen mà giờ chuyển sang xám bạc, có chút giống với khi được cường hoá.
Lê Nhật Khương lại thiên về chiến binh, chỉ số anh ta mạnh và cứng cáp nhất ba người, chưa kể 2 kĩ năng phụ giúp Nhật Khương thành một Tanker cực mạnh nếu không c·hết.
Thuỳ linh chỉ số của cô khá đồng đều, chưa kể dị năng của cô vừa mềm mỏng lại vừa có thể trở nên cứng cáp và sắc bén. Trói kẻ thù bằng dải lụa sau đó chặt chém bằng thiết hoá. Công thủ toàn diện.
Chỉ số của Khôi Đăng ngang với cấp 2 nhưng vẫn ở Cấp 1, Ma lực và Tinh thần mạnh mẽ nhất, không phải bắt cậu theo hướng pháp sư đấy chứ.
‘Sợi xích rộng 2 ngón tay này vốn là nguyên bản kích thước ban đầu khi mình mua mà. Lúc đấy hao năng lượng quá nên mình ép thành một ngón tay mà giờ đây sao lại không cảm thấy gì được? Trái lại còn giống như lúc dùng dây xích nhỏ vậy.’ Khôi Đăng cẩn thận cảm nhận thay đổi. Ngay lập tức Khôi Đăng quyết định sử dụng dị năng [Dạ Chủ Nhãn] bất chấp có thể khó thở hay đau đầu lần nữa.
“Có thể độc tính của nó vẫn còn, chỉ là không mạnh đến mức c·hết người. Có thể vì thế mà ba người sẽ cảm thấy mệt mỏi hay nhức mỏi chân tay chăng.”
Ba kĩ năng linh xà xích, mèo nhà n·hạy c·ảm, đôi tay lành nghề là ba kĩ năng mà Khôi Đăng đã dùng liên tục khi chiến đấu với Rết Đỏ. Nó đã được tăng cấp bằng cách nào đó, mang lại nhiều lợi ích hơn lúc trước. Tuy vậy hai kĩ năng Cổ tự khắc chú và hoạ ấn vẫn nguyên xi, không gì thay đổi. Khá tiếc.
Sáng nay món canh khoai ăn ngon như tối qua. Nhân tiện lúc này Khôi Đăng hỏi họ.
Ngày mới năng lên, một đêm yên tĩnh trôi qua. Khôi Đăng thức dậy với cơ thể phục hồi kha khá, có thể tháo băng trước mặt 6 cặp mắt không tin được.
“Ohhh…chúc mừng chúc mừng.” Thuỳ Linh vỗ tay chúc mừng. “Vậy tui phải đứng sau một mình nữa rồi. Xích của ông và dải lụa của tui công thủ toàn diện luôn.”
“…..” Khôi Đăng cạn lời rồi. “Mọi người làm gì mà nó thù đến mức đấy???”
“Ba người bị trúng độc à?” Ba người ngơ ngác nhìn cậu. “Tại tay và chân ba người có vết châm, hôm qua không nhìn rõ nhưng bây giờ nhìn rõ rồi, có vết thâm xanh rồi này.”
// Trần Nam Khôi Đăng, 21 tuổi, Sinh Lực 6+/10; Năng lượng 9/10. Cấp 1. Trạng Thái: Đang hồi phục. Sức mạnh: 1.3; Thể Lực: 1.3; Tốc độ: 1.5; Ma Lực: 2.2; Phòng thủ: 0.9; Tinh thần: 2.8. Dị Năng: [Dạ chủ nhãn] /kĩ năng phụ: [Thương mại đen]; [Cuốn phim kí ức]/ Kĩ năng: [Cổ tự khắc chú]; [Đôi tay lành nghề]; [Mèo nhà n·hạy c·ảm] ; [Hoạ ấn]. Tuyệt kĩ: [Đa Huyền Đồng] //
Khôi Đăng hoang mang. Thuỳ Linh ở bên mãi làm dải lụa không để ý. Đến khi Thuỳ Linh đẩy vai bảo cậu đi ngủ cậu vẫn suy nghĩ lý do. Cậu cũng muốn thăng cấp….
rước mặt cậu là những bảng thông tin xung quanh cậu. Bảng lớn bảng bé, bảng xám, trắng, xanh hiện rõ sắc nét, có phần đẹp hơn trước. Khôi Đăng dụi dụi mắt không tin, Thuỳ Linh ở cạnh cũng tò mò nhìn cậu.
“Chưa khôi phục hoàn toàn đâu, khoảng 70% thôi. Nhiều chỗ vẫn còn đau lắm.” Khôi Đăng cười hề hề giải thích.
// [Cổ tự khắc chú] kĩ năng cấp 1, không thay đổi.//
(Vì kĩ năng của Khôi Đang đã giải thích trước đấy nên sẽ không nhắc lại mua chữ)
“….Hết cứu…”
Tuyệt kĩ chắc chắn sẽ hơn kĩ năng rồi. Mất đi kĩ năng [Đen đoạt mắt] át chủ bài thường được giấu lại nhận được một kĩ năng mạnh hơn. Quá tuyệt vời.
‘Không phải là sẽ không thể lên cấp chứ?’
Thực tế là mật ong có khả năng giảm các cơn đau do côn trùng cắn rất hiệu quả. Chỉ cần bôi chúng lên vùng bị đốt trong khoảng 15 phút, v·ết t·hương sẽ nhanh chóng dịu đi và không còn cảm giác đau. Còn đến tận bây giờ có lẽ là lũ ong đã biến dị đi.
-----
Nếu Trí Dũng ở đây biết được Khôi Đăng sở hữu một “Tuyệt kĩ” chắc anh ta quỳ xuống van xin nhường lại mất. Một “Tuyệt kĩ” là một tiêu chí đánh giá dị năng giả đó đạt được cấp bậc mới, là khát khao của tỷ dân sau này.
“…. Có lẽ không được đâu. Nếu có hôm qua mọi người dùng sẽ có tác dụng rồi.” Khôi Đăng suy nghĩ. Cậu không thể nào bô bô cái miệng nói độc đó trị kiểu gì đc. Không phải không tin tưởng họ mà bọn họ mới chỉ tiếp xúc nên cần giữ chút khoảng cách.
‘Nếu thế mình thành dị năng giả cấp 1 mạnh nhất mất.’
“Này này có gì vui vậy?” Nhìn mặt Khôi Đăng phởn thấy mà ghét, Thuỳ Linh chọc xườn cậu là cậu ta quy về thực tại.
// Trần Bình An, Nữ, 18 tuổi, Sinh Lực 7/10; Năng lượng 8/10. Cấp 2. Trạng Thái: Trúng độc. Sức mạnh: 1.3; Thể Lực: 1.5; Tốc độ: 2.1; Ma Lực: 0.9; Phòng thủ: 0.7; Tinh thần: 1.0. Dị Năng: [Gió chạy nhảy]: Có thể di chuyển nhanh như gió, nhẹ như lông vũ, tăng tốc đến tận 2,5 lần. Kĩ năng phụ: [Gió sắc bén]: hội tụ gió xoáy mạnh tại chân tay, công kích tạo thành các vết cắt rất mạnh; Kĩ năng: [Băng gai]: hội tụ nước thành một băng gai sắc nhọn.] //
“Không có hồi trước làm gì có lưỡi kiếm như vậy. Chỉ có mỗi đây xích thôi.” Khôi Đăng khó hiểu giải thích. “Mà khoan…”
“Mật ong à???” Nhật Khương nâng cằm suy nghĩ. “Lũ ong ghim thù bọn anh rồi, đến gần là nó đốt bất chấp luôn.”
Chương 50: Hết Cứu (Sửa đổi 3.8.23)
“Đó… vậy mà bảo không thể cắt được gì. Lưỡi kiếm đẹp thấy mồ.” Thuỳ Linh chọc xườn khiến Khôi Đăng khóc thét.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.